
mua ở trên mạng được. Bây giờ
mua hàng qua mạng vừa mới tiến vào trong nước, phạm vi hàng hóa còn hẹp, trả tiền và vận chuyển cũng không có lực lượng, thật sự làm cho người
ta không nổi lên hứng thú.
Tuy rằng, thật ra Cố Hàm Ninh có chút dao động với chuyến đi chơi cuối tuần, nhưng rốt cuộc không đi được.
Thình thoảng cuối tuần Cố Hàm Ninh có
chuyện riêng, có đôi khi là Triệu Thừa Dư có chuyện. Tuy rằng chưa chính thức bắt đầu gây dựng sự nghiệp, nhưng cũng chuẩn bị đã sớm bắt đầu
rồi. Bùi Duệ Triết và hai người đàn anh khác Cố Hàm Ninh không quen, lại tới tìm Triệu Thừa Dư rất nhiều lần, nói là họp, có lúc, vừa nói chuyện là mất mấy giờ, thậm chí cả ngày. Muốn một lần thành công, thời gian
dài, chuẩn bị chu đáo là nhất định.
Cơ hội luôn dành cho người chuẩn bị tốt. Cố Hàm Ninh tự nhiên hiểu, chỉ là trong lòng ít nhiều có một chút mất mát.
Phụ nữ a, vừa muốn người đàn ông kiếm
tiền nuôi sống mình, để mình ngày ngày sống rất thoải mái. Lại muốn cầu
xin người đàn ông mỗi ngày dành thêm thời gian ở bên mình, không muốn
bởi vì công việc mà xem nhẹ mình.
Phụ nữ rất mâu thuẫn, người đàn ông
chẳng phải không phiền não? Cho nên, Cố Hàm Ninh nghĩ, chí ít ở giai
đoạn trước khi gây dựng sự nghiệp, cô muốn làm cái bạn gái hiểu biết săn sóc.
Cho nên, đợi đến cuối kỳ, khi Cố Hàm Ninh lôi kéo Triệu Thừa Dư chọn môn học, bọn họ chỉ có chờ đợi nghỉ hè.
Thời gian giữa trưa, Thịnh Mạn Mạn tự
nhiên đi ra ngoài kiếm ăn, Bạch Vũ Hân không có ở trong phòng ngủ đó là
trạng thái bình thường, nghe nói gần đây Cao Thần và bạn gái của cậu ta
chiến tranh lạnh, mấy ngày nay Bạch Vũ Hân luôn về phòng rất khuya, xem
ra tâm trạng không tệ.
Buổi trưa hôm nay Cố Hàm Ninh lôi kéo Triệu Thừa Dư ăn trưa sớm, trở về phòng ngủ, chờ hệ thống đăng ký môn học mở.
Cuối kỳ này, đại học Z tạo ra cái hệ
thống đăng ký môn học, đương nhiên, khác với hệ thống đăng ký môn học
chính thức vài năm sau, cái này cũng xem như thử nghiệm, lớp phụ buổi
tối học kỳ sau, cần được đăng ký trên hệ thống nội bộ trường trước cuối
kỳ này.
Cố Hàm Ninh nhớ rất rõ ràng, lần đầu
tiên chọn môn học, các cô nghĩ cứ từ từ đi là tốt rồi, không cần phải
gấp gáp, chẳng lẽ còn không đăng ký được môn học? Kết quả, môn thì đăng
ký được, đáng tiếc, môn các cô thích đã sớm bị đăng ký hết rồi.
“Anh muốn chọn môn nào?” Cố Hàm Ninh cầm thời khóa biểu tổng thể cầm của Thịnh Mạn Mạn không biết tìm hiểu từ
đâu đến, hỏi Triệu Thừa Dư.
“Em muốn đăng ký môn này?”
“Ừ, cái này, giám thưởng nghệ thuật điện thị (*). Xem phim, viết bình luận phim, rất đơn giản. Nhưng mà, sẽ có
rất nhiều người đăng ký. Nếu đầy rồi, thì chọn văn học nghệ thuật hiện
đại, buổi tối thứ ba, cũng không sao.”
[(*) giám định và thưởng thức nghệ thuật điện ảnh và truyền hình.'>
“Thế thì tốt, anh và em cùng đăng ký một lớp đi.” Khóe môi Triệu Thừa Dư nhẹ cong lên, vui vì học kỳ sau có thể
học cùng một môn với Cố Hàm Ninh.
Chuyên ngành của bọn họ khác nhau quá
xa, dù là lớp ‘Mao Khái Mã luận’ (*) lớn như thế, cũng không cùng đi học được, khó có được cái môn phụ này, phá vỡ ranh giới giữa các khoa
chuyên ngành, bất kể khóa nào, chuyên ngành gì, cũng có thể đăng ký.
[(*)bao gồm tư tưởng Mao Trạch Đông,
đại cương hệ thống lý luận chủ nghĩa xã hội khoa học đặc thù Trung Quốc, chủ nghĩa Mác Lê-nin.'>
“Mạn Mạn nói tùy mình đăng ký, Miêu
Miêu, còn cậu?” Cố Hàm Ninh thấy Thôi Hà Miêu cúp điện thoại từ trên ban công đi về, quay đầu hỏi.
“Mình cũng đăng ký giống các cậu. A, còn có Khởi Đức, này, đây là mã số sinh viên của hai đứa mình, họ tên
chuyên ngành các cậu cũng biết. Như vậy đủ chưa?” Thôi Hà Miêu vội vã
xuống lầu, thuận tay xé tờ giấy, trên đó viết mã số sinh viên của cô
cùng Mạnh Khởi Đức, đưa cho Cố Hàm Ninh.
“Mình đi ăn cơm trước. Đợi lát nữa gặp.
Có vấn đề báo lại cho mình.” Thôi Hà Miêu vẫy vẫy tay, liền bước nhanh
ra khỏi phòng ngủ.
Cố Hàm Ninh đem tầm mắt từ trên thân hình rõ ràng đã to thêm một vòng của Thôi Hà Miêu quay lại, cúi đầu sờ sờ hông mình.
Từ khi Thôi Hà Miêu và Mạnh Khởi Đức đến với nhau, dường như thoáng cái không còn áp lực tâm lý gì, loại đề tài
gì mà giảm béo gầy nhỏ linh tinh không còn được nhắc lại, mỗi ngày trở
về phòng ngủ, vừa gọi điện thoại anh anh em em, vừa nhét vào trong miệng quà vặt Mạnh Khởi Đức quan tâm mua cho cô, nụ cười kia ngọt làm cho các cô bên cạnh cũng cảm thấy phát ngán cả lên.
Có một lần Thịnh Mạn Mạn len lén nói với cô, cô ấy hoài nghi Mạnh Khởi Đức dùng toàn bộ tiền tiêu vặt để mua quà vặt cho Thôi Hà Miêu, cũng không biết có phải là để chuẩn bị qua mùa
đông cho bản thân cậu ấy không, mà cậu ấy gầy như vậy, mùa đông khẳng
định cảm thấy lạnh, chờ Thôi Hà Miêu béo thành một quả cầu mềm nhũn, cậu ấy liền có thể dùng làm thành chăn bông lớn!
Lúc ấy Cố Hàm Ninh dở khóc dở cười,
nhưng mà, trong lòng lại cảm nhận sâu sắc rằng Thịnh Mạn Mạn nói rất có
đạo lý! Chỉ là, cô cũng không xác định, trong lời của Thịnh Mạn Mạn có
mấy thực sự, rốt cuộc cô ấy có hiểu không, Mạnh Khởi Đức nên như thế
nào, mới có thể biến Miêu