
tôi, cơn động đất vừa nãy, tôi đã cứu được cô ta mang về rồi, xin bà không cần
tiếp tục đào bới cứu viện nữa.”
Cốc Nhạn ma ma quan sát anh ta từ trên xuống dưới, xem những lời anh ta nói không ra gì :”Ai biết ngươi
nói thật hay nói dối, nhìn dáng vẻ này có thể giẫm đạp lên đệ tử, có
phải đã bán cô ta đi rồi không? Cẩn thận ta báo quan xử lí ngươi!”
“Tôi không nói dối!” Bích Thanh Thần Quân đối diện với đại nương hung hãn
như thế, hình như hơi luống cuống, đành phải phí sức giải thích,”Cô ấy
cũng là người phi phàm, người tu thành tiên, chỉ là do một số chuyện nào đó mà chạy xuống nhân gian, do tính tình hơi ngốc nghếch cho nên mới
vào Tây Phượng Lầu, hôm nay bị tôi tìm thấy, nên phải mang cô ấy rời
khỏi đây.”
“Ai yo, nói như thế thì ngươi cũng là tiên sao?” Cốc Nhạn ma ma quan sát anh ta từ trên xuống dưới cười cười nói.
“Đúng vậy.” Bích Thanh Thần Quân vòng tay lại xuống giọng nói:”Xin đừng tìm cô ta nữa.”
“Tôi vốn là Vương Mẫu nương nương.” Cốc Nhạn ma ma đột nhiên kêu lên giận dữ giống như hổ cái, cô ta co chân lên gào,”Lừa người trên phố cũng cần có chiêu bài sao! Xem bói bốc quẻ, xem bán tiên! Tùy người chọn đi! Nhanh
trả Giao Giao cô nương cho ta! Nếu không thì gặp nhau trên quan phủ!”
Bích Thanh Thần Quân chau mày nói:”Không được thất lễ với Vương Mẫu nương nương.”
“Giả vờ làm thần làm quỷ cũng phải có trình độ.” Cốc Nhạn ma ma hung dữ nói.
“Ta không nói dối.” Bích Thanh Thần Quân giải thích.
“Đồ rắm thối.” Cốc Nhạn ma ma không thèm để ý.
“Tôi có thể bồi thường cho bà.” Bích Thanh Thần Quân không muốn kéo dài việc này.
“Tôi chỉ cần người.” Cốc Nhạn ma ma không nhượng bộ.
Lúc này Ngao Vân cũng biến lại thành người, anh ta cười bò lăn bò càng ở
bên cạnh, mặt mày hớn hở, dường như đang nói Bích Thanh Thần Quân cũng
có ngày hôm nay.
Không ngờ Cốc Nhạn ma ma vừa nhìn thấy anh ta,
vội vàng thân thiết đi lại nói:”Ai yo, là Long đại gia, vừa nãy không
phải ngươi ở cùng với Giao Giao cô nương sao? Rốt cuộc bây giờ cô ta
đang ở đâu?”
Ngao Vân lập tức nhìn Bích Thanh Thần Quân với ánh
mắt hiểm ác:”Giao Giao cô nương bị đứa bán hoa bán đi rồi, không biết
là đã bị rơi vào chốn nào, và không biết gặp phải chuyện xấu gì nữa.”
“Ngươi!”
Bích Thanh Thần Quân tức giận đến nỗi tay sờ lên kiếm mấy lần, sau khi hít
sâu mấy cái mới miễn cưỡng thả tay ra, sau đó niệm thần chú, cái chuông ở trên cổ đột nhiên vang lên, giọng nói của anh ta vọng lại từ trong
chuông:”Miêu Miêu ngươi biến thành người qua đây một lát.” Nhận được
lệnh đang nhìn thấy sự việc náo nhiệt ấy, tôi nhanh chóng biến thành
người nhảy xuống đất, nhanh chóng lao xuống bên cạnh Bích Thanh Thần
Quân và ôm lấy cánh tay anh ta. Cốc Nhạn ma ma há hốc mồm nhìn, bà ta
vội vàng hỏi tôi:”Tên giang hồ lừa đảo này là sư phụ của ngươi sao, thật là sư phụ của ngươi sao?”
Tôi liên tục gật gật đầu:”Miêu Miêu thích sư phụ!”
Bích Thanh Thần Quân trở lại bình thường, anh ta xoa đầu tôi, lại kéo ga
giường và cái vỏ chăn trên người tôi chặt hơn một chút, lại nói với Cốc
Nhạn ma ma:” Ta có thể đưa cô ấy đi được chưa?”
“Đợi đã.” Cốc
Nhạn ma ma kêu lên,”Ngươi nói cô ấy là đồ đệ của ngươi nhưng ngươi cũng
không thể nói mang cô ấy đi là mang cô ấy đi được, ta mua cô ấy về tốn
rất nhiều tiền, ngươi phải bồi thường cho ta.”
“Cô ta không phải hàng hóa để mua bán.”
Bích Thanh Thần Quân không vui.
Cốc Nhạn ma ma cười nhạt một tiếng, lấy ra từ trong người một tờ giấy, giơ
trước mặt anh ta,”Nhìn cho rõ này, phía trên có dấu tay của cô ta, tôi
bỏ năm trăm lượng để mua cô ấy, ta không thể để cho cô ta về không
được.”
Ngao Vân cũng không vui, anh ta chặn Cốc Nhạn ma ma lại nói:”Không phải ngươi vừa nhận của ta ba vạn lượng và minh châu sao?”
“Đó là chuyện ngươi tình nguyện cho ta! Không phải ta cướp của ngươi!” Cốc
Nhạn ma ma dùng quạt che mặt khóc rống lên:”Huống hồ bây giờ toàn bộ Tây Phượn Lầu của ta bị sập, xây lại tốn rất nhiều tiền, các ngươi không
được bắt nạt ta, ba mươi năm tích lũy đã bị hủy trong một phút a….”
Tiếng khóc của bà ta càng lúc càng to, càng lúc càng thê thảm, Bích
Thanh Thần Quân đỏ mặt, quay đầu nhìn Tây Phượng Lầu bị anh ta đánh cho
tan hoang, cuối cùng thở dài, lấy ra viên ngọc màu xanh rất to ở bên
hông đưa cho Cốc Nhạn ma ma:”Viên ngọc này là dị vật để ở trong nước,
lập tức đóng băng, đổi lấy con mèo ngốc này tương đương với giá tiền của đồ đệ ngốc.”
Cốc Nhạn ma ma bán tín bán nghi đón lấy viên
ngọc màu xanh, lại sai tiểu a hoàn để vào bồn nước, thử nghiệm xem, quả
nhiên nổi lên một lớp băng mỏng, và dần dần đông lại, mặt tươi như hoa,
vội vàng bóc lớp băng cầm lấy viên ngọc ra, đút vào trong người nói:”Vậy thì ngươi mang Giao Giao cô nương đi đi.”Hoa Dung nhìn về phía Bích
Thanh Thần Quân bỏ đi vội vàng đi lên phía trước nói với bà ta.”Như thế
thì không được.” Cốc Nhạn ma ma cười nhạt nói,”Cái đồ đàn ông này, đối
với con gái phải trả một mớ tiền to để đạt được, thì luôn luôn đáng quý, không được xem thường, ngươi sống ô hợp lâu như thế, vẫn không hiểu đạo lí này sao?”
Ngao Vân tiến lên phía trước