
lạnh như ánh mặt trời ngoài cửa sổ ngày đầu mùa hè, Triệu Thừa Dư thấy
chói mắt giống như lập tức muốn ôm người vào trong ngực, cất giấu đi,
không bao giờ để cho người khác thấy nữa!
Nhưng hôm nay, ‘người nào đó’ đã từng
công khai tỏ lòng mơ ước đang dùng ánh mắt chăm chú nóng rực, mắt không
chớp nhìn chằm chặp cô bạn gái đang cười đến khiến cho người ta thèm rỏ
rãi của cậu kia!
Triệu Thừa Dư nhíu mày chặt hơn, bước
nhanh đi tới trước mặt Cố Hàm Ninh, vô tình hay cố ý chặn lại tầm mắt
nóng rực của Cao Thần.
“Cao Thần, các cậu ăn cơm xong rồi sao?” Triệu Thừa Dư hơi hơi trầm mặt chào hỏi.
“À, vừa mới ăn xong, còn các cậu? Chưa
ăn sao?” Cao Thần cười bắt chuyện với Triệu Thừa Dư, “Hinh Hinh, đây là
Triệu Thừa Dư, bạn cùng phòng anh.” Cao Thần quay đầu, thân mật ôm chầm
bạn gái của mình giới thiệu, “Đây là Điền Hinh, học viện âm nhạc, cũng
là sinh viên năm thứ nhất.”
Sắc mặt Điền Hinh vốn có chút khó coi,
lúc này mới từ âm u chuyển sáng sủa, mềm mại tựa sát vào Cao Thần, nụ
cười trên mặt nháy mắt tràn ra.
Cố Hàm Ninh tùy ý Triệu Thừa Dư đứng ở
trước mặt cô, che tầm mắt Cao Thần, mím môi cười, trán để trên lưng của
cậu, đưa tay trên lưng cậu nhẹ nhàng khoa tay múa chân.
Anh ăn no, nhưng em đói bụng!
Cô cũng không biết rốt cuộc Triệu Thừa
Dư có nhận ra mấy chữ này không, chỉ cảm thấy cơ thể mạnh mẽ dưới trán
và ngón tay căng thẳng, một cái tay chậm rãi vòng ra sau lưng, nắm nhẹ
cái tay đang phá hoại của cô, cũng không buông, cứ để ở phía sau như
vậy, chậm rãi vuốt ve làn da tay của cô.
“À.” Ánh mắt Triệu Thừa Dư cũng không
ngắm tới người khổ tâm của người yêu, chỉ nhìn Cao Thần, hơi do dự, mới
lên tiếng, “Toán học rời rạc, cậu đã nghỉ hai tiết rồi, mặc dù thầy giáo kia không điểm danh, nhưng thầy đã nói trước, bài tập trên lớp, chiếm
20% tổng điểm cuối kỳ, gần đây tiết nào cũng có đề bài tập làm ngay trên lớp rồi nộp lên, cậu như vậy, có khả năng sẽ kéo thấp điểm cuối kỳ.”
Dường như Cao Thần không nghĩ tới Triệu
Thừa Dư muốn nói với cậu cái này, sau khi hơi kinh ngạc, thoải mái mà
cười trả lời: “À, chuyện này a, mình biết. Những điều này, mình đều
biết, thi cuối kỳ không thành vấn đề. Gần đây câu lạc bộ bọn mình bận
tập luyện, đầu tháng sau chính là cuộc thi khiêu vũ giữa các trường đại
học cao đẳng toàn thành phố, năm trước trường học của chúng ta là quán
quân khiêu vũ, năm nay tự nhiên cũng không thể nhường hạng nhất lại cho
người khác!”
Cao Thần nói xong ý chí hăng hái, tươi
cười như ánh nắng quang đãng trước sau như một. Tuy rằng, lên đại học,
cậu và Cố Hàm Ninh mỗi người một ngả, hơn nữa còn là bại bởi trên tay
Triệu Thừa Dư theo cậu nghĩ là không có bất kỳ phần thắng nào, đương
nhiên là cậu không cam lòng. Nhưng cậu theo đuổi, ánh mắt ngưỡng mộ,
vinh quang trên sân khấu, chiếm cứ nhiều tâm trí của cậu hơn, chỉ là một Cố Hàm Ninh, tuy rằng quả thật làm cho cậu mất mát và tiếc nuối, nhưng
cuộc sống phía trước càng sáng ngời, càng chờ đợi cậu, thật ra, cậu căn
bản không vì một cô gái nhỏ bé không đáng kể mà dừng lại bước chân!
Nhìn xem, bây giờ, cậu đã là đội phó câu lạc bộ khiêu vũ, cũng tìm được bạn gái xinh đẹp hơn, nghe lời hơn, săn
sóc hơn so với Cố Hàm Ninh, cuộc sống đại học tuyệt vời không thể tưởng
được!
Tầm mắt Cao Thần từ trên mặt Triệu Thừa
Dư, chuyển qua trên vai của cậu, nơi đó đang lộ ra một khoảng tóc đen
nhánh, đó là của Cố Hàm Ninh. Cậu có chút hoảng thần, nghĩ tới vừa rồi
thấy Cố Hàm Ninh, trên mặt nổi lên màu hồng nhạt sáng bóng, khi mím môi
cười yếu ớt thì làn môi càng thêm hồng nhuận ướt át, tươi đẹp như ngày
đó tới đăng ký nhanh nhẹn đi tới phía mình cũng là khoảnh khắc động tâm. . .
Cao Thần mấp máy môi, tươi cười phai nhạt mấy phần.
“Chuyện bài vở, bản thân mình sẽ chú ý.
Lần trước cậu đại diện trường học tham gia thi đấu được giải nhất, học
bổng hạng nhất năm nay tất nhiên là thuộc về cậu rồi. Mình cũng không
muốn được học bổng gì, hiện tại đối với mình mà nói quan trọng nhất là,
dẫn câu lạc bộ, đầu tiên là tóm cuộc thi này trong tầm tay!” Cao Thần tự tin cười cười, Điền Hinh bên cạnh nghiêng đầu nhìn cậu, dính sát vào
Cao Thần cười đến vô cùng tự hào.
Sắc mặt Triệu Thừa Dư ảm đạm, trong lòng cũng hiểu được, mình và Cao Thần đã không có nhiều chủ đề chung.
Mặc dù không có thấy vẻ mặt của Cao Thần, nhưng theo trực giác, cô biết lúc này trong lòng Cao Thần hẳn là chua chát.
Cái gì không muốn được học bổng? Hẳn là
cảm thấy vô vọng giành được học bổng, cho nên, đặt tất cả hi vọng lên
cuộc thi khiêu vũ lần này.
Triệu Thừa Dư được một lần danh hiệu
hạng nhất, cho dù không phải cùng chung một trận đấu, cậu ta cũng muốn
tranh một danh hiệu hạng nhất, thu hút sự chú ý của mọi người lại đi?
Từ lần trước cuộc thi đấu máy tính được
giải nhất, ở trong mắt thầy cô và bạn học, danh tiếng của Triệu Thừa Dư
lập tức nổi như cồn, trên đường đi người chào hỏi anh gần như đã tăng
lên gấp đôi, tuy rằng, thật là nhiều người chào hỏi cậu, bạn học Triệu
còn không hiểu ra sao, không biết đối phương họ gì tên chi. . .
Cố Hàm Ninh âm