The Soda Pop
Em Là Tất Cả Những Gì Anh Khao Khát

Em Là Tất Cả Những Gì Anh Khao Khát

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324310

Bình chọn: 8.00/10/431 lượt.

vội vàng bổ sung: "Về nhà của Giám đốc

Khương ạ?"

Quý Đông Đình nghĩ một lúc mới khẽ "ừm" một tiếng.

Suốt quãng đường, anh chẳng nói chẳng rằng. Mãi tới khi xe đỗ dưới khu

nhà của Khương Kỷ Hứa, anh hạ cửa kính xuống rồi quay sang Dean: "Tôi

hỏi một cậu một câu nhé!"

Dean không muốn gánh thêm phiền phức,

vội từ chối: "Quý tiên sinh, tôi chưa yêu bao giờ, anh đừng có hỏi tôi

về chuyện tình cảm!"

"Không phải chuyện tình cảm!" Anh ngừng một lát, cất giọng trầm trầm: "Cậu có thấy trông tôi giống Thẩm Hoành không?"

"Hả?" Dean nhìn Quý Đông Đình với vẻ khó tin: "Không phải chứ?"

Quý Đông Đình gượng cười, vẻ mặt hết sức lạnh lùng.

Dean thật thà: "Anh không nói thì tôi chẳng đề ý đâu! Nếu nhìn kỹ cũng thấy

hơi giống, nhưng Thẩm tiên sinh đâu có đẹp trai được như anh. Quý tiên

sinh, anh phải tự tin lên!..."

"Rầm!" Quý Đông Đình đã xuống xe, bước về phía hành lang.

Dean lập tức rút điện thoại ra gọi cho Khương Kỷ Hứa, nhưng tiếc là không

liên lạc được với cô. Khương Kỷ Hứa lúc này đang bận giặt bít tất cho

Quý Đông Đình. Giặt xong, cô mang chúng ra ban công phơi, vô tình nhìn

thấy xe của anh đã đỗ dưới sân. Cô chạy ra sau cửa, bắt đầu đếm ngược.

Khi đếm đến "một", cô mở toang cửa ra, quả nhiên là Quý Đông Đình đang

đứng bên ngoài. Khương Kỷ Hứa vui sướng ôm chầm lấy anh: “Kingsley, em

đoán được lúc anh về nhé!”

“Buông ra!” Quý Đông Đình mặt mày cau có đi thẳng vào nhà, ngồi lên sofa.

Bộ dạng này của anh khiến Khương Kỷ Hứa sợ hãi, cô bước tới trước mặt anh, nhỏ giọng hỏi: “Sao vậy?”

“Không sao!”

“Chắc chắn là có vấn đề!”

“Ha ha…” Quý Đông Đình bỗng nhiên bật cười, vẫy tay ra hiệu cho cô đến gần mình.

Khương Kỷ Hứa dù trong lòng đầy thắc mắc nhưng vẫn ấm ức đi tới ngồi lên đùi

anh: “Đang yên đang lành sao lại trút giận vào em? Anh mà còn làm vậy

nữa là em giận thật đấy!”

“Ừm!” Quý Đông Đình gật đầu.

Khương Kỷ Hứa dịu dàng vòng hai tay ôm lấy cổ Quý Đông Đình: “Anh không vui à? Đã xảy ra chuyện gì rồi?”

Quý Đông Đình không trả lời câu hỏi của cô, đột ngột chuyển chủ đề: “Hứa

Hứa, anh hỏi em, trên người anh, em thích nhất là chỗ nào?”

“Tự dưng hỏi chuyện này làm gì?”

“Em mau trả lời anh đi!”

“Em đã nói rồi mà... Chính là chỗ này!” Kỳ thực, điểm nào của anh Khương Kỷ Hứa cũng yêu hết, nhưng cô vẫn chỉ vào nốt ruồi trên tai Quý Đông Đình: “Rất đáng yêu, em rất thích!’’

“Sở thích của em cũng đặc biệt thật đấy!” Quý Đông Đình vô tình buông một câu.

Khương Kỷ Hứa sững sờ. Tối nay, Kingsley của cô cực kỳ khác thường, trước giờ

anh chưa từng hung dữ với cô như vậy. Chắc phải là chuyện cực kỳ bực

mình mới có thể khiến người đàn ông phong độ như anh nổi trận lôi đình

thế này.

Cô dò hỏi: “Kingsley, có phải anh vừa bị ai bắt nạt

không?” Khương Kỷ Hứa vuốt ve gương mặt anh, dịu dàng dỗ dành: “Thôi

nào, chúng ta không tức giận nữa nhé! Hay là anh chê thức ăn ở buổi tiệc không ngon? Bây giờ chúng ta đi ăn đêm, được không? Anh muốn ăn món

gì?”

Tâm trạng u ám của Quý Đông Đình vẫn chứa tan biến, anh vẫn

không ngừng truy hỏi cô: “Tại sao em lại thích nốt ruồi trên tai anh?”

“Rất đáng yêu mà!”

“Còn nguyên nhân nào khác không?”

Cô biết Quý Đông Đình đang không vui, nên cố ý nói những lời dễ nghe để

lấy lòng anh: “Được rồi, em đành nói thật vậy! Anh thật sự rất đẹp trai! Từ lông mày, đôi mắt, sống mũi đến cái miệng... chỗ nào em cũng thích.

Nhưng em e là những chỗ đó đều đã bị người ta nói hết mất rồi, không chỉ là các cô bạn gái cũ của anh đâu, còn có cả vô số người yêu thầm anh

nữa kìa...”

“Cái gì?” Quý Đông Đình hết sức bất ngờ.

“Anh

không biết là mình có hẳn một câu lạc bộ người hâm mộ mang tên “Sấm sét

nhỏ” à? Lần trưóc em vào tieba, thấy các cô gái ấy khen hết tất cả các

bộ phận trên cơ thể anh rồi, hình như chỉ còn mỗi nốt ruồi này là chưa

ai để ý thôi. Chỉ có em là người phụ nữ của anh nên mới chú ý tới chi

tiết nhỏ xíu như vậy, đúng không nào?"

Quý Đông Đình bị mấy lời

ngọt ngào này làm cho ngây ngất, anh cúi xuống khóa chặt miệng cô lại.

Khương Kỷ Hứa bấu chặt lấy vai anh, nhiệt tình đáp trả. Hai người hôn

nhau rất lâu, đột nhiên Khương Kỷ Hứa cảm thấy có chỗ nào đó không ổn,

cô vừa mới mở mắt nhìn Quý Đông Đình, còn chưa kịp thấy gì thì cả người

cô đã lăn từ trên đùi anh xuống đất. Bộ dạng của cô lúc này thật thảm

hại.

"Quý Đông Đình!" Khương Kỷ Hứa ngồi bật dậy, ngỡ ngàng nhìn

Quý Đông Đình, cô không thể tin nổi anh có thể nhẫn tâm quăng mình đi

như thế.

Anh vội vàng kéo cô lên, nhưng cô giận dữ hất tay anh ra: "Anh biến đi!"

"Anh xin lỗi!" Quý Đông Đình lại chìa tay ra trước mặt cô: "Em ngã có đau không? Mau đứng dậy đi!"

Khương Kỷ Hứa không thèm nhận sự trợ giúp, cánh tay Quý Đông Đình tiếp tục bị

hất ra, vô tình gạt vào chiếc túi để trên mặt bàn khiến đồ đạc trong đó

rơi tung tóe. Cô cứ ngồi lì dưới đất, anh cũng hết cách, đành quay ra

nhặt lại mấy món đồ cô vừa mua ở siêu thị về. Lúc anh nhét hai hộp bao

cao su vào túi, Khương Kỷ Hứa càng cảm thấy mất mặt, cô bực bội nhìn đi

chỗ khác. Quý Đông Đình kéo thế nào cô cũng không chịu đứng dậy, bèn

ng