XtGem Forum catalog
Duyên Tới Là Anh

Duyên Tới Là Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325304

Bình chọn: 10.00/10/530 lượt.

cho Triệu Thừa Dư.

Vé xem phim là mười hai giờ rưỡi trưa

thứ sáu bắt đầu bán ra, giống như lễ ra mắt bộ phim lớn, lần ra mắt của

lầu Nguyệt Nha, từ mười hai giờ đã xếp một hàng dài, sau khi Triệu Thừa

Dư ở đội xếp hàng hơn một giờ mới mua được hai vé vị trí ưu tiên.

Ăn cơm chiều ở căn tin xong, Triệu Thừa Dư kéo Cố Hàm Ninh đi, ở cửa lớn lầu Nguyệt Nha lại chạm mặt Xa Hà Văn.

Cố Hàm Ninh vừa cười gật gật đầu, liền

bị Triệu Thừa Dư lôi đi. Triệu Thừa Dư cúi đầu tập trung nhìn vé xem

phim trong tay, kéo Cố Hàm Ninh đi về phía hàng lẻ, căn bản không hề chú ý tới luồng ánh mắt nhẹ nhàng u uất kia.

Được rồi, có vài người, trong cả đời, có lẽ gặp được một người sai lầm, sau đó dưới đáy lòng mặc niệm cả đời, có lúc là không đúng thời điểm, có lúc lại là không đúng người.

Tựa như, Triệu Thừa Dư kiếp trước, Lỗ

Tĩnh Nhã kiếp này, có lẽ càng nhiều là, xuất hiện sai thời gian, bọn họ

không có người chú ý tới, trở thành tiếc nuối thời thanh xuân.

Cho nên, bạn học, nén bi thương thuận theo tự nhiên đi!

Trên màn ảnh chiếu chính là một bộ phim

võ hiệp của một nhà đạo diễn lớn nổi danh, nhìn đao quang kiếm ảnh bên

trong, lực chú ý của Cố Hàm Ninh lại không đặt ở đó, ngược lại có chút

thất thần.

Triệu Thừa Dư quay đầu đã thấy ánh mắt

Cố Hàm Ninh chăm chú ở phía trước, rõ ràng thất thần rồi, liền đưa tay

cầm lấy tay Cố Hàm Ninh.

“Sao thế? Không hấp dẫn sao?”

———————— Hết chương 36 ————————

Edit: diệp tử94

Beta: Vi Vi

“Không phải. . . mình đang nghĩ đến một vài chuyện. . .”

Cố Hàm Ninh phục hồi tinh thần lại, đáy lòng do dự, không biết nên nói như thế nào.

Từ sau khi hai người nói chuyện phiếm mấy ngày trước, Cố Hàm Ninh liền thường xuyên thất thần.

Nhưng lo âu dưới đáy lòng, càng ngày

càng trầm trọng, cô có chút sốt ruột, nhưng bởi vì không dám chắc, lại

không biết nên nói như thế nào cho rõ, cho nên có chút nôn nóng.

“Cứ xem phim trước đi.” Cố Hàm Ninh mím

môi cười cười, đầu tiên dằn nén không đề cập tới. Dù sao trước hết cũng

phải nghĩ nói thế nào mới được, Triệu Thừa Dư trọng tình, không có lý do gì, bảo cậu cách xa Cao Thần là không thể nào.

Bây giờ quay đầu nghĩ lại, cũng rất kỳ

quái, Cố Hàm Ninh rõ ràng nhớ được, Cao Thần nói gần nói xa đều nói

Triệu Thừa Dư cùng Phạm Ý Mân là anh em tốt của cậu ta, nhưng tình anh

em của bọn họ đến sau năm hai dần xa cách, chính là Phạm Ý Mân cũng cùng lắm mới thỉnh thoảng ăn với bọn họ một bữa cơm, thậm chí sau khi tốt

nghiệp đại học, đến cả gặp nhau cũng không có. Bây giờ nghĩ lại, có lẽ

trừ mình ra, còn có nguyên nhân khác.

Cao Thần không đáng tin cậy, cái này cô

vẫn luôn biết rõ, lại không nghĩ rằng, hóa ra, sớm như vậy, cậu ta liền

tính toán anh em.

Cố Hàm Ninh tâm tư hốt hoảng xem xong cả bộ phim, chờ đến mọi người về hết vẫn ngây ngốc ở trên ghế, cho đến khi Triệu Thừa Dư gọi cô.

Bọn họ chính là sáu giờ bắt đầu xem bộ

phim, kết thúc cũng mới 7:30, hai người nắm tay, theo đám người ra về,

tùy ý đi dạo trong trường học.

“Cậu. . . Cái tác phẩm thi đấu đó, đã quyết định cái nào chưa?” Cố Hàm Ninh thấp giọng hỏi.

“Ừm, sắp rồi, chính là lần trước mình nói với cậu, hoặc là trò chơi trí tuệ, hoặc là trò chơi bắn súng.”

Cố Hàm Ninh đáy lòng khe khẽ thở dài.

Lần trước cô đi tìm Triệu Thừa Dư trả di động, trùng hợp cậu không có mặt. Thật ra là khoa bọn họ muốn tổ chức

cho sinh viên tham gia tính cuộc thi tin học sinh viên cả nước, Triệu

Thừa Dư, Cao Thần, cùng với mấy bạn học khác trong lớp được thầy chủ

nhiệm kêu đi, tuyên bố là cuộc thi tuyển chọn của trường học.

Tiêu chuẩn cuộc thi đấu này rất cao, hai năm một lần, đến tháng tư sang năm đó là lần thứ ba. Cuộc thi có rất

nhiều hạng mục ví dụ như tốc độ cài đặt, cùng với thao tác thiết kế

chương trình.

Những lần trước, đều là trường học trực

tiếp chọn lựa sinh viên tạo thành đội ngũ tham gia cuộc thi. Mà lần này

trường học sớm chuẩn bị, trước tiên ở trong trường chọn lựa học sinh mũi nhọn các cấp, mỗi người nộp một chương trình mà mình ưng ý nhất có thể

đại diện trình độ của mình, trước cuối kỳ, trả qua chọn lựa, xác định

lại đội viên tham gia cuộc thi chính thức sang năm.

Lúc ấy, Triệu Thừa Dư vừa nói, Cố Hàm Ninh liền nghĩ tới, liền hỏi Triệu Thừa Dư có hướng chưa.

“Mình muốn thiết kế một trò chơi nhỏ,

hình ảnh phim hoạt hoạ, thao tác đơn giản, ừ, giống như hiện tại hồng

lên liên tục xem như vậy.”

Cố Hàm Ninh vừa nghe, trong lòng liền động.

Kiếp trước, cuối cùng Cao Thần được

tuyển vào đội chính thức, nhưng cô nhớ rõ, khi ấy, Cao Thần là sinh viên năm nhất duy nhất trong đội chính thức, hơn nữa, cậu ta từng cho cô xem qua tác phẩm trước khi nộp lên, chính là một trò chơi bắn súng đơn

giản.

Trong kiếp trước, cô tự nhiên vui cho

Cao Thần. Nhưng một kiếp này, cô mới biết, bình thường thì thành tích

của Triệu Thừa Dư tốt hơn Cao Thần nhiều.

Huống hồ, cô chậm rãi hồi tưởng lại, lúc đầu, Cao Thần đã từng vô cùng phiền não nên làm cái gì, thậm chí cậu ta đã từng nghĩ tới thiết kế một chương trình dựa trên chương trình nhắc

nhở của đồng hồ báo thức, lúc đó ngay lập tức