
hồ phát điên, nhưng mà ……. bất lực.
Làm một nữ thanh niên có tâm hồn
nghệ thuật, anh trai không thương, đồng nghiệp không quan tâm, ngay cả
con gián cũng không để ý, khuya khoắt đêm đó, khi đêm tĩnh gió mát, tôi
vô tình bị đông lạnh mà tỉnh, cả người cuộn mình ở một góc trên sô pha
lạnh run, mặt bị đông lạnh tái xanh mà môi cũng gần trắng toát, còn
người nào đó lại thực thoải mái ở trong mộng đẹp hơi cười cười.
Giống nhau đều làm nhân dân lao động hợp pháp của Đảng cộng sản Trung Quốc, dựa vào cái gì anh ta được ngủ
trên giường còn tôi phải nằm co người ngủ trên sô pha, dựa vào cái gì
anh ta có chăn ấm nệm êm còn tôi lại phải nằm ở đây hướng gió tây bắc,
vì thế tôi nổi giận, hùng hổ hướng tới giường của Diệp ma quỷ, một cước
đá văng ra. . . . . .
Anh ta đang trùm một chiếc chăn thật to, tôi muốn đem chăn giật lại đây, nhưng một đầu chăn lại bị đôi chân
thon dài của Diệp ma quỷ đè lên, tôi kéo không nổi, hơn nữa tôi không
dám dùng sức, sợ làm mạnh đánh thức anh ta, nếu thế tôi sẽ chết càng khó xem.
Tôi khoanh tay trước ngực run ở bên
giường Diệp ma quỷ suy nghĩ một hồi, rốt cục thân thể chiến thắng lý
trí, tôi lăn lông lốc một hơi vào trong chăn, hai chân duỗi ra, thăng
thiên. . . . . . À không, là tiến mộng đẹp. . . . . .
Nhưng trong mộng, tôi bị ác quỷ bóp
cổ đến nỗi thấy khó thở, tôi khó chịu, cái loại cảm giác này giống như
bị bóng đè, tôi giãy dụa, hai tay hai chân lộn xộn. . . . . .Chịu không
nổi, tôi mở to mắt. . . . . . Mới phát hiện một cánh tay dài khỏe mạnh
của Diệp Tử Ninh đang đặt trên cổ tôi, mà cái chân dài khỏe mạnh lại ái
muội quấn quanh người tôi……….
Tôi biết tôi hẳn là nên ra sức giãy
dụa, sau đó đá anh ta một cái, sau đó có cốt khí trở lại ngủ trên sô
pha, nhưng mà…….. cái cốt khí đó giá trị bao nhiêu nhân dân tệ? >
Hơn nữa tôi nhìn ngũ quan tinh xảo
cao ngất của Diệp Tử Ninh, người đàn ông này từ ngày ở tiệm cơm bị anh
ta hết ăn lại uống, tôi không có cách nào đào thoát khỏi ma chưởng của
anh ta, tôi cao một thước anh ta lại cao một trượng, người đàn ông tra
tấn tôi này, có dáng người thon dài khiến người mẫu mơ ước, có khuôn mặt điển trai khiến diễn viên tự kỉ, cùng. . . . . . tính cách âm hiểm độc
ác . . . . . . tôi biết nếu tôi ra sức giãy dụa thật, tôi sẽ chết thật
sự thảm, thực thảm. . . . . . ( tiếng vang vô hạn……… )
Nghĩ vậy, tôi lại duỗi hai chân ra,
tiếp tục ngủ, bất quá làm cho tôi kỳ quái là Diệp ma quỷ không ngại tôi
giành giường với anh ta.
Kết quả là làm cho tôi thường xuyên
hô hấp không thông, một buổi tối phải tỉnh lại vài lần, đẩy tay dài chân dài của anh ta ra mới tiếp tục ngủ, nhưng mới ngủ không lâu, tay chân
anh ta lại gác tiếp vào trên người tôi, hự hự hự, cứ như vậy, chất lượng giấc ngủ của tôi giảm xuống thật nhiều, bởi vì ngủ không tốt, khí huyết của tôi cũng vô cùng không tốt, trực tiếp phát triển về chiều hướng
thiếu phụ có chồng lớn tuổi, vì thế bệnh viện lại có nghe đồn mới: nói
tôi là một đứa con gái hoang dâm vô độ, phó viện trưởng đã bị tôi biến
thành "Tinh" bì lực tẫn mà tôi còn không buông tha anh ta, trực tiếp
đuổi tới phòng bệnh, bởi vậy tôi bị phong thành ‘Dâm’ nữ một thế hệ của
bệnh viện Cẩm Tú.
Xỉu !!!!!!!!!!!!
Ngày của tôi đã đủ khổ sở nhưng
dường như ông trời lại muốn đối nghịch cùng tôi. Một tên Diệp ma quỷ đã
tra tấn tôi đủ rồi, giờ ở đâu lại nhảy ra một ông Diệp Tuấn Quân —— ông
chú bị thần kinh của Diệp Tử Ninh.
Nói về ngày buổi sáng đó, tôi bỗng
nhiên rất muốn uống sữa tươi, vì thế chạy ra ngoài mua một cái hộp sữa
lớn trở về, không có việc gì lấy nó ra làm nước uống.
Khi sự kiện lịch sử phát sinh là lúc thời tiết sáng sủa, ngàn dặm không mây, gió cao khí sảng, trời lạnh
đúng chất mùa thu, tôi ngồi ở bên cửa sổ uống sữa tươi, một bên hâm mộ
nhìn những người tự do hoạt động bên ngoài.
Bỗng nhiên. . . . . .
Tôi thấy ở bên dưới một cây đại thụ có một người đàn ông mặc quần đỏ chóe đang ở đùa giỡn một cô y tá mặc váy ngắn!!!
“Nơi này người nhiều như vậy, ông
không được. . . . . .” Y tá chụp lại bàn tay của ông kia, nhưng thái độ
rõ ràng là có hưởng thụ.
Làm một nữ thanh niên có tinh thần
nghệ thuật, có tinh thần trọng nghĩa, tôi đương nhiên là phải trừng ác
làm thiện, giúp đỡ chính nghĩa, bảo vệ quốc gia, lấy dân làm trọng, vì
nước vì dân vượt lửa qua sông, cứu nguy phù vây. . . . . . Tôi. . . . . . Lúc ấy, hai mắt của tôi nhất thời liền sáng lên, sáng còn hơn cả đèn xe hơi, gào khóc. . . . . .
Mau, tốc váy cô ta! Sờ đùi cô ta, XX … cô ta [ tít —— bởi vì nguyên nhân cua biển, chữ này đã bị cắt! '> Nhanh lên nhanh lên, cạc cạc!
Tôi hưng phấn bắt lấy cái song sắt nhỏ, mặt dán sát vào cửa sổ.
"Em đang nhìn cái gì?" Bỗng nhiên, giọng nói hiếu kì của Diệp Tử Ninh từ sau lưng truyền đến.
Tôi hoảng sợ, vừa rồi thật sự rất hưng phấn cho nên hoàn toàn quên trong phòng đó còn có một sinh vật khác còn ở đây.
“Không. . . . . . Không có gì cả.” Tôi đương nhiên là …… không nói thật rồi.
Diệp Tử Ninh dùng đôi mắt mặt đẹp
của anh ta liếc tôi một cái, sau đó liền đẩy t