
kết hoa long trọng, giữu thể diện cho Bắc Thần sứ giả, thảm
hồng hoa lệ trải ra, ngự hoa viên trở thành nơi yến hội.
Trong tiếng đàn trúc, ca cơ vũ nữ nhẹ nhàng bước ra xếp thành hai
nhóm, những đại thần Xa Trì đã tọa lạc vào vị trí, một tiếng thông báo
rất to: “Bắc Thần sứ giả : Bắc Thần Tường Vương gia đến, Ám Vương đến!”
Hai bên đại thần nhất thời đứng thẳng lên, ngay cả Xa Trì Vương đang an vị cũng đứng dậy.
Lâm Phong cùng Bắc Thần Tường thay đổi y phục phong trần ban ngày,
hai nhân vật tuấn mỹ sóng vai bước đến ngồi vào vị trí khiến mọi người
một trận kinh diễm.
Bắc Thần Tường một thân tương áo lam, anh tuấn cao ngất, mạnh mẽ như
báo, ánh mắt sắc bén như ưng, mày kiếm dài tới tóc mai, trong con ngươi
mắt mỉm cười, thái độ cực kỳ cao ngạo miệt thị, dường như Xa Trì quốc
không có nhân vật đáng giá để ở trong lòng.
Lâm Phong một thân mãng bào màu đen, lưng đeo ngọc ấn tinh xảo hình
vuông màu lam, tóc tùy ý bó sau đầu, một đôi mắt đen tăm tối tựa không
trăng, thâm trầm không nhìn ra chút tâm tình, trên gương mặt tuấn mỹ họa quốc ương dân là nụ cười tự tiêu tự tiếu như vô hại, nhưng trên người
này lại tản ra khí tức nguy hiểm khiến kẻ khác sợ hãi.
Trên mặt Đổng Thiên Diệp ngồi tại hàng trước lộ ra rất kinh ngạc, Bắc Thần Ám Vương là Bắc Thần đệ nhất kỳ nhân, thậm chí còn là thiên hạ đệ
nhất kỳ nhân, tất cả mọi người đều tưởng tượng người này có chút kỳ lạ,
mưu kế cao thâm, cho dù không phải lão yêu tinh đã sống một giáp, cũng
là một nhân vật đứng tuổi, nhưng bọn hắn không thể ngờ Ám Vương dĩ nhiên trẻ tuổi như thế! Trẻ đến làm người ta kinh hãi!
Càng không nghĩ tới Ám Vương lại xinh đẹp như thế! Phong thần tuấn
lãng, phong thái khí chất tuấn mỹ kiên cường, đặt bên cạnh Bắc Thần
Tường thì xuất sắc hơn nhiều, trở thành tiêu điểm tầm mắt của mọi người, đứng trong đám người giống như trăng sáng quanh sao, nếu có người nói
hắn có thể so sánh cùng Bắc Thần Thiên, tin rằng lúc này sẽ không có bất luận kẻ nào đưa ra dị nghị.
Nguyên lai, đây là Bắc Thần Ám Vương! Hay cho một Ám Vương!
Hai người cùng tham dự, đừng nói làm kinh hãi cả đám người của Xa
Trì, Bắc Thần Tường thấy Lâm Phong một thân hắc y đã chấn động ba hồn
mất đi bảy phách, nhìn chằm chằm hồi lâu cũng chưa thu lại tâm trí, lúc
Lâm Phong nhắc nhở hắn đã đến giờ đi mới cùng nhau sóng bước.
Lúc này, con ngươi hắn có chút thâm ý dừng trú tại trên người cùng
hắn sóng vai mà đi – là người phong thái kinh sát thiên hạ, trái tim
mãnh liệt nhảy lên thình thịch, không biết tại sao hắn muốn đi dắt tay
người đó cùng đi, nhưng lại cảm giác rất không ổn, cảm giác này thật khó chịu đến chết mất.
Không biết từ khi nào bắt đầu, Bắc Thần Tường càng ngày càng bội phục Ám, cảm phục phong thái, tán dương trí tuệ, nghĩ đến hắn thì ngực không hiểu sao lại thấy ấm áp lên, cảm giác đó so với uống rượu Đông Phong
không trộn lẫn nước còn nóng bỏng hơn.
Bắc Thần Tường ngẩn người thẳng đến lúc Xa Trì Vương cười mở miệng làm lành, đại não mới bắt đầu chuyển động trở lại.
” Tường Vương gia, Ám Vương, trước tiên thiết yến rượu là bổn vương
thiết bồi nhị vị, hôm nay nhị vị tại Xa Trì gặp cướp, bổn vương thật sự
rất áy náy, đám đạo phỉ đó cũng quá hung hăng ngang ngược rồi, không để
vương pháp trong mắt, ngay dưới chân kinh đô cũng dám lỗ mãng!” Vẻ mặt
Xa Trì Vương tức giận, mở miệng là nói một thôi một hồi.
“Aizz, Xa Trì tốt xấu gì cũng là một quốc gia đã trăm năm tuổi, hôm
nay ngay dưới chân kinh thành chính mình cũng quản lý không xong, thật
sự là thẹn với tổ tông đã lưu lại cơ nghiệp. Bổn vương sau khi nhận được tin tức đã lập tức hạ lệnh truy bắt đám phản tặc này, cuối cùng may mắn không phải xấu hổ đã bắt được chúng đem giam giữ, tất cả vàng bạc cũng
đã ttìm được về, tất cả đều ở đây. Xa Trì cùng Bắc Thần luôn giao hảo,
hôm nay xảy ra chuyện này, sao dám nhận đại lễ như thế, hiện lễ vật còn
nguyên xin trả lại, mời Ám Vương cùng Tường Vương gia xem qua.”
Xa Trì Vương vung tay lên, mười hòm lớn được mang tới, Lâm Phong
thoáng nhìn khóe môi câu khởi tia cười, hai tròng mắt sắc bén phát sáng
đảo quanh bữa tiệc, vân đạm phong khinh phất phất tay, không chút để ý
nói: “Chỉ là việc nhỏ thôi, cầm xuống đi.”
Nàng từ đầu tới cuối hoàn toàn không ý mở hòm ra nhìn, ngay cả xem
xét cũng không xem chút nào đã gọi người đưa đi, Xa Trì ngũ lão, Đổng
Thiên Diệp còn có Xa Trì Vương nhất thời thừ người ra, thiếu chút nữa mở miệng chửi ầm lên!
Việc nhỏ? Ngươi xế chiều hôm nay còn lấy “tánh mạng ra ép bức “,
giống như thiếu của ngươi một văn tiền ngươi sẽ liều mạng, chớp mắt qua
mấy canh giờ đã biến thành “Chỉ là việc nhỏ thôi” ? Này, sắc mặt biến
đổi cũng nhanh quá đi!
Khá lắm Ám Vương, không ngờ ngươi càn rỡ như thế!
Uổng phí bọn họ thu thập đủ mười hòm châu báu tốn bao công sức, còn
lại sợ Lâm Phong đến lúc đó nói bọn họ tham ô, vậy mà hắn cư nhiên giả
bộ như thể chuyện nhỏ, khoan hồng độ lượng trực tiếp nhận ngay lập tức,
dường như mấy thứ này đối với hắn mà nói không đáng kể chút nào!
Đây quả thực là chế giễu trắng trợn!
Cái mũi của