pacman, rainbows, and roller s
Giấc Mộng Giang Sơn

Giấc Mộng Giang Sơn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325550

Bình chọn: 10.00/10/555 lượt.

n, lại qua hồi lâu nữa hai người mới dám mạo hiểm đi lên.

Ở dưới nước cũng không phải là không nghe thấy thanh âm, Lâm Phong

cùng Bắc Thần Thiên lúc này đã biết kế hoạch của Dịch Bắc Phi cùng Cửu

công chúa kia, trong mắt nàng nhấp nhoáng sát ý, oán hận nói:

” Cửu công chúa kia, khi nhìn sẽ làm người sinh ra hỏa tâm, tâm kế

nàng ta tuy mạnh nhưng không quả quyết, lại là một đại phiền toái, có

muốn ta đi “làm thịt” nàng trước, đỡ phải lo nghĩ nàng ở bên Dịch Bắc

Phi bày mưu tính kế còn làm bộ như người tốt.”

Bắc Thần Thiên vội vàng ôm kéo Lâm Phong lại, sợ nàng kích động, liên tục khoát tay: “Không thể, cạnh Dịch Bắc Phi có nhị tướng võ công cao

cường, bọn họ lại đông người, nàng có thể giết được công chúa, nhưng lại không chạy thoát được, mạng mới kiếm trở lại cũng không nên dễ dàng đem tặng.”

Lâm Phong phảng phất như không nhìn thấy động tác động tay này của

hắn, cũng biết chuyện là không thể được, chỉ là nàng nói như thế một

chút mà thôi, thở dài một hơi, lại hỏi Bắc Thần Thiên:

“Ngươi có nghĩ quá coi khinh quân pháp của địch không? Lần này binh

sĩ Tập Lan tới không ít, muốn quay trở về là quá không thực tế đi, trước có sói sau có hổ, hơi không cẩn thận là rụng đúng mạng nhỏ như chơi

a~~.”

Nàng đột nhiên có chút buồn bực, vốn mục đích là vì sinh tồn, nhưng

bây giờ khắp nơi đều gặp phải nguy hiểm tánh mạng? Thật là tính sai rồi

a~~!

Bắc Thần Thiên cười nhạt nói: “Nghe khẩu khí bọn chúng tựa hồ không

phát hiện ra hành tung của Xuy Tuyết, có lẽ chúng ta có thể ở đây chờ

hắn mang cứu viện đến.”

Lâm Phong tức giận liếc hắn một cái: “Ngươi đừng có đùa bỡn ta, ta

không tin ngươi là loại người bị động đợi chờ cứu viện, hơn nữa Nam Cung Xuy Tuyết có còn sống hay không còn chưa biết được, thế nào mà ngươi

lại đem tánh mạng của mình giao phó cho lão Thiên a? Ngươi đã nói chúng

ta là đồng loại, tánh mạng của mình vĩnh viễn nắm giữ ở trong tay mình,

ngươi không phải sao?”

Kinh ngạc liếc nhìn nàng một cái, nam tử tuấn lãng định liệu trước:

“Nàng không cần phải gấp, nếu Dịch Bắc Phi không lên núi, cơ hội của

chúng ta sẽ nhỏ đi nhiều, lúc này ta không nắm chắc binh lực của Dịch

Bắc Phi, nhưng ta có thể nắm chắc việc đi trước tới Thiên Lục Phường.”

Thiên Lục Phường, một tiểu quốc gia phía tây Bắc Thần, quốc thổ phần

lớn bị nước vây quanh, lấy tay nghề công thêu cùng hàng mỹ nghệ nổi

tiếng cung cấp cho Ân Tang, là quốc gia không có chiến tranh. Bởi vì

công việc nổi tiếng là ở các phường, cả quốc gia mới lấy Phường đặt

danh.

Đi qua Hồng Sa Sơn, thêm bảy ngày thủy lộ, là tới Thiên Lục Phường.

Lâm Phong giật mình địa nhìn lại, có chút kinh ngạc hỏi: “Ngươi có

lòng tin như vậy? Dịch Bắc Phi lên núi…” Nàng cúi đầu vừa nghĩ, đột

nhiên giật mình: ” Người trên núi này không phải là người của ngươi!?

Ngươi… Ngươi chẳng lẽ sớm có bố cục?”

“Cũng không phải là sớm có bố cục, chuyện của Dịch Bắc Phi lần này

thật sự ta không ngờ tới, không có trong dự liệu của ta, chẳng qua là từ 10 năm trước, ta đã ở Bắc Thần âm thầm chia ra không dưới mười cỗ thế

lực mai phục ở cả 4 hướng Đông Nam Tây Bắc, phần lớn là lấy danh nghĩa

đạo phỉ, chỉ cần không tổ chức quá rầm rộ, trong thời loạn thế này không ai đi chú ý những người này, càng không người nào nhìn ra vấn đề .” Bắc Thần Thiên ngồi xổm người xuống, vẽ ra trên mặt đất một bản đồ địa hình giản lược: “Nàng nhìn xem, khu vực núi Hồng Sa này chính là ta ngày đó

đặt mai phục, bọn họ trên danh nghĩa là cường đạo, thực tế lại nghe ta

chỉ huy, trong đó là binh lính của ta còn có một tướng quân quản lý sơn

trại, thực lực mạnh, giờ thì nàng hiểu tại sao nhân tài bên cạnh ta

trống trải thế đi?”

Mắt hắn sáng như đuốc mang hàm ý cười nói: “Lúc này ta và nàng cùng ở một thuyền, dĩ nhiên ta sẽ không dấu diếm nàng, chuyện này ngay cả Xuy

Tuyết cũng không biết, nếu không sao hắn lại tự mình đi tìm cứu binh?”

Bất quá cứu binh mà Nam Cung Xuy Tuyết đưa tới, bằng lực lượng đó, tự vệ chưa hẳn đã đủ, huống chi trong sơn trại cũng không phải ai ai cũng

biết chuyện này, đại thủ lĩnh Bắc Thần Thiên này tồn tại, sợ rằng chỉ có mấy người gọi là “đầu mục” là biết rõ.

Thật là tâm kế quá sâu đi! Có thể bày ra loại trận thế này ở mấy chục năm trước, lúc này cảm giác Lâm Phong đối với Bắc Thần Thiên chỉ có hai chữ —— bội phục!

Lúc này, nàng mới hiểu, Bắc Thần Thiên – danh hiệu Chiến thần không

phải là sáo rỗng, hắn so với người khác chẳng những dụng binh như thần,

hắn còn có hậu chiêu! Cũng chính là cái được gọi là đường lui, người

khác không thể tìm hiểu hết được thực lực của hắn, mà hắn lại có thể

tinh tường thấy rõ ràng lực lượng của người khác.

Biết người biết ta, biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng!

Người khác không thể biết rõ Bắc Thần Thiên, đây chính là nhược điểm trí mạng, mà Bắc Thần Thiên bố trí thế lực, lại đối với những đầu gỗ

kia bắt giữ bí mật lẫn nhau, ngoại trừ chính hắn căn bản không ai biết

hắn có bao nhiêu thế lực, lúc cần dùng hắn mới dùng một hai hậu thủ, làm cho không người nào có thể thâu tóm thế lực của hắn.

Thật là lợi hại a! Lâm Pho