The Soda Pop
Giáo Sư Khó Chịu Chớ Lộn Xộn

Giáo Sư Khó Chịu Chớ Lộn Xộn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325805

Bình chọn: 7.00/10/580 lượt.

hông phải chưa từng nói qua, sao vẫn dễ dàng ngượng ngùng như vậy.” Bị cô trừng mắt, anh tự giác ngậm miệng.

“Được rồi, không nói nữa. Còn đỏ hơn nữa thì cũng không dám kéo ra ngoài gặp người rồi.”

“Hừ hừ. Thầy Cố, anh nói xem em có cần ăn mặc đẹp hơn rồi mới đến nhà anh không?”

“Không cần, nhà anh thích cô gái tự nhiên như em vậy.”

“A.” Từ Du Mạn lại nhìn quần áo thoải mái của chính mình.

“Em thấy em vẫn nên đi mua quần áo thôi, như vậy thật là có chút không

tốt.” Buổi sáng ra cửa quá gấp, căn bản là quên mang một hai bộ quần áo

trang trọng.

“Không cần, cũng không phải là tham gia tiệc tùng

gì, không cần quá chính thức.” Cố Uyên buồn cười ôm bả vai của cô. Mạn

Mạn thật sự quá khẩn trương.

“Không phải mà, ý của em là em ăn mặc như vậy sẽ bị cho rằng anh dụ dỗ trẻ vị thành niên .”

“Ặc.” Cố Uyên sờ mũi một cái.

“Được rồi.” Mạn Mạn mặc thế này quả thật có chút giống như trẻ vị thành niên.

“Cái này thì thế nào?” Từ Du Mạn từ trong phòng thử quần áo ra ngoài, không

nhìn gương, mà trực tiếp đi tới trước mặt Cố Uyên, ở trước mặt anh quay

một vòng. Ý kiến của anh mới là quan trọng nhất.

Trong lúc Cố

Uyên lắc đầu, Từ Du Mạn lại ủ rũ cúi đầu cầm lên một bộ quần áo khác đi

vào phòng thử. Rất nhanh, cô lại thay xong quần áo rồi đi ra: “Cái này

thì sao?”Cố Uyên vẫn lắc đầu.

Từ Du Mạn lại đem bộ khác đi vào phòng thử quần áo, nhanh chóng thay áo quần xong rồi ra, hỏi dò ý kiến của anh.

“Cái này thì sao?”

“Thử cái này đi.” Từ Du Mạn lúc này mới nhìn thấy trong tay anh cầm một cái váy.

Cô cầm cái váy anh chọn cho cô lần nữa đi vào phòng thử quần áo. Lần này

thật lâu cũng chưa thấy cô đi ra. Cố Uyên đang chuẩn bị vào xem thử rốt

cuộc làm sao, chỉ nghe thấy cô nhỏ giọng, thanh âm hơi lúng túng :

“Thầy Cố, đi vào giúp em kéo khóa đi. Em làm sao cũng kéo không lên.”

Anh bất đắc dĩ cười cười. Cô bán hàng bên cạnh chuẩn bị đi vào giúp Từ Du

Mạn kéo lên thì bị anh ngăn lại, “Để tôi làm cho.” Sau đó, anh đi vào

phòng thử quần áo trong ánh mắt đầy mập mờ của cô bán hàng.

“Thầy Cố à?”

“Ừ.” Thanh âm của anh chợt trở nên khàn khàn, trầm giọng đáp.

“Thầy Cố, tới đây giúp em kéo khóa lên với.” Mạn Mạn yếu ớt nói.

Cố Uyên lúc này mới nhẹ nhàng kéo dây kéo trên váy, chậm rãi hướng lên

trên. Tốc độ có thể gọi là rất chậm, tay anh còn thỉnh thoảng chạm đến

làn da sau lưng cô. Khi anh như có như không chạm vào cô, thanh âm của

cô cũng có chút thay đổi : “Thầy Cố, anh nhanh lên một chút đi.”

Rốt cuộc kéo đến trên cùng. Cảnh tượng vừa rồi thật sự quá kích thích. Từ

Du Mạn mới vừa buông lỏng một chút, chợt phía sau truyền đến một lực kéo khá lớn, xoay người cô lại, đôi môi của cô lập tức liền bị ngậm vào.

Hồi lâu, anh mới buông cô ra: “Ra ngoài đi.”

“Vâng.” Từ Du Mạn gật đầu một cái, đi theo anh ra khỏi phòng thử quần áo.

Bên ngoài mấy cô bán hàng vây tại một chỗ bàn luận xôn xao, Từ Du Mạn trực

giác cảm thấy họ chính là đang bàn tán về cô và Cố Uyên. Đều tại thầy

Cố.

“Đều tại anh.”

“Không phải em bảo anh đi vào sao?” Cố Uyên hỏi ngược lại.

“Vậy anh cũng có thể bảo cô bán hàng vào giúp em mà, anh chính là muốn nhân cơ hội chiếm tiện nghi của em.”

“Được rồi, coi như là anh chiếm tiện nghi của em.” Hai tay Cố Uyên nắm bả vai cô, xoay người cô qua quan sát một lượt, sau đó, nói ra lời khiến cô

hận không thể giết chết anh :

“Quá gợi cảm, cái này không được.”

“Đây chính là anh chọn, không muốn, em không đổi.” Đổi nhiều lần như vậy,

buổi trưa còn chưa ăn cơm, bây giờ cô không còn hơi sức rồi. Một chút

khí lực cuối cùng cũng bị nụ hôn của Cố Uyên giành mất rồi.

“Đổi

một bộ khác, ngoan.” Cố Uyên lại chọn một bộ đưa cho Từ Du Mạn. Cô liếc

anh một cái, mới không tình nguyện cầm cái váy anh đưa cho đi vào phòng

thử đồ.

Cái váy này ngược lại không khó mặc như cái vừa rồi, cô

rất nhanh đã đổi xong. Cố Uyên liếc mắt một cái liền xác định, “Chính là cái này.”

Quyết định mua hai cái váy, cái váy màu đỏ khiêu gợi

vừa xong về sau đặc biệt mặc cho một mình anh xem là được. Hơn một trăm

ngàn tệ một cái váy, anh mắt cũng không nháy một cái đã mua rồi.

“Thầy Cố, có tiền không phải xài như thế này.” Từ Du Mạn nghĩ mà phát sợ, mắc như vậy.

“Ha ha, chỉ cần em thích.”

Từ Du Mạn cho rằng nhà họ Cố hẳn là ở một căn biệt thự rất lớn, một biệt

thự có khí tức uy nghiêm nhưng mà không phải. Cố Gia ở trong Tứ Hợp

Viện đặc sắc nhất Bắc Kinh.

Khi Cố Uyên dắt tay Từ Du Mạn đi vào

viện, cô thật sự có chút sợ ngây người. Không có cảm giác Tứ Hợp Viện

của Bắc Kinh đã xuống dốc như internet đã nói, Tứ Hợp Viện mà nhà họ

Cố đang ở vẫn rất to lớn uy nghiêm.

Lúc đi vào còn có mấy cậu bé đang ở sân bên trong luyện tán đả. Mấy đứa trẻ nhìn thấy Cố Uyên trở

về, không luyện nữa mà vội vàng chạy tới vây quanh hai người.

“Anh Cố, qua đây dạy tụi em cái Cầm Nã Thủ mà ông nội nói là làm như thế nào đi?”

“Chú Cố, mới vừa rồi Ngụy Thần Suất bắt nạt cháu.”

“Chú Cố…”

Từ Du Mạn nhìn mấy đứa bé vây quanh Cố Uyên, cảm giác rất kỳ diệu: “Xem ra, anh vẫn rất được những đứa bé này hoan nghênh.”

“Đúng vậy.”

Mấy đứa trẻ lúc nà