
nhà nổi sóng gió, lúc đó người lớn đều thay phiên
trách mắng, Lục Thần Hòa nói ra nhược điểm từng người một cách đanh
thép, đưa ra ý kiến bác bỏ quan niệm của bọn họ không nể nang gì. Theo
góc độ nào đó mà nói, Thị Y Thần với đứa em quái gở của cô là cùng một
loại người. Kiên trì với quan điểm của bản thân, không nể mặt ai. Tuy
rằng lần đầu tiên Thị Y Thần say rượu để lại ấn tượng không tốt trong
lòng cô, nhưng lời đánh giá Lục Thần Hòa là một ‘kẻ tâm thần’, chuyện
này khiến cô đối với Thị Y Thần kính trọng hơn một bậc. Thêm lời giải
thích hôm nay, càng được lòng người hơn, cô cũng nhận ra dì Hoa rất
thích Thị Y Thần, nhưng muốn qua ải của bố cô, có thể vẫn phải trải qua
một trận chiến ác liệt nữa.
Lúc trước gặp Thị Y Thần ở cơ sở
trồng cây, bố cô bắt gặp Lục Thần Hòa và Thị Y Thần đi chung với nhau,
lúc trở về lại nổi trận lôi đình. Bố cô không thể nào kiểm soát được cô
gái của cậu em trai thích làm theo ý mình, nên mới ra lệnh cho cô. Thật
ra hôm nay mục đích Lục Giai Ngưng đến đây hôm nay chính là làm theo lời bố mình, vậy nên cô mới dẫn hai bà cô mang tiếng thổ hào bậc nhất Trung Quốc đến đây gây chuyện, thế nhưng thật không ngờ hai người kinh nghiệm sa trường dày dặn này cũng có lúc yếu thế. Cho nên, kết quả có thất bại cũng không liên quan đến cô, cô chỉ cần làm theo mệnh lệnh là được.
Cô nói với mẹ kế Trương Xuân Hoa: "Dì Hoa, nếu thích thì dì cũng đi chọn một cái đi."
Trương Xuân Hoa gật đầu.
Nhuế Lệ Mai tuy động lòng, nhưng vẫn tỏ vẻ bực bội như trước, bà ta đứng yên gắng gượng chịu đựng.
Thị Y Vân khoanh hai tay, từ đầu đến cuối vẫn như một người khán giả xa lạ, nhìn Thị Y Thần đối phó với mấy người phụ nữ khó nhằn này.
Thị Y Thần không biểu hiện quá nhiệt tình, cho Trương Xuân Hoa và Vương Mỹ Cầm ý kiến xong. Sau đó giao cho một nhà thiết kế khác theo dõi, cô
bước qua khu áo cưới, đi an ủi mấy cô dâu lúc nãy bị mấy người họ xem
thường.
Trương Xuân Hoa và Vương Mỹ Cầm lần lượt chọn xong quần áo, lấy số đo xong, chuẩn bị rời đi. Lúc Lục Giai Ngưng giả vờ tình cờ
đi ngang qua Thị Y Thần, nhẹ nhàng mà nói một câu, "Tôi gần như đã hiểu
được em trai “bệnh thần kinh” của mình thích cô ở điểm nào rồi."
Thị Y Thần nhướng mày, không hiểu.
"Cô Thị, chúng ta sẽ sớm gặp lại thôi, chúc cô gặp nhiều may mắn!" Lục
Giai Ngưng bỏ lại một câu, rồi theo ba người phụ nữ rời đi.
Lục Giai Ngưng vừa đi khỏi, Jessie 's thoáng chốc yên tĩnh trở lại, bầu không khí hoàn toàn không còn mùi thuốc súng nồng đậm.
Thị Y Thần thở phào nhẹ nhõm, thật ra cô không cần phải để ý mục đích
Lục Giai Ngưng đến đây, nhưng người đến lại không có ý tốt đẹp gì, vì
thế cô trở nên khẩn trương, lòng bàn tay còn dính một lớp mồ hôi mỏng.
Nhất là trước lúc rời đi còn để lại câu nói đó "Chúng ta sẽ sớm gặp lại
thôi." Khiến cô phải nhíu mày.
Thị Y Vân theo cô vào phòng làm
việc, mỉa mai: "Tôi không thể không thừa nhận, chị không ra tay thì
thôi, vừa ra tay là nhanh, độc, chuẩn hơn cả tôi. Ngay cả người sắp đính hôn mà chị cũng có thể ra dụ dỗ được, tôi thật sự khâm phục chị rồi."
Thị Y Thần đoán Y Vân sẽ không bỏ qua thời cơ tốt như vậy để mỉa mai cô, cô không phản ứng, mặc cô ta muốn nói gì thì nói.
Thị Y Vân nói tiếp: "Nhưng mà chị có biết người mà chị dụ dỗ có lai lịch thế nào không?"
Kẻ có tiền. Thị Y Thần vẫn cho rằng Lục Thần Hòa là người như vậy.
"Chị biết khách sạn Hải Hâm chứ?"
Khách sạn Hải Hâm, cô đương nhiên biết, khách sạn năm sao nổi tiếng nằm sừng sững giữa lòng thành phố như vậy nếu cô không biết thì thật đúng
là ngu ngốc. Đột nhiên, cô ngớ ra, xoay người nhíu mày nhìn Thị Y Vân.
"Chị lại không biết?Chị thật đúng là..." Thị Y Vân nở nụ cười vẻ khó
tin, "Anh chàng đẹp trai họ Lục đó lẽ nào không nói với chị anh ta là
con trai của ông chủ tập đoàn Hải Hâm?"
Thị Y Thần biết Lục Thần Hòa là kẻ có tiền, nhưng cô không bao giờ ngờ tới anh và tập đoàn Hải Hâm có mối liên hệ thế này.
"Tôi và Cao Minh Dương vốn có suy nghĩ giống nhau, cho rằng chị chỉ là
đang diễn trò, vậy nên chẳng biết tìm ở đâu ra một vị cứu tinh như Lục
Thần Hòa. Nhưng mà hôm nay thấy người của nhà họ Lục đến đây làm khó
chị, không ngờ chị và anh ta thật sự đang qua lại."
"Em rốt cuộc muốn nói gì?" Thị Y Thần hơi bực bội.
"Không có gì, chỉ muốn nói cho chị biết, trước giờ tôi vẫn đắng đo xem
có nên ra tay không. Nhưng trải qua sự việc lần này, việc tôi lo lắng
chính là thời cơ ra tay, bây giờ ra tay, hay là chờ thời cơ chín mùi mới ra tay." Lúm đồng tiền xinh đẹp trên mặt của Thị Y Vân nở rộ.
Thị Y Thần nhíu mày thật sâu, tức giận nói: "Nếu như chị ngăn em đi tìm
đường chết, chị thật sự là Bạch Liên Hoa chuyển thế. Em nghĩ gì thì cứ
làm đi, tùy em, nhưng mà lúc này, chị sẽ tuyệt đối không để em tự do
lộng hành như trước nữa. Chị nhắc nhở em một câu, Lục Thần Hòa không
phải người dễ dàng để em trêu chọc đâu."
Thị Y Vân vỗ tay tán
thưởng: "Được! Lúc trước không cần tốn chút sức nào, khiến tôi cũng mất
đi khí thế chiến đấu, bây giờ tôi thật chờ mong."
Thị Y Thần chẳng muốn liếc nhìn cô ta một cái. Sau khi Th