
nh
mặt trời. Cô luôn mang lại sự ấm áp cho anh, khiến anh từ mọt người mất hết sự
tự tin lấy lại được niềm tin vào cuộc sống, anh như được chắp thêm đôi cánh vậy
Vậy cho
nên, Hứa An Ly đã chặn đường Thẩm Anh Xuân khi cô ta vừa ra khỏi lớp. Chuyện
này cũng chẳng có gì là lạ, chỉ là Thẩm Anh Xuân luôn dùng mắt để cảnh giác Hứa
An Ly và tất nhiên cũng kèm theo hàm ý coi thường. Tất cả đều vì một người đàn
ông, một người mà cả hai đều khó quên.
Thẩm
Anh Xuân không hiểu nổi vì sao Hứa An Ly có thể biến từ thể bị động sang thể
chủ động. Nếu đoán không nhầm thì chắc là muốn thông báo cho cô một kết thúc có
hậu chăng? Đối với kiểu khiêu khích như vậy, cô cũng quyết không mềm yếu, vì cô
đã sớm chuẩn bị cho mình cách đối phó với tình huống khiêu khích này rồi. Cho
dù là kẻ bại trận, cũng phải chứng tỏ sự cao sang của kẻ mạnh.
Cô ấy
rốt cuộc cũng đã cướp đi Đường Lý Dục từ tay mình và trở thành người thắng
cuộc. Thế thì giờ đây, Hứa An Ly đến trước mặt mình để muốn khoe khoang thành tích
thắng lợi đó hay sao?
“Đường
phu nhân, chúc mừng cô, cô đã thắng.”
Chắc do
quá hồi hộp, nên sau khi nói xong câu đó một hồi lâu, Thẩm Anh Xuân mới phát
hiện ra bên cạnh Hứa An Ly còn có Tần Ca cũng đang ngơ ngác nhìn hai cô. Anh bị
Hứa An Ly độ nhiên kéo tới, hỏi cô chuyện gì thì cô chỉ nói là giúp cô ấy chút
việc. Trong lúc Tần Ca cũng đang hồi hộp không biết phải làm thế nào, bỗng Hứa
An Ly nói: “Thẩm Anh Xuân cô đừng nhìn người khác lệch lạc như thế. Cái cách
nhìn người xưa nay của cô vẫn luôn là như vậy, rất hợp với phong cách của những
người có tiền như cô, luôn đứng cao hơn người khác. Hôm nay, tôi đến tìm cô,
không phải là để bàn về chuyện thẳng thua, ai đúng ai sai, vì nó chẳng có ý
nghĩa gì cả”
Thẩm
Anh Xuân nhìn Hứa An Ly một cách đầy khiêu khích. Ha ha, không ngờ cô ta cũng
cao ngạo như vậy
Sau mấy
giây lặng người, Thẩm Anh Xuân cau mày, dùng những ngôn từ sắc bén thường thấy
của cô để đáp trả: “Vậy cô muốn nói chuyện gì? Tôi nợ cô hạnh phúc? Hay là nợ
cô đàn ông?” chưa kịp chờ Hứa An Ly trả lời, Thẩm Anh Xuân nói tiếp: “Cái loại
con gái vâng vâng dạ dạ như cô, bị đàn ông đá là chuyện quá bình thường, không
đá mới là lạ. Hơ! Đã hiểu vì sao bị đá chưa?”
“Đủ
rồi!” Hứa An Ly gầm lên ngắt lời Thẩm Anh Xuân.
Cô
không phải là đến đây để thảo luận với người thứ ba về cái chủ đề nhạt nhẽo đó,
cũng không muốn nghe những lời lăng mạ đó.
Đúng là
gà cãi nhau với vịt, kẻ tám lạng người nửa cân.
Sắc mặt
của Hứa An Ly lúc đỏ lúc trắng, hối hận vì đã nhiều chuyện, nhưng sự việc đến
nước này, có muốn rút cũng chẳng kịp nữa, chỉ còn cách đâm lao phải theo lao
thôi
Cô dùng
sức kéo Tần Ca lại gần mình, một tay khoác lấy cánh tay Tần Ca một cách thân
mật và tự nhiên, ngẩng mặt lên, dùng ánh mắt sáng ngời nhìn về phía Thẩm Anh
Xuân, mỉm cười một cách hạnh phúc và nói: “Đây là bạn trai tôi, Tần Ca, chắc
chị cũng biết chứ?”
Âm
thanh vừa to vừa rõ ràng, vừa hùng hồn vừa tự nhiên. Cái giây phút đó, dường
như toàn bộ không gian trong trường đều vọng lại câu nói đó.
Ánh mắt
của Thẩm Anh Xuân như thất thần, hít thở nhẹ nhàng, hướng cái nhìn đầy nghi
hoặc về phía Hứa An Ly. Bàng hoàng, kinh ngạc nói: “Ý cô là sao? Có phải cô
muốn chứng tỏ cho tôi thấy sức hấp dẫn của cô phi phàm thể nào, muốn câu ai thì
người đó sẽ mắc câu, hay muốn cho tôi thấy bí quyết khải hoàn ca của cô? Hứa An
Ly! Không ngờ cô lại có bản lĩnh như vậy đấy, thảo nào bao nhiêu anh chàng của
trường đại học B đã bị cô mê hoặc làm cho “điên đảo tâm hồn”. Liệu tôi có phải
chúc mừng cô hay không đây? Dù gì cũng là nhân tài của trường B mà. Chỉ tiếc là
Viện trưởng không mở thêm môn “Làm sao để đàn ông mê bạn”, nếu không, chắc chắn
sẽ mời cô làm giảng viên đấy!”
Không
biết từ lúc nào, đã có rất nhiều người vây xung quanh bọn họ, những lời của
Thẩm Anh Xuân khiến cho mọi người không nhịn được cười, thậm chí còn có kẻ vỗ
tay cổ vũ nhiệt liệt
Hứa An
Ly không ngờ Thẩm Anh Xuân lại làm mình xấu hổ đến vậy!
Nếu
không phải vì người đàn ông đó, cô sẽ không chịu nhịn để nuốt giận như thế! Tuy
nhiên, cũng không thể không nói ra những lời chân thành: “Thẩm Anh Xuân, tôi
chỉ muốn nói với cô, mong cô hãy học cách trân trọng người khác, thì người khác
mới tôn trọng cô được!”
Hơ hơ!
Thẩm Anh Xuân nhún vai, làm động tác ok. Sau khi cười một tiếng, cô ta lạnh
nhạt lại nói: “Cô nói đúng!”
Thẩm
Anh Xuân khoanh tay, bước xuống bậc thang, thủng thẳng bước đi trước mặt Hứa An
Ly và Tần Ca vẫn với điệu bộ quý phái và ngạo nghễ.
“Nếu
như cô không mất trí, thì tôi chắc rằng cô vẫn còn nhớ rõ, ai đã nói với tôi
bằng gương mặt hạnh phúc rằng, bạn trai của cô ta là Đường Lý Dục? Ai đã túm
lấy cánh tay tôi hỏi rằng có nhìn thấy bạn trai cô ở đâu không? Béo hay gầy? Có
thường xuyên nhắc về cô với tôi hay không? Ai đã nói tôi vì sao anh ấy lại thất
hẹn?”
Sắc mặt
của Hứa An Ly lại lúc đỏ lúc trắng, không thể hình dung được đó lại chính là
mình. Kẻ thứ ba đáng ghét ấy cũng chính là mình. Thật xui xẻo!
“Tôi
luôn luôn tôn trọng cô,