Snack's 1967
Hoa Tâm Tổng Tài

Hoa Tâm Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328063

Bình chọn: 10.00/10/806 lượt.

iểu Nhi, đàn ông

trên thế giới này còn rất nhiều, nàng có thể gặp được nhiều thứ tốt hơn

“Mạch nhi, mẹ lặp lại lần nữa, Minh gia chỉ nhận Tiểu Nhi làm con

dâu, người đàn bà kia đừng mơ tưởng bước chân vào cửa lớn Minh gia được

nửa bước” Tống Trân kiên quyết nói, chuyện hôn sự của Minh gia và Úc gia đã được chấp nhận từ bao nhiêu năm trước , ko thể chỉ vì người đàn bà

kia, mà khiến quan hệ của hai nhà bị tan vỡ, nàng ko cho phép

Minh Thiên Mạch ko để ý đến lời nói cường ngạnh của mẹ ……vững vàng

đạp trên cầu thang đi lên lầu, hắn đã đặt một chuyến bay về T thị vào

lúc 2 giờ chiều, đợi chờ thật khó chịu, mỗi khi màn đêm buông

xuống,toàn bộ suy nghĩ của hắn lập tức sẽ bay lên người hai mẹ con nàng, ba tháng thời gian, nói dài cũng ko dài, mà ngắn cũng ko ngắn, hắn ko

muốn một lần nữa bỏ qua

“Bác gái…….” Úc Tiểu Nhi xoay người nhào vào lòng Tống Trân, khóc

rống, Thiên Mạch ca vẫn đối xử với nàng rất ôn hòa, chưa bao giờ lại

nguội lạnh qua như vậy, nàng yêu hắn như thế, quan tâm hắn như thế, nêu

như ko có hắn, cuộc sống của nàng trở thành cái loại gì,chính nàng cũng

ko biết

“Tiểu Nhi, con yên tâm, vị trí con dâu Minh gia là của con, bất kì

người phụ nữ nào cũng đừng hòng chen chân vào, Mạch nhi chỉ là một lúc

hồ đồ, chờ nó nghĩ thông suốt, nó sẽ biết ai là người thích hợp nhất với mình “Tống Trân vỗ nhè nhẹ bờ vai vì khóc mà run run của nnag2

Úc Tiểu Nhi gật đầu, hi vọng mọi chuyện sẽ như lời bác gái nói, nhưng có 1 số việc, ko phải cứ chờ đợi là có thể được như ý nguyện

Lúc này Minh Thiên Mạch đã mang theo một cái va ly bước từ cầu thang xuống . Tống Trân giương mắt nhìn hắn hỏi

“Con muốn đi đâu?Xuất ngoại sao?”

Ông già kia đâu có nói là công ty sắp xếp cho Thiên Mạch xuất ngoại chứ?

“Con muốn đi ra nước ngoài 1 chuyến” Minh Thiên Mạch ko giải thích nhiều

“Đi tìm người đàn bà kia!” Tống Trân nhìn hắn nói, ko có nghi vấn , chỉ có khẳng định, chuyện này nàng cũng ko khó nghĩ

Minh Thiên Mạch nhìn đồng hồ nơi cổ tay, đã đến giờ rồi, khoảng cách

từ nơi này đến phi trường cũng mất khoảng nửa tiếng đồng hồ đi dường,

cho nên đi lúc này là vừa , hắn giương mắt nhìn mẹ nói “Mẹ nếu đã biết

vậy thì con cũng ko cần phải nói nhiều”

“Ko được đi!” Tống Trân nói

“Con đã đặt trước vé máy bay rồi, con sẽ nhanh chóng trở về” Vừa nói

hắn vừa hướng Tống Trân hơi khom lưng, rồi nhất va ly đi cề phía cửa

“Ta ko cho phép ngươi đi, ngươi có nghe hay ko?” Tống Trân tức giận

kêu lên, dùng sức cầm lấy ly cà phê trên bàn trà đập xuống mặt đất, chi

nghe thấy một tiếng “xoảng” vang lên, ly cà phê kia đã lẫy lừng hi sinh

Minh Thiên Mạch ko có vì thế mà dùng bước , hắn lựa chọn ko quay đầu nhìn mẹ , mở cửa , hắn ko quay đầu lại bỏ đi

Tống Trân tức giận đến ngã ngồi trên ghế salon , thân thể khẽ rung

động , có thể thấy rằng nàng bị chọc tức cũng ko nhẹ, con trai của nàng

sau lại trở thành cái dạng này? Một đứa luôn ôn hòa, lễ phép như nó, làm sao lại trở thành cái dạng này?

“Bác gái , bác gái, dì dừng giận, uống miếng nước” Úc Tiểu Nhi lo lắng đỡ nàng lên

Tống Trân uống nước nàng đưa tâm tình cũng dần hồi phục, nhìn đôi mắt sưng , nơi khóe mắt còn vươn lệ của Tiểu Nhi, tại sao con trai của nàng lại ko thấy được “Dì ko sao , chẳng qua dì chỉ bị thằng nhóc kia làm

cho tức , còn nữa! Con ko nên bởi vì những lời Thiên Mạch nói hôm nay mà buông tay nha”

“Bác gái, con sẽ ko buông tay” Úc Tiểu Nhi kiên định nói, nàng làm sao có thể buông tha cho hắn!

“Vậy thì tốt, vậy thì tốt rồi” Tống Trân thở phào nhẹ nhõm, tiện thể

ngã người vào ghế salon, vốn tưởng rằng người đàn bà kia bỏ đi, thì

Thiên Mạch cũng sẽ mất hết hi vọng, cho nên nàng mới vội vã bắt hắn và

Tiểu Nhi đính hôn , nhưng mà bây giờ thì…………ai………….

T thị, tập đoàn Tiêu thị, văn phòng tổng tài

Cung Thần Hạo vẻ mặt tràn đầy ý cười ngồi đối diện Tiêu Ngực Phi,

công việc điên cuồng đúng là công việc điên cuồng , trên bàn làm việc

đặt đầy những văn kiện hỗn độn, Ngự Phi tay nhanh như bay gõ điên cuồng

lên bàn phím, lâu lâu lại lẩm nhẩm văn kiện đặt bên người

“Ngươi thật rảnh a?” Tiêu Ngự Phi ko ngẩng đầu, đối với sự đến chơi

bất ngờ của Hạo lần này hắn có chút ngoài ý muốn, ngày hôm qua ăn xong

cơm trưa, ánh mắt sâu sắc của Hạo đã khiến cho hắn đoán được vài phần

“Ngươi thật bận rộn nha” Cung Thần Hạo cười nói

“Thì sao?”

“Thì người bận rộn có thể ngừng tay một chút được ko, cùng ta nói

chuyện một chút đi?” Cung Thần Hạo nhanh tay đóng cái laptop lại

Lẩm nhẩm văn kiện, Tiêu Ngự Phi hơi nhíu mày, nhưng cũng ko cảm thấy

bất mãn, nhận lệnh khép đống giấy tờ trong tay, giương mắt nhìn về phía

hắn

“Ngươi muốn nói chuyện gì?”

“Ngươi đoán xem?” Cung Thần hạo hỏi ngược lại

Tiêu Ngự Phi lắc lắc đầu, cầm lấy điện thoại ấn nút “Thư kí Trần, giúp tôi pha hai ly cà phê”

5 phút sau, thư kí Trần đã gõ cửa, bưng theo hai ly cà phê nóng hổi đi đến “Tổng tài, cà phê ngài gọi”

“Đặt ở trên bàn trà đi” Tiêu Ngự Phi nói

Đặt xong cà phê lên bàn , thư ký Trần đứng thẳng người hướng về

Tiêu Ngự Phi nói “Tổng tài, ko có việc gì nữa, tôi xin đi ra ngoài”

“Ừ, th