XtGem Forum catalog
Duyên Tới Là Anh

Duyên Tới Là Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326034

Bình chọn: 8.5.00/10/603 lượt.

ghị đều bị Triệu Thừa Dư nuốt vào trong bụng.

Cố Hàm Ninh giận đến trừng mắt, dứt

khoát duỗi hai chân ra, khiến cho Triệu Thừa Dư đến gần thêm mấy phần,

một tay cách lớp áo, nhéo loạn trên người cậu.

Triệu Thừa Dư vốn là kìm nén đến luống

cuống, chỉ cảm thấy trên người nửa đau nửa tê, nặng nề thở dốc, một

tayvén váy dài đến gối của Cố Hàm lên trên đùi.

Chờ đến lúc Cố Hàm Ninh phản ứng kịp,

Triệu Thừa Dư đã thoáng kéo quần lót của cô ra, nâng vật đã nóng bỏng,

lập tức chen vào đường hầm ẩm ướt mà cậu nằm mơ cũng nhớ.

Hai người đồng thời khẽ run khẽ rên một tiếng.

Triệu Thừa Dư thấp giọng thở gấp, cảm giác tê dại này làm cậu lập tức run rẩy, như là không khống chế được, muốn xuất ra.

Đã hơn một tháng. . .

Một khi đã hưởng mùi vị mất hồn này, còn muốn người đàn ông thanh tâm quả dục (*), vậy đơn giản chính là khổ

hình cực kỳ bi thảm đến cực hạn!

(* Thanh tâm quả dục: Giữ tâm trí trong sáng, loại bỏ chuyện tình dục.)

Cố Hàm Ninh ngửa đầu, ôm thật chặt cổ

Triệu Thừa Dư, uyển chuyển khẽ rên, lần đột nhiên tiến vào này hơi đau,

sau khi đau đớn qua đi, dần dần ê ẩm tê dại mềm mại trở nên sâu sắc hơn.

Đợi đến lúc kích động chậm rãi giảm đi,

lúc này Triệu Thừa Dư mới đỡ eo Cố Hàm Ninh, ma sát đụng chạm hoặc nặng

hoặc nhẹ. Mỗi lần gần như là sắp đến cực hạn, cậu liền dừng lại, trán

chạm chán, nặng nề hôn môi Cố Hàm Ninh, không chịu xuất ra.

Cố Hàm Ninh cắn chặt môi dưới, đến cuối

cùng không chịu được đè nén thở gấp liên tục, trong sự cố ý giày vò của

Triệu Thừa Dư, chỉ cảm thấy trong đầu trống rỗng, khó nhịn cắn bờ vai

Triệu Thừa Dư, kiềm chế tiếng rên rỉ run rẩy của mình.

Triệu Thừa Dư ôm Cố Hàm Ninh đã bủn rủn

thành nước đang rên rỉ run rẩy, lại nặng nề đụng chạm mấy cái ở trong

đường hầm mềm mại trơn nhẵn, lúc này mới ôm người yêu bé nhỏ mềm mại vào trong ngực gầm nhẹ xuất ra!

Hai người thở dồn dập ôm chặt nhau một

lúc lâu, lúc này Cố Hàm Ninh mới hơi đẩy lồng ngực Triệu Thừa Dư, thấp

giọng nói: “Mau ra đi. . . Em muốn đi rửa một chút. . .”

Triệu Thừa Dư khẽ cười hôn nhẹ lên trên

trán cô, lúc này mới thoáng lui ra phía sau một bước, tiện tay rút mấy

tờ khăn giấy, vén váy cô lên, thoáng dùng lực kéo chân của cô ra, cúi

đầu cẩn thận xoa xoa nơi mềm mại vừa mới tiếp nhận mình, rồi mới đỡ cánh tay của cô, dìu cô bước xuống bàn viết.

Cố Hàm Ninh đỏ mặt, vừa xuống đất, liền

cảm thấy toàn thân càng thêm mỏi nhừ, bắt lấy cánh tay Triệu Thừa Dư,

ngừng một lát, lúc này mới bước nhanh vào phòng tắm.

Dù sao cũng là phòng ngủ chung, không

phải trong phòng tắm cá nhân, Cố Hàm Ninh chỉ dùng nước nhẹ nhàng rửa,

mày nhíu lại thật sâu, cúi đầu sờ sờ quần lót thế mà bị chất lỏng của ai đó thấm ướt, vỗ vỗ làn váy, bất đắc dĩ đi ra. Vừa đi ra khỏi phòng tắm, cô liền trợn mắt trừng Triệu Thừa Dư đang nhìn mình khẽ cười không

ngừng, mím môi, đẩy cậu vào phòng tắm.

Dọc theo bàn viết, cùng với trên gạch

men, cũng có một vài vết tích ướt át. Cố Hàm Ninh nhíu mày lại, rút khăn giấy, nhanh chóng lau lau một phen, tuy rằng còn có chút vết tích,

nhưng không nhìn kỹ, cũng sẽ không phát hiện, cùng lắm, nói là Triệu

Thừa Dư làm đổ cốc nước đi.

Không đợi Cố Hàm Ninh an tâm thở phào

nhẹ nhõm, tiếng mở khóa cửa vang lên, trong lòng cô nhảy dựng, chột dạ

quay đầu nhìn qua, liền nhìn thấy Cao Thần vừa vặn mở cửa đi vào.

Nhìn thấy Cố Hàm Ninh xinh xắn đứng ở trong phòng ngủ của mình, trên mặt Cao Thần lộ ra tia ngoài ý muốn vừa vui mừng tươi cười.

“Cố Hàm Ninh! . . .”

Cậu vừa dứt lời, ánh mắt vừa nhìn qua

liền thấy Triệu Thừa Dư đang bước nhanh ra từ trong phòng tắm, sắc mặt

liền sa sầm, có vẻ nghĩ một đằng nói một nẻo.

“Thừa Dư, thì ra là cậu ở đây a. . .”

Cao Thần cười cười, xoay người, lôi kéo cô gái đứng ở phía sau cậu đi vào.

Vừa rồi cửa chỉ mở ra một góc rất nhỏ,

Cố Hàm Ninh tự nhiên không nhìn thấy cô gái bị Cao Thần che ở phía

trước, hiện tại người vừa tiến vào, cô tự nhiên nhìn thêm vài lần.

Chiều cao sấp sỉ cô đi, đi giày cao gót

rất nhọn, hợp với chiếc váy liền thân, khuôn mặt trang điểm nhẹ, nhìn

chung mà nói, là một cô gái rất xinh đẹp.

Chỉ là, Cố Hàm Ninh cảm thấy, mình rất

không thích cặp mắt cô nàng kia đang nhìn về phía mình, ánh mắt có chút

hùng hổ doạ người.

Cố Hàm Ninh khe khẽ mỉm cười, nghĩ thầm

có lẽ là chuyện Cao Thần từng thích mình cô nàng cũng biết, cho nên mới

phải dùng ánh mắt nửa xem xét nửa khiêu khích nhìn mình như vậy. Nếu như nguyên nhân cô ta khiêu khích, là Triệu Thừa Dư, có lẽ cô nhất thiết sẽ trừng trả lại, nhưng hôm nay, lại là vì Cao Thần, căn bản là cô không

có lòng dạ so đo với cô gái ngu ngốc như vậy. Cho nên, cô chỉ thờ ơ dời

ánh mắt, nhìn sang Triệu Thừa Dư đang cau mày từ phòng tắm đi ra, hơi

hơi híp mắt, mím môi cười.

Cô liền thích xem bộ dáng Triệu Thừa Dư ghen vì mình!

Người đàn ông này cũng nên có cảm giác

nguy cơ, cũng đừng cho rằng đã ăn mình vào bụng sạch sẽ, thì kê cao gối

ngủ không lo lắng nữa, đây là sai lầm cực lớn!

Cố Hàm Ninh miệng cười nhẹ nhàng nhìn

Triệu Thừa Dư vội vàng đi ra ngoài từ trong phòng tắm, tâm trạng xán