
một
quân kỹ, trong mắt mọi người dĩ nhiên là muốn nhục nhã đả kích nàng,
người đã đưa ra thì Lâm Phong phải nhận, tin rằng nàng không thể trước
mặt mọi người mạnh mẽ từ chối, không thể làm gì khác hơn là ngậm bồ hòn
làm ngọt.
Đám người Triệu Phỉ Nhi bộ dáng tâm cao khí ngạo, Lâm Phong cũng
không rảnh để ý, dường như chịu ấm ức gì đó, nghiêm mặt mang theo tên
cung nữ này nhanh chóng dọn đường hồi phủ. Đám người Triệu Phỉ Nhi phía
sau tưởng rằng âm mưu của mình thực hiện được đều kiêu hãnh, khóe môi
Lâm Phong bất giác câu khởi thành hình cung.
Ám vệ Lôi Nhiên phái tới sẽ không theo nàng tiến vào tẩm cung, vào
trong Ám Nguyệt cung, Lâm Phong không nhịn được nữa, lúc này nhào tới
giường lớn vừa đấm giường vừa cười điên cuồng, cười tới rút gân.
“Hắc hắc hắc… Quân kỹ, Tinh nhi cô nương, ha ha ha ha…”
Đối mặt với Lâm Phong đang cười, “Cung nữ Tinh nhi” bất đắc dĩ lắc
đầu, hai tay vươn tới ôm, đôi môi ưu mỹ có chút giơ lên, hai tròng mắt
hẹp dài tự tiếu phi tiếu nhìn chăm chú nàng: “Cười đủ chưa?”
“Đủ rồi, đủ rồi.” Lâm Phong thở hổn hển, nói tiếp: “Chẳng trách dù có dọa đánh chết thì Doãn Tình cũng không chịu nói cho ta biết ngươi trà
trộn vào cung thế nào, ta đã nói binh lính nhập ngũ chắc chắn phải có
đăng ký, ai không thích hợp Lôi Nhiên sẽ tra ra được, không ngờ ngươi
lại dùng thân phận này trà trộn vào, quân kỹ a~~… hắc hắc hắc…”
“Tinh nhi cô nương” này lại chính là Bắc Thần Thiên…
Bắc Thần Thiên không xấu hổ đặt mông ngồi bên cạnh nàng, cánh tay hữu lực ôm nàng vào trong lòng, thở dài trừng mắt nhìn nàng, nói: “Tốt xấu
gì ta cũng là vì nàng mới trở thành bộ dáng này, ngay cả quân kỹ cũng
giả trang, nàng không an ủi còn đi giễu cợt ta, aiz, ta tạo nghiệt khi
nào mà gặp phải nữ nhân không có lương tâm như nàng a~.”
“Ta vốn không có lương tâm như vậy, ngươi chẳng lẽ không biết?” Lâm
Phong nhún nhún vai đáp, nói không thèm để ý: “Dù sao ngươi đánh chết ta thì chỉ sợ tính cách này vẫn không thay đổi được, nói thật, nếu như
không muốn có ngày bị ta bán đứng, ngươi nên cách ta xa một chút thì
hơn.”
Bị thiên hạ đệ nhất mỹ nam tử mờ ám ôm vào trong ngực phóng điện,
nhưng nữ tử này sắc mặt sắc không đổi, hô hấp cũng không rối loạn nửa
phần, làm cho Bắc Thần Thiên mặt đầy thất bại trừng mắt nhìn nàng, đồng
thời cảm thán sâu sắc.
“Bán đứng?” Bắc Thần Thiên cười cười, từ ngữ này đối với hắn tương
đối mẫn cảm, nhưng sắc mặt hắn không thay đổi, như không hề để ý, như
thật cao hứng: “Nàng có thể nói như vậy, kỳ thật là trong lòng nàng đã
lệch hướng về ta rồi, tốt lắm, tốt lắm.”
Đối mặt với khuôn mặt tươi cười của, Lâm Phong suýt nữa chán nản,
nghiêm mặt gằn từng chữ nói: “Bắc Thần Thiên! Ta không nói giỡn!”
“Ta biết.” Cánh tay ép chặt, đôi mắt hẹp dài thản nhiên nheo lại, Bắc Thần Thiên tiến đến bên tai Lâm Phong cười nói: “Bất quá nàng không có
cơ hội này, ta biết rõ con ngươi của nàng. Mặc dù là một tiểu nhân nhưng nàng là một tiểu nhân rất thông minh, hơn nữa tính cách lại có chút
lười biếng, không muốn bị sai sử, ai mang cho nàng lợi ích nhiều, nàng
sẽ lệch hướng về phía người đó. Chỉ cần ta có thể mang lại cho nàng đủ
ích lợi, một vị trí hòan hảo, cho nàng những thứ nàng muốn, lòng nàng sẽ nghiêng về phía ta, trước đó vài ngày ta đã bảo Doãn Tình thông tri với nàng, ta đã nói rất rõ ràng, nàng lại không nghe không hiểu đi?”
“Hừ, tự phụ!” Lâm Phong trừng mắt, rồi lại không thể không thừa nhận, đây là sự thật, Bắc Thần Thiên hiểu rõ nàng đã xâm nhập đến linh hồn,
cũng như nàng hiểu rõ Bắc Thần Thiên vậy.
“Không không không, đây là tự tin.” Bắc Thần Thiên lắc đầu nghiêm túc nói: “Ta cũng đã quyết định, nếu sự việc đã rồi cũng chỉ có thể nhận
lấy, nếu muốn có được phải không từ thủ đoạn mà tranh đoạt, mặc kệ như
thế nào cũng không dễ dàng buông tay, tựa như vương vị của ta vậy.”
Tuy rằng bộ dạng hắn đang đắc ý dào dạt, khí sắc y như thật, vừa tự
đại cuồng vọng lại rất vô sỉ, Lâm Phong lại không cách nào phủ nhận là
nam nhân anh tuấn tới cực điểm này thoạt nhìn qua thôi cũng đã rất đẹp
trai rồi, chỉ là ăn vận nữ trang có chút phá phong cảnh nha.
Cùng vương vị của hắn giống nhau sao? Lâm Phong lại ngạc nhiên một
chút, chính nàng cũng thật không ngờ, nàng trong lòng Bắc Thần Thiên,
địa vị đã quá cao rồi.
“Hắc hắc, nếu có một ngày ta thật sự phản bội ngươi, vậy ngươi có
muốn đuổi giết ta đến chân trời góc biển không?” Lâm Phong cười rộ lên,
nghĩ tới từng trò khi xem qua mấy ngôn tình tiểu thuyết, rất nhiều vị
sau khi biết mình bị “phản bội” đã nổi trận lôi đình, nhớ tới rất nhiều
câu kiểu nói cùng loại “Không nên phản bội ta, hậu quả sẽ rất nghiêm
trọng”, đột nhiên có chút chờ mong, phản ứng của Bắc Thần Thiên có thể
giống mấy nam nhân đó không?
“Đương nhiên.” Bắc Thần Thiên thản nhiên hừ một tiếng, khẳng định gật đầu, không đợi Lâm Phong có phản ứng gì, lại thâm tình nói một câu:
“Đuổi tới chân trời góc biển, cũng muốn bắt nàng trở về tiếp tục làm Ám
Vương của ta.”
Lâm Phong vừa nghe, nhất thời lông tóc dựng đứng, run rẩy nổi da gà,
thiếu chút nữa nhảy dựn