
inh nhỏ gầy cao ngang cô, đang cười yếu ớt nhìn mình.
Cố Hàm Ninh không nhịn được, lại quay
đầu liếc nhìn phòng học 210, bên trong gần như toàn nam sinh, huyên náo
ầm ĩ, Cố Hàm Ninh rất cẩn thận mới phát hiện một nữ sinh tóc ngắn ở bàn
đầu tiên.
“Ừ, mình tìm Triệu Thừa Dư.”
Cố Hàm Ninh nhìn cô gái thanh tú đối
diện nói chuyện ngọt ngào lại dịu dàng thoạt nhìn chẳng có liên quan gì
đến nam sinh lôi thôi khoa khoa học tự nhiên, trong lòng có chút tò mò.
———————— Hết chương 35 ————————
P/s: Do mấy chương trước, ta beta ko kỹ, có bạn chưa rõ về quan hệ thân thích giữa TTD và LTN, như thế này nhé:
Ông bà
ngoại của TTD có 3 con trai, 1 con gái. Mẹ của TTD là con thứ ba, trên
có bác cả, bác hai. Vợ của bác thứ hai là Lỗ Cầm. Lỗ Cầm có 1 em trai –
Lỗ Kiệt, LTN là con gái của Lỗ Kiệt hay cháu gái bên ngoại của Lỗ Cầm.
Như vậy, TTD và LTN thực ra không có quan hệ huyết thống nhé!
Edit: Gumi Chan
Beta: Vi Vi
“Triệu Thừa Dư?” Nữ sinh đối diện hơi
sũng sờ, ánh mắt nhìn về phía Cố Hàm Ninh cũng tò mò, ngoài tò mò lại
phảng phất pha chút lãnh đạm, lộ ra nụ cười mềm mại uyển chuyển rất
khách khí, “Bạn tìm cậu ấy có chuyện gì sao? Bây giờ cậu ấy không có ở
đây!”
“Nha!” Cố Hàm Ninh cúi đầu nhìn điện thoại di động trong tay một chút, “Đây là điện thoại đi động của cậu ấy….”
“A? Là bạn đến đưa điện thoại di động
cho cậu ấy sao?” Xa Hà Văn nhớ tới vừa nãy đúng là Triệu Thừa Dư đang
tìm di động, một có bạn học hỏi cậu, cậu nói có thể là vứt ở đâu rồi.
Xa Hà Văn trong lòng thót lên, trong nụ cười pha chút kích động cùng chân thành.
“Bạn giao cho mình đi. Cám ơn bạn, có lòng đưa tới!”
Xa Hà Văn cười vươn tay, ý nói Cố Hàm Ninh giao điện thoại cho cô.
Đuôi lông mày Cố Hàm Ninh chau lên, nhìn cô gái đối diện, ngược lại buông tay xuống.
“A? Cố Hàm Ninh, bạn đến tìm Triệu Thừa Dư sao? Cậu ấy bị chủ nhiệm lớp gọi đi rồi!”
Cố Hàm Ninh xoay đầu, thấy Mạnh Khởi Đức từ trong phòng học đi đến, hiển nhiên là vừa mới thấy mình.
“Điện thoại di dộng của cậu ấy rơi vào
trong túi mình, vốn định tới đưa cho cậu ấy, ừ, mình cũng sắp lên lớp
rồi, vậy nhờ cậu nói cho cậu ấy một tiếng, có điện thoại trước mình nhận giúp cậu ấy, chờ lúc tan lớp, gặp lại ở chỗ cũ trong thư viện.”
Cố Hàm Ninh cười nói tạm biệt với Mạnh
Khởi Đức, liền vội vàng chạy về phòng học, không hề thấy có người vẫn
trừng mắt nhìn cô rời khỏi.
“Mạnh Khởi Đức”
Xa Hà Văn quay đầu lại, trong mắt mang theo thấp thỏm, chần chừ hỏi.
“Người vừa nãy là ai?”
“À, cậu ấy là bạn gái Triệu Thừa Dư a.” Mạnh Khởi Đức không để ý, thuận miệng đáp, xong liền quay về chỗ ngồi.
Chỉ để lại cô gái quá mức sợ hãi cơ hồ
nâng không nổi trái tim vì không có chuẩn bị mà bị đả kích nghiêm trọng, giật mình một chút, trong lòng chỉ còn lại mất mát.
“Triệu Thừa Dư có bạn gái rồi?…”
Một câu khẽ lẩm bẩm, đương nhiên không có người đáp, Xa Hà Văn cắn môi dưới, nhìn đến hành lang không một ai, hơi đau lòng …
Cố Hàm Ninh cùng Triệu Thừa Dư luôn luôn không phô trương, bình thường hẹn hò cũng sẽ thiên về phương thức an
tĩnh, trừ bạn cùng phòng biết chuyện của hai người, còn lại các bạn học
khác xác thực không mấy người biết chuyện, nhất là bên phía Triệu Thừa
Dư, bản thân cậu sẽ không tóm lấy người khác thuận tiện nói rằng mình đã yêu rồi, Cao Thần tự nhiên không có lòng nào giúp cậu truyền bá thất
bại của mình, Trần Minh cùng Mạnh Khởi Đức cũng không nhiều lời, cứ thế
bạn học cùng lớp biết đến cũng không nhiều.
Ai, cho nên trong lúc vô ý liền hại lòng thiếu thữ, thật sự chỉ là hại lầm a!
Mặc dù khi ấy, Cố Hàm Ninh cũng hơi suy
nghĩ, nhưng cô nhanh chóng vào học, sau đó liền lập tức quên sau ót rồi, cho đến buổi chiều gặp lại ở thư viện.
Sau khi hết giờ, Cố Hàm Ninh trực tiếp
đi đến vị trí gần cửa sổ bọn họ hay ngồi trong thư viện, mượn một quyển
sách “Tuyển chọn luận văn Phương Tây” thật dày, cúi đầu bắt đầu xem. Bất tri bất giác xem đến nhập thần, cho đến khi cảm giác được có cái gì
đang xoa xoa đầu mình, vừa ngẩng đầu lên, liền thấy Triệu Thừa Dư đang
cười nhìn mình.
Cố Hàm Ninh cũng cười lại một tiếng, móc ra di động đưa qua.
“Này, di động của cậu. Lúc vừa mới hết
giờ còn có một cuộc gọi đến, là điện thoại của nhà cậu, mình không
nghe.” Cố Hàm Ninh nhỏ giọng nói rõ, nhìn bộ dáng Triệu Thừa Dư khẽ
nhướng mày, ngược lại lại có chút ngượng ngùng, “Ngộ nhỡ, cha hoặc mẹ
cậu hỏi mình là ai, vậy giải thích thế nào?”
“Cậu cứ nói cậu là Cố Hàm Ninh, bọn họ sẽ biết!”
Cố Hàm Ninh trợn trắng mắt: “Tin nhắn mình không xem, điện thoại của cậu thì tự mình xem đi!”
“Sách cậu còn chưa trả sao?” Triệu Thừa Dư nhìn sang một chồng sách để trên bàn.
“Còn chưa, vừa nãy quá nhiều người. Cậu
giúp mình đi trả đi. Còn có vài quyền này, giúp mình mượn, thẻ mình hết
rồi!” Cố Hàm Ninh đẩy hai chồng sách sang, cười nhìn Triệu Thừa Dư.
“Được, đều mượn đủ chứ?”
“Đủ rồi đủ rồi!!”
“Triệu Thừa Dư, thật là đúng lúc!”
Triệu Thừa Dư bê sách lên, đang chuẩn bị đi trước trả sách, liền nghe tiếng nói bên cạnh, quay đầu lại, khẽ nhíu mày.
Cố Hàm Ninh ngồi bất động, khóe môi mỉm