Dục Vọng Đen Tối

Dục Vọng Đen Tối

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3213103

Bình chọn: 9.5.00/10/1310 lượt.

kia đem em hại thành như vậy —— "

"Anh, anh cũng là bị cô ta làm hại —— "

Cho đến khi lên xe, tiếng khóc thê lương vẫn có thể xuyên thấu đi

vào, đâm vào màng nhĩ người khác, Dung Ân tay đặt ở trên lan can không

khỏi nắm chặt, vẫn là giấu không được, Hạ Tử Hạo đã biết, Nam Dạ Tước

đã biết, Tư Cần phải làm sao bây giờ?

A Nguyên ngay sau đó đi xuống lầu.

Trên ban công rộng rãi, liền chỉ còn Nam Dạ Tước và Dung Ân.

Cô dựa vào lan can, chỉ lộ một bên mặt.

"Giản, là ai?"

Dung Ân móng tay cắm vào lòng bàn tay , "Tôi không biết."

"Các người không phải là bạn bè hay sao?"

"Anh hỏi như thế có ý gì? " Dung Ân xoay người sang chỗ khác, "Còn có, Hạ Phi Vũ tại sao nói Giản đem cô ta hại thành như vậy"

"Mấy người kia bị bắt rồi, sự thật sẽ sáng tỏ , A Nguyên mất rất lớn

sức lực mới để cho bọn họ mở miệng, Ân Ân, em nói không có liên quan,

tôi tự có biện pháp điều tra ra ."

Dung Ân điều chỉnh lại hô hấp, chỉ cảm thấy thở không ra hơi.

"Tôi chỉ là khó hiểu, cô ta cùng Hạ Phi Vũ không thù không oán, vì

sao phải tìm người hại cô ấy. Mà em cùng cô ta, nếu là người lạ, sao lại gần gũi như vậy?"

Anh từng chữ sắc bén, bắt được đầu mối về sau, một bước đánh tới.

Nam Dạ Tước đi về phía Dung Ân, đi tới trước mặt cô, con ngươi u ám

rơi vào sâu trong đáy mắt cô , "Ân Ân, có phải là em có việc gạt tôi?"

Dung Ân mở tầm mắt, chuyện của Tư Cần, đến hiện tại, đã không cách

nào thay đổi, chẳng qua là cô do dự mà thôi, Giản trước kia là Mị,

chuyện này phải như thế nào giấu diếm, nếu là bị Nam Dạ Tước biết, tình

thế sẽ lâm vào cục diện bế tắc không thể thay đổi.

"Người đàn bà kia, là trước kia múa mở màn ở Cám Dỗ? Gọi Mị cũng là

Tư Cần " mấy người kia đến lúc này cũng không có nói là Giản, bọn họ chỉ là thông qua điện thoại liên lạc, tiền cũng là trực tiếp chuyển tới

tài khoản, Nam Dạ Tước tra hỏi tốn không ít tâm tư, lúc này mới đem

Giản đào ra.

Liên tưởng tới lúc trước kia, cô đến nay cũng không tìm qua anh, tất

cả đầu mối liên hệ với nhau, chỉ có như vậy mới có thể giải thích rõ

mọi việc.

Hai đầu lông mày Dung Ân nảy lên, ánh mắt của anh quá mức sắc bén thông suốt, làm người ta né tránh không được.

Cô không nói gì, tinh tế nghĩ, nếu Nam Dạ Tước biết Giản là Tư Cần,

ít nhất sẽ biết cô ấy lam như vậy vì lí do gì, nghĩ như vậy, so với Giản vô duyên vô cớ tìm người đối phó Hạ Phi Vũ thì lý do này có sức thuyết

phục hơn.

Ngón tay bắm chặt lan can lộ ra khẩn trương, Dung Ân xoay người đi

tới phòng ngủ, "Anh đã nói, những người làm tổn thương Hạ Phi Vũ một

người cũng không bỏ qua, vậy là có ý gì?"

"Bọn họ là hướng về phía cô ấy đến, mặc dù bốn bề lối ra đều bị chặn

lại, nhưng lúc ấy, chúng tôi ai cũng không biết. Cô ấy trong tình huống

như vậy vẫn đẩy của xe kéo tay của tôi, Ân Ân, tôi không cho cô ấy được

thứ khác, nhưng nếu ai muốn làm cô ta tổn thương, tôi sẽ đòi về từng cái một."

Dung Ân đi vào phòng ngủ, tiếng khóc rống của Hạ Phi Vũ còn ở bên

tai, còn có, gương mặt bi thương tuyệt vọng của Hạ Tử Hạo, cũng làm cho

ngực cô như bị bóp nghẹn, dường như bị tảng đá khổng lồ đè ép, thở không được."

"Anh đòi nợ cho Hạ Phi Vũ, vậy những đau đớn Tư Cần đã trải qua, cô

ấy phải đi đòi ai đây?" Dung Ân thất thần ngồi ở mép giường, ngước lên

nhìn Nam Dạ Tước, "Phương thức giống nhau, anh còn muốn diễn lại lần

nữa, phải không?"

Nam Dạ Tước đứng ở cửa thân thể cao to dựa vào vách tường, " Cô ta quả nhiên chính là Tư Cần."

Dung Ân không có thừa nhận, cũng không có phủ nhận, "Ban đầu, nếu

không phải anh ra tay tàn nhẫn, Hạ Phi Vũ cũng sẽ không có hôm nay, Tư

Cần cũng sẽ không có kết quả như bây giờ, Nam Dạ Tước, rốt cuộc, cục

diện đến ngày hôm nay, cũng là do anh."

Cô giương ngón tay chỉ đến người anh trách móc, Nam Dạ Tước càng

không có phủ nhận, là trách nhiệm của anh, anh sẽ không đẩy ra, mặc dù

ngày đó Tư Cần đã quá khích trước, nhưng hành động đối phó như vậy, dù

sao cũng là anh.

"Anh muốn đòi về như thế nào chứ?" Dung Ân hai tay chống ở giường, "1 bây giờ còn có cái gì để các người lấy đi nữa?"

Nam Dạ Tước nghiêng đứng dậy, đi vào phòng ngủ, "Cho nên, cô ta đổi

khuôn mặt chính là vì trả thù? Cô ta khuất nhục, bà nội cô ta chết, nếu

như vậy, vì sao không trực tiếp tìm tôi?"

Dung Ân thấy anh ngồi vào bên cạnh mình, thân ảnh cao lớn ngăn trở

ánh sáng nơi đỉnh đầu, cô đột nhiên cảm giác rất mệt mỏi, chu toàn ở hai bên, trơ mắt nhìn người khác đau đớn rồi lại không thể vãn hồi, "Cô ấy

nói, người cô ấy không muốn thương tổn nhất là tôi, cô ấy biết chúng ta ở chung, Nam Dạ Tước, tối hôm đó, hai người cũng không có xảy ra chuyện

gì..."

Thông minh như anh, chỉ cần nghĩ một chút, là có thể thông suốt những thứ kia ban đầu không có chuyện gì, Nam Dạ Tước thuận thế nằm dài trên

giường, nói cái gì cũng không có nói, nhắm hai mắt lại.

Dạ Dạ dựa ở bên cạnh, bị đá một cái, lần này không kêu lên nữa, bộ dáng im lặng càng lộ ra vẻ đáng thương.

Tư Cần mấy ngày qua cũng không có đi làm, cô biết trốn cũng vô dụng, đợi chuyện sáng tỏ ..., cô liền không có đường thể đi.

Chẳng qua là, cô l


The Soda Pop