Gửi Người Tôi Yêu

Gửi Người Tôi Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324782

Bình chọn: 8.5.00/10/478 lượt.

đã

quen với sự cao ngạo của đối phương, chính vì vậy mà Hứa An Ly tỏ ra chẳng quan

tâm gì, cô lạnh nhạt: “Nếu đã như vậy, thì tôi chúc chị hạnh phúc”

Quay

người chạy đi, Hứa An Ly không muốn nói là nào cạnh tranh, nào là tình yêu đối

với một người ranh mãnh như chị ta. Vật vụ theo loài, người chia theo đoàn, e

rằng dù có sắt nhập thế nào, thì họ cũng không thể là cũng một loại người được.

Chỉ có thể là phương trình bậc hai không có lời giải, hoặc là hai đường thẳng

song song không bao giơ gặp nhau ở một điểm, chỉ thế mà thôi.

Thẩm

Anh Xuân dùng một tay kéo Hứa An Ly lại. Do sức kéo quá mạnh nên cơ thể Hứa An

Ly mất thăng bằng, suýt chút nữa ngã xuống. Đã đến nước này, cô sẽ phải nói hết

ra những điều muốn nói.

Hứa An

Ly điềm nhiên quay người lại, đối mặt với Thẩm Anh Xuân, với bộ dạng như rửa

tai lắng nghe.

“Đừng

có giả bộ như cô rất ấm ức nhưng lại tỏ ra rất vĩ đại như vậy”

“Vậy

chị muốn tôi phải như thế nào? Rốt cuộc tôi phải làm thế nào thì chị mới buông

tha cho tôi? Rốt cuộc tôi phải làm thế nào thì chị mới tin là tôi vô tội? Rốt

cuộc phải như thế nào chị mới thừa nhận tôi đã vì chị mà từ bỏ hạnh phúc của

chính mình?”

“Được!

Cô nói hay lắm, là tôi không buông tha cho cô. Loại người như cô rõ ràng không

có lý còn vẫn cố biện hộ! Tôi hỏi cô, cô có dám nói bây giờ cô không còn một

chút thích anh ấy nữa không? Cô có dám nói cô sẽ mãi mãi không thích anh ấy nữa

không? Cô có dám nói trong lòng cô chưa từng nguyền rủa chúng tôi chia tay nhau

hay không? Cô có dám nói cô không phải lấy Tần Ca ra để diễn kịch trước mặt tôi

hay không? Tại sao phải diễn kịch, trong lòng cô rất rõ, lẽ nào tôi nói sai hay

sao?”

Hứa An

Ly giận dữ nhìn Thẩm Anh Xuân.

“Đúng

vậy, tôi nói cho chị biết, Thẩm Anh Xuân! Hứa An Ly tôi, bất kể là quá khứ hay

hiện tại đều luôn thích Đường Lý Dục! Tôi đích thị là không thích chị thích anh

ấy, tôi đích thị là đố kỵ hạnh phúc của các người, tôi đích thực nhìn không

quen mắt chị và anh ta ở bên nhau. Chị nghe rõ chưa?”

Thẩm

Anh Xuân ngơ ngác nhìn Hứa An Ly.

Cảm ơn,

vì đó là câu mà cô ta muốn nghe thấy nhất, cũng là câu mà cô ta sợ nghe thấy

nhất!

“Thẩm

Anh Xuân, tôi cho chị biết, Hứa An Ly tôi chưa từng làm điều gì có lỗi với chị,

tôi có làm gì tốt đẹp với chị cũng đều sai cả. Đã vậy, tôi sẽ thu lại lời chúc

phúc của tôi dành cho chị, tôi sẽ không bao giờ muốn chúc phúc cho các người

đâu, càng không muốn các người vuông tròn đôi lứa. Tôi hy vọng các người không

hạnh phúc, sẽ không có kết thúc viên mãn, lần này chị đã thoả mãn rồi chứ, chị

đã hài lòng rồi chứ?”

“Tại

sao tôi phải chúc phúc cho các người, tại sao tôi lại phải tự tay hiến dâng

hạnh phúc của mình cho chị? Thẩm Anh Xuân, chị đã lấy mất hạnh phúc của tôi, đã

không cảm ơn tôi thì thôi, lại còn coi tôi như con ngốc. Chị được đấy! Chị bất

nhân, cũng đừng trách tôi bất nghĩa. Là chị dạy tôi làm như vậy! Là chị cho tôi

cái quyền tối cao này”. Hứa An Ly cũng không biết mình đang nói gì nữa, cô đã

nổi điên lên rồi.

Thẩm

Anh Xuân cười giễu cợt.

“Tôi

hận cô, Thẩm Anh Xuân! Hận cô luôn tự cho mình hơn người khác, hận cô lúc nào

cũng cao ngạo, hận cô không hiểu cách tôn trọng người khác, luôn dẫm đạp lên

lòng tự trọng của người khác, hận cô lúc nào cũng thể hiện là kẻ lắm tiền nhiều

của. Cô tưởng rằng, cô có tiền, thì cô có thể mua được tình yêu, cô có thể mua

được con người anh ta sao? Cô sẽ không bao giờ mua được trái tim anh ấy! Đây

chính là kết cục của cô!”

Thẩm

Anh Xuân phá lên cười, nhưng tận trong sâu thẳm trái tim cô lại là một nỗi đau

quặn thắt!

“Vì

vậy, cô sẽ không có được tình yêu chân chính, cô sẽ không có được niềm vui chân

chính, sẽ không có được tình cảm chân chính. Ngoài tiền ra, cô chẳng có gì

hết!”

“Vậy cô

có cái gì?” Thẩm Anh Xuân nhíu mắt, lạnh lùng hỏi lại.

Hứa An

Ly ngây người ra, nhưng rất nhanh, cô lấy lại nụ cười trên môi và trả lời lại

rất nhanh.

“Tôi có

cái gì ư? Để tôi nói cho cô biết, tôi có sự mến mộ chân thành của đàn ông, tôi

có tình cảm của họ, tôi có nỗi đau và sư nhớ nhung vô điều kiện của họ. Ngoài

sự mến mộ của họ, tôi còn có tình cảm thân thiết như anh em với họ!”

Sự việc

đã vậy, Thẩm Anh Xuân mới phát hiện, cô dường như đã thua, những câu được chuẩn

bị trước, sự đối phó có kế hoạch đã trở nên vô dụng hết chỗ nói ở hoàn cảnh lúc

này. Cô đã bị Hứa An Ly đánh bại. Hoá ra cô ấy đã chuẩn bị sẵn cách đối phó với

mình. Thẩm Anh Xuân làm sao có thể can tâm tình nguyện để thua dưới tay Hứa An Ly

chứ? Cô ta nghĩ mình cần phải lấy lại ngay phong độ.

“Được,

cảm ơn cô đã nói những lời thật lòng đó. Hứa An Ly, cô muốn thế nào?” giọng

Thẩm Anh Xuân bỗng mềm mại hơn rất nhiều.

“Tôi

không biết!”

“Đến

cùng thì thôi!”

Đối với

chuyện của tương lai, chuyện của ngày mai, ai mà có thể nói rõ được chứ? Nhiều

lúc, những việc tự mình đã lên kế hoạch trước, đến cuối cùng chẳng phải có kết

quả khác hẳn hay sao? Giống như cô và Thẩm Anh Xuân vậy, cô luôn ở vào thế lùi,

luôn ngầm chịu đựng, nhưng đổi lại được cái gì chứ? Vì thế Hứa An Ly thực


XtGem Forum catalog