Polly po-cket
Hoa Tâm Tổng Tài

Hoa Tâm Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326963

Bình chọn: 8.00/10/696 lượt.

i Dĩnh khóc, khiến cho tâm tình của Âu Mị Nhi cũng dâng cao vô hạn, nàng muốn chỉ là như vậy, chỉ có như vậy, nàng mới càng thêm vui

vẻ

“Xem lại một chút bộ dạng hiện tại của

cô đi? Ko phải cô cao ngạo lắm sao? Ko phải miệng lưỡi cô bén nhọn lắm

sao? Thế nào? Hiện tại ko cao ngạo nữa à” Âu Mị Nhi đùa cợt nói

Lôi Dĩnh ngừng rơi lệ, ngước mắt nhìn

Âu Mị Nhi lạnh giọng nói “Cô cho rằng hiện tại tôi nên nói cái gì? Tôi

đã bị cô trói, nếu nói thêm chỉ là nói nhảm, chi bằng tiết kiệm sức lực” Đúng vậy, chính là như vậy, Lôi Dĩnh, đừng hoảng hốt, Hạo sẽ đến cứu

mình , anh ấy nhất định sẽ phát hiện mình biến mất, nhất định sẽ đến tìm mình, hiện tại mình phải tỉnh táo, phải kiên cường

Âu Mị Nhi nâng tay kềm ở cằm Lôi

Dĩnh,trên khuôn mặt con nít, nước mắt đã loan đầy,trong cặp mắt ngấn lệ

kiên cường ánh lên tia xem thường, khiến Âu Mị Nhi cảm thấy rất khó

chịu, sức lực trên tay cũng tăng thêm “Bản thân tôi muốn nhìn một chút,

xem cô mạnh miệng hơn hay cơ thể cô cứng rắn hơn!”Nói xong, cánh tay kềm cầm Lôi Dĩnh vung lên, Lôi Dĩnh mất trọng tâm, ngã về phía cửa xe

Nhịn đau, bò dậy, nàng ko được nhượng

bộ, ko được chảy nước mắt, nâng tay, nàng lau đi nước mắt đang rời, sau

đó lại ngồi thẳng người, chờ đợi Hạo đến cứu

Lôi Tiệp Nhi vẫn ngồi thờ ơ lạnh nhạt

một chỗ, tựa như người ngồi đối diện ko phải là em gái của mình, mà là

kẻ thù của nàng, nàng hận ko giết chết nó ngay bây giờ, cho nên bất kể

Âu Mị Nhi giở thủ đoạn gì đối phó với nó, nàng tuyệt đối sẽ ko có ý kiến

_________________________

“Ba, đã mười hai giờ rồi, sao mẹ còn

chưa đến?” Lôi Tử Huyên ngồi trên đùi Cung Thần Hạo, bàn tay nhỏ bé đùa giỡn cà vạt của hắn, nhỏ giọng hỏi

Cung Thần Hạo nâng cổ tay nhìn đồng hồ, trong lòng cũng cảm thấy kì quái, cầm điện thoại di động lên lại bấm số của nàng, nhưng đến khi nghe được giọng nói ngọt ngào của tổng đài

viên, thì hắn lại cúp máy

“Chúng ta đợi một chút, chắc mẹ bị kẹt

xe” Cung Thần Hạo đưa tay vuốt đầu nó nói, bất an trong lòng càng thêm

nặng, ko phải trên đường đi nàng đã gặp sự cố gì rồi chứ? Nhưng hắn vẫn

muốn suy nghĩ theo chiều hướng tốt, chắc là Dĩnh nhi ra đường quen mang

theo điện thoại, hiện tại chắc là đang trên đường đến

“A! Nhưng mà ba, tiểu Huyên Huyên đói

bụng………tiểu Huyên Huyên muốn ăn cơm…………… ” Lôi Tử Huyên ngước đầu nhỏ,

tội nghiệp nhìn Cung Thần Hạo

Cung Thần Hạo cúi đầu, nhìn khuôn mặt

đáng yêu cười nói ” Tiểu Huyên Huyên ngoan! Chúng ta chờ mẹ đến, rồi

cùng nhau ăn cơm, lúc đó tiểu Huyên Huyên muốn ăn cái gì cũng được”

Lôi Tử Huyên chìa ra ngón tay út, miệng nhỏ nhắn chu lên “Vậy………ba phải ngoắc tay với tiểu Huyên Huyên nha! Một lát nữa tiểu Huyên Huyên muốn ăn kem ly”

“Ha ha……..được, ngoắc ngoắc tay” Cung Thần Hạo cười nói xong, đưa ngón út nơi tay trái cùng tiểu Huyên Huyên ngoắc tay

“Ngoắc ngoắc tay……….. ba ko được đổi ý nha!” Lôi Tử Huyên cười hì hì nói

“Ừ, ba ko đổi ý” Cung Thần Hạo nói

Một canh giờ sau, Cung Thần Hạo ko chờ

được nữa, gọi vô số cuộc gọi về nhà, cũng ko có người nhận, sau đó lại

trực tiếp gọi cho số nhà cũ

“A lô, mẹ, là con”

“Hôm nay có về nhà ăn cơm ko?” Liểu Tình nhận được cuộc gọi của hắn thì vui vẻ vô cùng , hỏi

“Mẹ, Dĩnh nhi hôm nay có về nhà ko?” Cung Thần Hạo hỏi

Liễu Tình hơi nhíu mày, cẩn thận hỏi “Tiểu Dĩnh?! Ko có! Hai người các con lại gây gổ?”

“Ko có, mẹ , nếu Dĩnh nhi ko trở về vậy con cúp máy trước” Tâm tình Cung Thần Hạo chìm xuống, nàng đi đâu?

Liễu Tình thấy hắn vội vàng cúp máy, trong lòng lại suy nghĩ sâu hơn , tự hỏi “Hạo nhi, con và tiểu Dĩnh thật ko gây gỗ?”

“Thật, ko có, con gọi điện thoại cho cô ấy ko được , nên cho là Dĩnh nhi trở về nhà cũ, con nghĩ cô ấy và bạn

bè đã đi dạo phố” Cung Thần Hạo tìm cớ trả lời, hắn ko muốn để cho mẹ

hắn phải lo lắng

Liễu Tình nghe xong vẫn ko an tâm , nói ” Như vậy sao! Mẹ còn tưởng hai con lại gây gổ, ko sao là tốt rồi ,

đúng rồi, rãnh rỗi thì ghé qua ăn bữa cơm, mấy người già chúng ta ở nhà

cả buổi chiều, rất chán!”

“Con biết, vậy mẹ, con cúp máy!” Cung Thần Hạo nói

“Ừ” Liễu Tình ứng tiếng trả lời liền cúp điện thoại

Cung Thần Hạo nghe được mấy tiếng “tút , tút” , mới để di động xuống, lật danh bạ tìm số của Tô Khải Nhân, bấm

“A lô? cho hỏi ai vậy?” Hiển nhiên là một người đang ngủ say, đột ngột bị đánh thức nên giọng nói có chút khó chịu

“Là tôi, Cung Thần Hạo”

“Cung Thần Hạo là ai?” Tô Khải Nhân nằm trên giường, ánh mắt ko mở, nàng vừa ngủ được mười mấy phút đồng hồ,

liền bị điện thoại đánh thức, đầu vẫn còn trong trạng thái nghỉ ngơi,

chưa kịp vận hành, trong đầu chợt lóe lên, Cung Thần Hạo? Chồng của tiểu Dĩnh, mở choàng mắt “A, anh chồng play boy của tiểu Dĩnh, xin hỏi anh

gọi đến đây có ý kiến gì?”

“Dĩnh nhi có ở chỗ của cô hay ko?” Cung Thần Hạo đối với những lời chế giễu của kia ko thèm để ý

Tô Khải Nhân nghe hắn hỏi như vậy, buồn ngủ hoàn toàn biến mất, ba năm trước hắn cũng gọi điện thoại hỏi han

tiểu Dĩnh có ở cùng nàng như vậy, hiện tại lại hỏi tiếp “Bà xã của anh

ko phải ở cùng anh sao? Sao lại gọi đến chỗ tôi” Chẳng lẽ hắn lại làm

chu