
ột ông già ko tóc, làn da nhăn nhăn, đang tươi cười hòa ái
với nó , không tự giác nó cũng nở nụ cười lên tiếng “Ông cố”
Liễu Tình thích lắm, cũng vẫy tay để Lôi Tử Huyên chạy đến trước mặt mình “Nào, đến với bà nội”
Cung Tề Hân ko cam chịu thiệt cũng vẫy vẫy tay “Đến với ông nội, ông
nội sẽ cho con ăn kẹo” Nói xong liền hươ hươ bịch kẹo ko biết lấy ra từ
khi nào
Cung Thủ Hằng và Liễu Tình cùng nhau trừng mắt liếc nhìn hắn 1 cái,
Cung Thủ Hằng ngồi xuống, đem Lôi Tử Huyên đặt lên đùi hỏi ” Nói cho ông cố biết, năm nay con mấy tuổi?”
Lôi Tử Huyên cười đáp “Tiểu Huyên Huyên năm nay hai tuổi rưỡi nha!”
Cung Thần Hạo vừa xuống xe, cũng đi vào phòng nhìn ông mình đang ôm
tiểu Huyên Huyên nói chuyện, ba mẹ ở một bên lo lắng nhìn, còn Lôi Dĩnh
cũng đứng ở một bên xem , khóe mắt có chút hồng hồng, rõ ràng nàng đang
khóc , hắn đi lên phía trước , hai tay khoác lên bả vài của nàng “Làm
sao vậy?”
Lôi Dĩnh quay đầu lại “Ách……….ko……….ko có việc gì” Hắn đi đến mà ko
gây ra tiếng động a , đã vậy còn choàng tay lên vai nàng khiến nàng có
chút muốn giãy ra, nhưng làm vậy chỉ phí công, chỉ có thể ngừng khóc
“Ko có việc gì là tốt rồi” Nói xong, hắn buông tay nàng ra, chỉ đặt một tay choàng qua vai nàng “Ba , mẹ, ông”
Cung Thủ Hằng đầu cũng ko ngước lên, vừa đùa giỡn với Tiểu Huyên Huyên vừa cười nói “Con cuối cùng cũng làm đúng được 1 chuyện”
“Hạo nhi, DĨnh nhi , các con cũng ngồi xuống đi, người nhà chúng ta rốt cuộc cũng đã sum vầy” Liễu Tình cười nói
Lôi Dĩnh bị Cung Thần Hạo mạnh mẽ giữ lại đành ngồi xuống bên cạnh
hắn, mà tay hắn vẫn choàng lên vai nàng , điều này khiến nàng có chút ko quen, nàng quay đầu trừng mắt liếc nhìn hắn 1 cái, nhẹ giông nói “Buông tay ra”
“Hiện tại đang ở nhà, chúng ta phải tỏ ra ân ái 1 chút, làm như thế
thì ba mẹ và ông mới an tâm ” Cung Thần Hạo thủ thỉ bên tai nàng, nhân
cơ hội hôn vào tai nàng 1 cái
Hành động vừa rồi của hắn, làm cho Lôi Dĩnh có chút ngây người, ngay
lập tức nàng liền quay đầu hung dữ trừng mắt nhìn hắn 1 cái, ngoại trừ
hành động phản kháng này, nàng ko biết nên phát tiết sự bất mãn của nàng như thế nào
“Xem ra cách biệt ba năm, các con ân ái cũng ko ít ” Liễu Tình gật
gật đầu, cục diện như thế này là hi vọng của nàng, chỉ có điều tình sử
của thằng con trai vô liêm sĩ ba năm nay ko biết DĨnh nhi đã biết hay
chưa? Trong lòng nàng có chút lo lắng
Lôi Dĩnh có chút xấu hổ cúi đầu,xem ra một màn vừa rồi đã khiến cho mẹ hiểu lầm, nàng cũng ko thể giải thích, chỉ tại hắn ko tốt
“Tiểu Huyên Huyên , đến đây , ông có kẹo này” Cung Tề Hắn ánh mắt tỏa sáng, ha…………hắn có thể được ôm tiểu công chúa rồi
“Ko được ăn nhiều kẹo, chỉ được ăn 1 viên” Lôi Dĩnh nhìn nàng nó nói, đem bầu ko khí khác thường vừa rồi đánh vỡ
“Dạ……….” Nó vui vẻ trượt xuống người Cung Thủ Hằng, chạy như bay về phía Cung Tề Hân “Ông”
“Rất ngoan, nè, bao kẹo này là của Tiểu Huyên Huyên” Cung Tề Hân cười đem Lôi Tử Huyên ôm vào lòng, cảm giác làm ông cũng ko tồi
Liễu Tình thấy bọn họ đều đã được ôm qua, cũng lên tiếng nói “Tiểu Huyên Huyên lại đây, cho bà nội ôm 1 cái”
“Bà xã, tôi cũng vừa ôm được 1 chút a!” Cung Tề Hân nhìn Liểu Tình nói
“Còn tôi vẫn chưa được ôm đây, hiện tại là đến phiên tôi” Liễu Tình mặc kệ, nàng hiện tại chỉ muốn ôm
“Ông…….tiểu Huyên Huyên muốn cho bà nội ôm 1 cái……….” Lôi Tử Huyên
vừa ăn kẹo vừa nói, sau đó lại chu miệng, hôn lên mặt hắn 1 cái
“Ông xem, tiểu Huyên Huyên đã nói muốn cho tôi ôm” Liễu Tình vui vẻ
đứng dậy, đem tiểu Huyên Huyên ôm vào lòng “Đúng là 1 tiểu công chúa
đáng yêu” nói xong nàng liền hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của nó 1 cái
Cung Thủ Hằng cười cười nhìn cảnh tượng này, trong nhà này phải có
các nàng mới trở nên đầy đủ a! Hắn đảo mắt nhìn Lôi Dĩnh hỏi “ĐÚng rồi,
ba năm nay, con sống thế nào?”
“Dạ, cũng rất tốt” Lôi Dĩnh trả lời
“Vậy thì tốt rồi” Cung Thủ Hằng không hỏi gì nhiều, cứ như bây giờ đã là rất tốt……
Ăn xong bữa cơm chiều , nàng và hắn cùng lái xe về nhà, ngày hôm nay
qua thật mau, cũng thật vui , đặc biệt là ông , nụ cười trên gượng mặt
ko hề có ý định biến mất , cả ba và mẹ , hai người cứ như trẻ con, tranh nhau đút cơm cho Tiểu Huyên Huyên mãi , nhưng cuối cùng tiểu Huyên
Huyên đã quyết định tự ăn . Nó nói , chuyện của nó, nó ko muốn người
khác động tay vào
Trên đường trở về chỉ có nàng và hắn , tiểu Huyên Huyên được ở lại
nhà ông , ba mẹ và ông đều muốn tiểu Huyên Huyên ở lại, để có thể bồi
dưỡng tình cảm sau những khoảng thời gian xa cách , tiểu Huyên Huyên
cũng tình nguyện ở lại , Lôi Dĩnh đành phải thỏa hiệp bằng cách gật đầu
đáp ứng , qua mấy ngày sau nàng sẽ qua đón nó
Từ trước đến giờ chưa từng rời xa tiểu Huyên Huyên, điều này có chút
là cho Lôi Dĩnh ko quen , ko biết tối đến tiểu Huyên Huyên có náo loạn
hay ko, có tìm nàng hay ko, nàng có chút lo lắng , hơn nữa ko có tiểu
Huyên Huyên ở cùng thì nàng phải cùng hắn ở 1 chỗ
“Ba mẹ sẽ chăm sóc tiểu Huyên Huyên rất chu đáo, em ko cần lo” Cung Thần Hạo vừa lái xe vừa nói
Lôi Dĩnh quay đầu nhìn hắn, tại sao lần nào hắn cũng biết được suy nghĩ trong lò