pacman, rainbows, and roller s
Huyền Của Ôn Noãn

Huyền Của Ôn Noãn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323883

Bình chọn: 8.5.00/10/388 lượt.

cô mềm oặt xụi lơ trên giường, hai má đỏ bừng, mí mắt không thể mở ra

được và hai bên tóc mai đã thấm ướt mồ hôi, thể lực và tinh thần cạn

kiệt gần như hư thoát.

Không biết người hầu đã dọn xong điểm tâm trong phòng khách từ khi nào, Chiếm Nam Huyền bưng vào phòng ngủ.

“Dậy ăn chút gì đi.”

“Ứ.” Cô trong cơn thèm ngủ lập tức cự tuyệt, tiếng thở lười nhác êm ái khiến anh bật cười.

Anh ôm cô ngồi dậy, cổ tay bám trên cổ

anh không đến mười giây đã mất lực rủ xuống, ôm chặt vòng eo gầy yếu của cô, dựa cái lưng trần mềm mại của cô vào trong ngực, điều chỉnh lại tư

thế ngồi của cô giúp cô thoải mái hơn trong lòng mình, tất cả các động

tác đều thành thục đến tự nhiên, sau đó anh cầm bát lên.

Anh đút từng thìa sữa nhỏ vào trong cái miệng nhỏ nhắn của cô, rồi anh xắt nửa cái bánh ngọt việt quất đưa tới bên miệng cô.

Nhiều năm trước mỗi ngày cuối tuần, anh đều luôn ngồi trên giường cô như vậy, giúp cô ăn sáng.

Cái đầu tựa trên hõm vai anh ngiêng về

phía khuỷu tay anh, cô ngoảnh đầu nhìn lại, ánh sáng tinh nghịch đã lâu

không gặp trong mắt chợt ẩn hiện:”Em cũng đút cho anh ăn nhé?”

Khóe môi gợi lên một nụ cười mong đợi, anh đưa bánh ngọt trong tay cho cô.

Cô không lấy chỉ cúi đầu cắn một miếng, rồi đột nhiên đẩy ngã anh, cái miệng đầy bánh ấn thẳng xuống môi anh.

Anh vội vàng tránh né, nhưng một tay cầm sữa một tay cầm điểm tâm, cho dù lắc đầu thế nào vốn dĩ cũng không

chống đỡ nổi sự quấn quít theo đuổi của cô, cằm và tay đều đã thất thủ,

mắt thấy môi mình khó mà giữ được, tình thé cấp bách nảy ra ý nghĩ, anh

nghiêng người lùi xuống giường, miệng vừa mút hai nộn thịt lắc lư nổi

bật trước ngực cô, răng vừa khẽ cắn, cảnh cáo cô đừng tiếp tục hành động thiếu suy nghĩ nữa.

Cô đang cười đột nhiên bị áp đảo khẽ thở dài, uống sạch cốc sữa trong tay anh, chơi anh như vậy không ngờ lại

khiến ngực bị đau, cô bắt buộc dừng lại tất cả động tác, cười quyến rũ

nũng nịu đầu hàng:”Được rồi, được rồi, em không đùa anh nữa.”

Anh bỗng nhiên nhét bánh ngọt vào tay

trái trống không của cô, ép ngược cô xuống giường, hai tay giữ chặt vòng eo trắng như tuyết của cô, thẳng người kiêu ngạo mỉm cười:”Bảo bối, sự

nhiệt tình hôm nay của em thật khiến anh kinh ngạc, đáng tiếc vừa rồi

không bị em đút trúng, hay là để anh đến yêu thương đút cho em được

không?”

“Không được!” Cô gấp giọng kêu dừng lại, vội vàng vứt mấy thứ gì đó trong tay sang một bên, nhưng mà còn chưa

kịp xoay người đã bị một trận xung động phát ra tiếng rên:”Ai…”

Anh đem chỗ mềm mại nhất toàn thân của

cô đút đến mức hoàn toàn phình lên, kẻ gây chuyện sinh sự như cô kết

thúc trong thất bại thảm hại.

Từ từ kịch liệt, tiếng thở dốc thỏa mãn, không lâu sau biến thành rên rỉ, giây phút toàn thân anh buộc chặt kia

đôi môi áp sát vào khuyên tai bạch ngọc mở ra, suýt chút nữa buột miệng

thốt lên lời, nhưng không biết vì sao ở thời điểm cuối cùng lại cắn môi, anh đột nhiên cắn mạnh một cái rất rõ vào cổ cô. Khi cô hoảng sợ đau

đớn co rút nhanh anh chợt bắn ra, rót thẳng vào nơi sâu nhất.

Đêm nay bọn họ không hề rời khỏi phòng,

khó khăn dây dưa mất năm tháng nửa đời dường như đều khiến bọn họ sinh

ra chút sợ hãi, sợ cảnh đẹp ngày tốt này phải chăng là đóa phù dung sớm

nở tối tàn, bởi vậy phá lệ triền miên lưu luyến.

Khi ánh sớm ban mai đầu tiên lọt qua khe sổ chiếu vào, Chiếm Nam Huyền tỉnh dậy như mọi ngày, vừa mở mắt ra đã

thấy bóng hình xinh đẹp nằm trong lòng, tâm trạng buổi sớm vô cùng kỳ

lạ, tâm trạng đó giống như ước nguyện trong mơ đã lâu cuối cùng cũng trở thành sự thật, khiến người ta trong khoảng thời gian ngắn không thể tin được, sợ chỉ cần khẽ động vào sẽ vụt mất, anh áp chế hô hấp, chăm chú

nhìn khuôn mặt đang ngủ say của cô, con người lộ ra sự dịu dàng tuyệt

thế hiếm thấy.

Tầm mắt đời đến khóe môi nhỏ nhắn mềm

mại, anh suýt chút nữa bật cười, không ngờ ngay cả nơi này đêm qua cũng

không thể may mắn thoát khỏi những vết hồng nhạt anh ác ý lưu lại.

Khẽ ấn một nụ hôn nhẹ lên môi cô, từ từ hạ dần cánh tay cô xuống, anh xoay người rời giường.

Cho đến khi truyền tới tiếng đóng cửa phòng tắm, Ôn Noãn mới buồn bã mở mắt ra.

Ngay cả thức đêm hoan ái cũng không thể

làm nhiễu loạn đồng hồ sinh học của anh, anh vẫn đúng giờ dậy sớm như

cũ, cho dù trên giường có cô nằm, cũng giống như những thứ khác không gì có thể làm hành trình sinh hoạt hàng ngày của anh mảy may thay đổi

….Nếu ngay cả việc ấy anh cũng không thể làm vì cô, vậy còn nói gì đến

những chuyện khác? Sau khi gặp lại anh có dục vọng mãnh liệt với cô,

nhưng trừ điều đó ra, cô còn được mở mang bằng những thủ đoạn sắc bén

trên thương trường của anh, được nhìn thấy lí trí cay độc quá kinh người của anh, nhận ra tính độc lập bình tĩnh, thậm chí là cả kĩ thuật tán

gái cao siêu của anh.

Nhưng điều không thể ngờ đến, đó là tình hình diễn biến khi mới chia tay, anh vì cô mà mất kiểm soát.

Những thủ đoạn anh dùng với cô dường như đều là trí mạng, cô không thể kháng cự, còn anh vẫn luôn cao cao tại

thượng duy trì một khoảng cách vô hình nhất định với cô, trừ phi chính

anh gỡ b