The Soda Pop
Giấc Mộng Giang Sơn

Giấc Mộng Giang Sơn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325644

Bình chọn: 7.5.00/10/564 lượt.

ẫn trí mạng, lúc đó bất tri bất giác, không chỉ hắn, Bắc Thần Thiên, ngay cả Bắc Thần Tường từ đầu đối với nàng

thấy phản cảm cũng có hảo cảm với nàng.

“Ngươi không biết sao?” Lâm Phong thấy hắn trầm tư không nói, mỉm

cười, nhảy xuống ngựa, Tần Tranh theo nàng xuống ngựa, theo sát phía

sau. Lâm Phong tiện tay bẻ gãy một cành cây xanh biếc, ở trong gió khua

tay hai cái.

“Ban đầu đến đây vì tình thế khẩn trương, đích xác có một đoạn thời

gian ta rất cảnh giác, bây giờ nghĩ lại không khỏi thấy bộc lộ tài năng

quá rồi. Nếu nói người trong cuộc u mê, sau khi trở về từ Thiên Lục

Phường, ta cẩn thận suy tư liền phát hiện hành động của mình có một sơ

hở rất lớn…” Nàng xoay người nhìn Tần Tranh, thấy vẻ mặt hắn nghi hoặc

nhìn mình, không khỏi lắc đầu: “Thần Thiên nếu nghe ta nói thế có lẽ đã

đoán ra rồi, dù đoán không ra cũng có thể nhận ra chút manh mối.”

“Chủ thượng, Thiên Vương vốn là Bắc Thần đệ nhất kỳ tài, thuộc hạ

không dám ngang hàng, thứ thuộc hạ ngu dốt không thể hiểu rõ ý tứ chủ

thượng.” Tần Tranh cúi đầu.

“Ta hỏi ngươi, chuyện ở Thiên Lục ngươi nhớ kỹ ai nhất?” Nhánh cây

Lâm Phong cầm trong tay thả xuống trước mắt, mạn bất kinh tâm hỏi.

“Dĩ nhiên là chủ thượng.” Tần Tranh nói.

Lâm Phong liếc nhìn hắn một cái, lại hỏi: “Vì sao?”

“Ám Vương, đốt sông, đánh lui địch, trợ giúp Thiên Lục Vương đoạt

quyền, mỗi chuyện đều là đại sự làm cho người ta nhớ kỹ, ngay cả Thiên

Vương cũng phong ngài là Tịnh Kiên Vương, a…” Nói đến đây, Tần Tranh như bừng tỉnh đại ngộ mà bưng kín miệng, Lâm Phong nhìn hắn như thế, tươi

cười chói mắt, quả nhiên không phải quá đần.

“Biết nói sao? Ta làm nên chuyện khác hẳn thường nhân, cho nên có rất nhiều người dễ dàng chú ý tới hành động của ta, lúc xuất thủ thì vẫn

phải muốn xuất thủ, nhưng khi không xuất thủ thì không thể lúc nào cũng

mang vẻ cảnh giác, như vậy chỉ làm mọi người chung quanh cũng trở nên

mẫn cảm hơn mà dễ dàng phát hiện ra ta, thậm chí muốn nắm giữ tất cả tin tức tình báo về ta.” Lâm Phong hai mắt híp lại: “Diều này tuyệt đối là

tình trạng bây giờ ta không mong muốn, lúc trước cùng Thần Thiên trừ hắn ra không ai truy tìm tung tích của ta, song bây giờ là tình huống gì?”

“Ta dám khẳng định, trải qua chuyện Thiên Lục, Lôi Nhiên, Xa Trì,

Phong Vũ đều có hứng thú với ta, hơn nữa còn vội vã điên cuồng truy xét

thân phận và thế lực của ta, như vậy ta tiếp tục âm thầm bày thế lực thế nào? Sự tồn tại của Thiên Lang chính là nguyên nhân ta không thể vọng

động, bọn họ còn chưa đủ thành thục, còn chưa thể tự mình đảm đương công chuyện, cho nên ta mới lựa chọn ngươi ở chính giữa điều khiển Thiên

Lang.”

Tần Tranh nhíu nhíu mày, hắn không thích cảm giác bị người ta lợi dụng.

Lâm Phong nhận thấy động tác nhỏ của hắn, cười:

“Mục đích của ngươi ta không cần hỏi, Tần Mộ Quân cho ngươi đi theo

bên người ta là muốn thăm dò lai lịch ta, nàng không phải muốn lợi dụng

ta sao? Bất quá vì làm ăn cùng phát triển, các ngươi tồn tại cũng không

ảnh hưởng đến kế hoạch của ta, cho nên ta mới có thể không hề cố kỵ mà

nói thân phận cho mấy người các ngươi. Là ta muốn Tần Mộ Quân biết bản

lãnh của ta, cũng cho nàng biết nếu ta có thể thiết lập một Thiên Lang

thì cũng có bản lãnh tạo ra thế lực khác, cho dù không chuẩn bị thế lực

khác, mượn chút quyền lực của Thần Thiên cũng không thành vấn đề, nếu

như mục đích của nàng chỉ là lợi dụng ta, vậy cũng áng chừng được mình

nặng mấy trọng lượng.”

“Tần Tranh, ngươi là một nhân tài, ngươi đã quan tâm ta, tức là ta có thể mượn sức ngươi, thậm chí ngươi còn thật sự cho rằng ta mới là chủ

tử của ngươi! Bây giờ ngươi nói, thái độ của ta đúng là trở nên ôn hòa,

nhưng ngươi cảm giác ánh mắt ta có ôn hòa như vậy không?” Lâm Phong khóe miệng mang theo tia cười nhạt, bỗng dưng nàng ném cành cây cầm trong

tay đi, trở mình rút đoản kiếm giấu trong tay áo ra, kiếm khí sắc bén

xẹt qua không trung.

Trong phút chốc, cành cây vỡ tan tành!

Lâm Phong xoay người đi, không cần phải nhiều lời nữa.

Tần Tranh nhìn cành cây trên mặt đất không còn một mảnh đầy đủ, tâm

trạng hoảng sợ, trong miệng lẩm bẩm nói: “Có lẽ… Ta cũng vẫn hy vọng đi

theo một chủ nhân, chính là nàng.” Nàng sao thể biến thành ôn hòa được?

Chỉ là càng thêm hiểu rõ che dấu chính mình, âm thầm nhưng lại càng thêm sắc bén!

Lâm Phong biết, trong lòng Tần Tranh nhất định đã lệch hướng về nàng, cho dù không phải khăng khăng một mực, cũng nhất định sẽ còn chủ nhân

thủ hạ xa lạ như trước nữa, thái độ nam nhân này bắt đầu bất đồng, hắn

một mực tìm một người đáng giá để hắn phụ trợ và thưởng thức chính hắn?

Đã như vậy, nàng Lâm Phong tại sao không thu hạ thuộc hạ rất hữu dụng

này đây?

Xế chiều, từng nơi trong thôn xóm vang lên thanh âm bận rộn, nghe nói Bắc Thần thánh nữ quyên góp đồ đạc cho thôn dân, trong đó có một đội

thương nhân đi đường hình như cũng bị mã tặc tập kích, vội vã nghỉ ngơi

rồi một chút đã rời đi rồi.

Bắc Thần Tường cùng Lâm Phong càng lúc càng thân cận, một ngày không

ngừng tìm nàng uống rượu tán gẫu, cứ như vậy qua mấy ngày, rốt cục đi

tới b