
i tẩu của hắn muốn tuyên bố với hắn một chuyện rất quan
trọng.
- Long Nhi, muội nói muội muốn làm một hiền thê là ý gì?
Long Tiểu Hoa tựa vào cánh cửa, giơ hai tay hình chữ “X”, tuyên bố với tiểu thúc của mình:
- Chính vì ý nghĩa của hai chữ “Hiền thê” này, tôi đã quyết định sẽ làm
một nữ chủ nhân thật sự, hầu hạ phu quân, lo chuyện bếp núc, không kiêu
ngạo, không làm vướng chân, không ỷ lại. Chúng ta dẹp bỏ chuyện bạch mã
hoàng tử, và huynh không được gây khó dễ cho tôi. Tất cả là tại cuốn
tiểu thuyết của huynh đã hại tôi thê thảm tối qua đấy. - Tuy kết thúc
rất ngọt ngào nhưng đó là dựa vào sự thông minh tài trí của nàng mới đối phó lại được với phu quân. Phù! Hắn mà còn gây chuyện một hai lần nữa
thì chưa biết chừng phu quân sẽ nổi giận mà bắt nàng ăn cả cuốn sách ấy
chứ.
Bạch Phong Ninh nhướng mày nói:
- Ồ! Ý của muội là muốn ta giương mắt nhìn muội từ một cành hạnh đỏ vượt
tường đáng yêu biến thành một người vợ hiền chẳng có chút thú vị gì sao?
- Là rất đáng yêu! Người vợ hiền có thể giành lại tình yêu của phu quân.
- Được thôi. - Hắn cười: - Ta có thể giúp muội.
- Xì! Huynh nói huynh muốn giúp tôi? - Nàng hoang mang nhìn Bạch Phong
Ninh tâm tư khó đoán trước mặt. Chẳng lẽ là nàng đã nghĩ ngợi quá nhiều. Trong đầu hắn lúc nào cũng chỉ có tư tình nam nữ mà thôi: - Huynh lại
có âm mưu gì vậy?
- Long Nhi, sao muội có thể nói lời mà không giữ lời vậy chứ? Muội nói,
nếu ta giúp muội giành tú cầu thì sẽ không nghi ngờ ta. Sao muội lại thế rồi?
- … - Nàng không muốn nghi ngờ hắn nhưng…
- Long Nhi, muội biết thế nào là người vợ hiền không? - Bạch Phong Ninh
giơ tay gõ vào cái đầu đang suy nghĩ của nàng, để nàng nhìn lại mình rồi thì thầm bên tai nàng: - Điều thứ nhất của người vợ hiền là một lòng
đến cùng, không được tơ tưởng đến người khác, không được tim đập thình
thịch, đỏ mặt với người nào khác ngoài phu quân của mình. Muội có đủ tư
cách không?
- …
- Long Nhi, muội đỏ mặt rồi.
- … - Ai bảo hắn thì thầm bên tai nàng chứ?
- Điều thứ hai của người vợ hiền là ngoài phu quân ra, không được ở cùng
phòng với bất kỳ nam nhân nào khác, hơn nữ nếu bị kẻ đó ôm vào lòng, thì để giữ gìn sự trong trắng còn phải cắn lưỡi tự vẫn, Long Nhi, phải cắn
vào đầu lưỡi rất đau đấy. Muội có dám thử không?
- … - Đặt đầu lưỡi ở giữa hai hàm răng… Ôi ôi, không được. Cắn đứt rồi thì lấy gì mà hôn phu quân chứ?
- Muội muốn làm người vợ hiền ư? Tốt thôi. Nếu muội có thể chịu đựng được thử thách của ta, vượt qua được thì ta sẽ thừa nhận muội là một nương
tử hiền thục.
- … Tại sao tôi phải vượt qua thử thách của huynh? - Cấp độ mê hoặc của
vị quan khảo thí này đặc biệt cao. Nàng có quyền được đổi người có cấp
độ mê hoặc thấp hơn chứ.
- Vì chỉ ta mới có thể dạy muội làm thế nào để giành lại tình yêu của
Thập cửu điện hạ Long Hiểu Ất. - Hắn nhướng mày, lùi xa nàng một chút,
từ từ nhấc chén trà đặt bên cạnh lên, mở nắp chén trà, nhấp một hớp: -
Vì sao Thập cửu điện hạ bị đuổi khỏi kinh thành? Vì sao Thập cửu điện hạ lại xuất hiện ở thành Đồng Khê? Ở kinh thành, Thập cửu điện hạ có địa
vị như thế nào? Nữ nhân bên cạnh Thập cửu điện hạ cần có yêu cầu gì?
Những điều này muội đều không biết thì làm sao giành lại tình yêu của
người ta được chứ?
- Ồ… - Nói rất đúng. Nàng căn bản không hề biết gì cả. Nàng chỉ biết hắn
là Long Hiểu Ất, thích nhất là tự do, ghét những đồ ăn hình tròn, thích
mẫu cô nương biết cầm kỳ thi họa, là khuê nữ đài các. Theo tình báo của
nàng, hiện nay nàng vẫn chưa có đủ tư cách giành lại tình yêu của hắn.
Đừng nói là nàng không thể một đêm biến thành mẫu người hắn cần, mà với
tiêu chuẩn đó, ở kinh thành hoàn toàn không thiếu người có thể thay thế
nàng. Vậy nên nàng phải có những yếu tố đặc biệt mà người ta không có.
- Huynh thật sự sẽ giúp tôi chứ?
Bạch Phong Ninh cười kỳ quái:
- Phải. Nhưng…
- Nhưng sao? Tôi biết huynh sẽ không tốt như vậy đâu mà.
- Không. Ta chỉ muốn nói trước để tránh kẻ đó nói ta có ý đồ với muội.
- Chuyện gì vậy?
- Nếu muội cảm thấy mệt mỏi không thể làm được thì hãy nói trước với ta. - Hắn đặt chén trà xuống khay, nhấn mạnh.
- Tôi sẽ không thế đâu. Long Tiểu Hoa tôi không hạ quyết tâm làm thì thôi, một khi đã hạ quyết tâm thì…
- Ta không quên ở thành Đồng Khê, muội đã tính toán với ta thế nào đâu. - Hứ! Cứ mỗi lần nhớ tới dụng tâm khi đó của nàng là hắn lại vô cùng khó
chịu.
- … Lúc đó, nàng còn chưa thức tỉnh mà. Sao lại thích so đo thế chứ? Thế mà là bạch mã hoàng tử sao? Xì!
Thập cửu điện hạ bãi triều về phủ từ chối tất cả các bữa tiệc. Hắn chỉ sợ kẻ đó lại gây ra chuyện gì? Ở trong phủ gây chuyện thì không sao nhưng
đừng chạy ra ngoài để tiểu quỷ chết tiệt đó bắt được. Tin việc tung tú
cầu của Diệu vương gia chưa được trời định, vợ cũ của Huyền vương gia
đến kinh thành tìm chồng đã đến tai Thánh thượng. Tuy hiện tại Thánh
thượng chưa có bất kỳ hành động gì nhưng hắn cũng phải có sự đề phòng từ trước.
Nới lỏng cổ áo triều phục, hắn bước chân qua bậc cửa thì thấy Ngô quản gia ra đón liền hỏi:
- Cô ấy có gây ra chuyện gì không?