Teya Salat
Độc Phi Khuynh Thành

Độc Phi Khuynh Thành

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327894

Bình chọn: 7.00/10/789 lượt.

ờng náo nhiệt.

Ta cùng Tu La mỗi ngày cầm cái chổi quét lá rụng, thuận tiện

xem xét thật kỹ địa hình của Danh kiếm sơn trang, cũng thuận tiện nghe

lén một chút chuyện của nhân sĩ võ lâm kể cho nhau nghe, coi như là để

tiêu khiển trong lúc chờ đợi.

Không có một ai biết sự kiện có người gửi thư khiêu chiến tới Danh kiếm sơn trang, xem ra trang chủ của Danh kiếm sơn trang giữ bí

mật rất khá.

Chính là Truy Phong cải trang thành ta, vô duyên vô cơ lại bị bọn họ hoài nghi, nhưng theo ta được biết, hắn vội vàng đối phó với đôi vợ chồng kia còn không kịp nữa là có thời gian để đi quản những việc

này.

Chúng ta quét đến một chỗ yên tĩnh, một thân ảnh thoáng hiện

lên, mang theo vài phần không vui “Cung chủ, các ngươi rất không nghĩa

khí, đến nơi này mà cũng không giúp ta, còn không cho ta biết.”

Ta ngước mắt nhìn Truy Phong phía sau “Tiểu Phong Phong làm sao mà biết được vậy?”

Nhìn vẻ mặt khó chịu của hắn, chắc chắn hắn đã bị đôi vợ chồng kia làm phiền không ít.

“Đừng xem thường ta, tốt xấu gì thì ta cũng đã đi theo người

nhiều năm rồi.” . Truy Phong do câu nói của ta mà vẻ mặt càng khó chịu.

“Tiểu Phong Phong, ngươi hôm nay thật đúng là nét mặt toả

sáng, tuyệt đại tao nhã, chim sa cá lặn, bế nguyệt tu hoa.” ta không

chút keo kiệt cho hắn một tràng câu ca ngợi.

“Vì cung chủ là người biết thưởng thức cái đẹp, nên hôm nay

ta sẽ không truy cứu nữa.” Truy Phong quả nhiên vẫn là Truy Phong, rất

thích nghe người ta ca ngợi.

Ta vẻ mặt giảo hoạt cười “Tiểu Phong Phong, câu dẫn như thế nào rồi?”

Lời này vừa nói ra, Truy Phong mặt lại lập tức khôi phục lại sự khó chịu vừa rồi, rầu rĩ nói: “Quả thật không thể nói lý.”

Ta vẻ mặt mờ mịt, không hiểu ý tứ trong lời của hắn.

Hắn đang muốn mở miệng giải thích cho ta hiểu, cách đó không xa lại truyền đến một tiếng gọi lớn “Liễu Lăng, ngươi ở nơi nào?”

Là thiếu phu nhân.

Truy Phong mặt càng trở nên khó chịu, lập tức liền trốn vào trong chỗ tối, trốn tránh cực nhanh.

Xem ra thiếu phu nhân kia thật đúng là rất thích Truy Phong,

nhưng là Truy Phong giống như không nhận tấm chân tình của người ta.

Tiếng bước chân càng ngày càng gần, nàng vẫn tìm ra được nơi

này, ta tự nhủ nói: “Ta rõ ràng thấy nàng đi tới, cứ làm như không thấy

nàng chắc cũng không sao?”

Ta cùng Tu La có tai như điếc, tiếp tục giả vờ quét lá rụng, cho đến khi thiếu phu nhân mở miệng hỏi chúng ta.

“Các ngươi có thấy Liễu Lăng không?” giọng nói kia đúng là ôn nhu đến khó hiểu, ngay cả khuôn mặt thoạt nhìn lúc nào cũng hung hăng,

cũng trở nên nhu hòa không thôi.

Nàng, tựa hồ thật sự rất thích Truy Phong.

Cũng không biết mấy ngày nay đã xảy ra chuyện thú vị gì nữa.

Ta vẻ mặt ngơ ngác, ngây ngốc nói: “Thiếu phu nhân, Liễu Lăng là ai?”

Người trước mắt tựa hồ có một loại xúc động bùng nổ, nhưng là lại ở giây cuối cùng nhịn xuống được, lời nói ra khó có được nhẹ nhàng

như thế: “Vậy ngươi có nhìn thấy một cô nương xinh đẹp đến chỗ này

không?”

Kỳ tích, thật sự là kỳ tích.

Một thiếu phu nhân tính tình nóng như lửa, thế nhưng lại có thể kìm nén được tức giận như vậy, mà hết thảy đều là vì Truy Phong.

Có một số việc giống như càng ngày càng trở nên có ý tứ .

“Cô nương xinh đẹp a.” Ta làm bộ kinh ngạc.

Nàng liên tục gật đầu “Đúng, rất xinh đẹp…” Nói xong lời cuối cùng, trên mặt thế nhưng lại không khỏi nổi lên một tầng ửng hồng.

Mặt nàng sao lại ửng hồng thế kia?

Chẳng lẽ thật sự đã có ý tứ gì đó với Truy Phong sao.

Ta bị ý nghĩ của mình dọa đến ngây người, không khỏi ngước mắt nhìn thiếu phu nhân kia, đã thấy hai má nàng đỏ ửng như trước.

Ta làm bộ vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ, lại ở dưới ánh mắt chờ mong của nàng, lắc đầu nói: “Không có thấy.”

“Ngươi…” sự tức giận của nàng rất cuộc vẫn là bùng nổ, chỉa vào ta cùng Tu La nói: “Hôm nay không được ăn cơm.”

“Thiếu phu nhân…” Ta vẻ mặt vô tội nhìn nàng “Chúng ta làm sai cái gì sao?”

Nàng hừ một tiếng, xoay người rời đi.

Đợi cho nàng đã đi xa, nhân tài ẩn mình từ một nơi bí mật gần đó đi ra, vẻ mặt hoảng sợ.

Ta không khỏi cười nói: “Tiểu Phong Phong, sao lại phải sợ nàng như vậy, chẳng lẽ nàng muốn ăn ngươi sao?”

Trên mặt của Truy Phong thoáng hiện lên một tia ngượng ngùng, ngay sau đó hắn lại bất mãn quát: “Nữ nhân này thật phiền, phiền muốn

chết.”

Hắc hắc, bọn họ trong lúc đó tuyệt đối có vấn đề.

Truy Phong luôn luôn lấy tao nhã vì vinh, thế nhưng cũng sẽ rống người, căn bản chính là thẹn quá thành giận.

Ta tà mắt nhìn hắn, vẻ mặt ta cái gì đều biết, hắn bị ta nhìn chột dạ, cuối cùng nhịn không được nói: “Cung chủ, đừng nhìn nữa, người muốn hỏi gì thì hỏi đi “

“Nàng thực thích ngươi?” Ta biết rõ còn cố hỏi.

Truy Phong nao nao “Chắc vậy”.

“Các ngươi mấy ngày nay cùng nhau ngủ?” Ta biết lấy cá tính của thiếu phu nhân, tuyệt đối là không đạt mục đích không bỏ qua.

“Cung chủ, người…” Truy Phong bất mãn nhìn ta, lại ở dưới ánh mắt tràn đầy hoài nghi của ta, nhẹ giọng nói: ” Nữ nhân kia có bệnh.”

Ta cơ hồ có thể đoán được tình cảnh lúc đó, ý cười trên mặt lại đậm thêm vài phần.

“Tiểu Phong Phong, nói như vậy ngươi căn bản không có thờ