XtGem Forum catalog
Độc Phi Khuynh Thành

Độc Phi Khuynh Thành

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327574

Bình chọn: 9.5.00/10/757 lượt.

ay người, lại một lần nữa lừa gạt ta, lại có lẽ việc đó bất quá

chỉ là một khúc nhạc dạo đầu, từ đầu tới cuối hắn căn bản là luôn luôn

lừa gạt ta.

Cơ Lưu Tiêu, lời nói ngày đó của ngươi có bao phần là thật, có bao phần là giả ? Ở dưới đáy lòng ta âm thầm tự giễu.

Những chuyện ngày xưa lại hiện lên ở trong đầu ta, trong lòng cũng là càng ngày càng cảm thấy thê lương.

Khi ngẩng đầu lên nhìn hắn, trong đôi mắt dĩ nhiên là một

mảnh lạnh như băng. Khóe môi lại vẫn là nhếch lên một chút ý cười trào

phúng “Cơ Lưu Tiêu, ngươi đến tột cùng vì cái gì?”

Vì cái gì lại lừa ta?

Vì cái gì muốn đóng giả thành Tu La ở lại bên cạnh ta, rốt cuộc điều hắn muốn là gì?

“Liễu Lăng, ta chưa thể nói rõ hết mọi chuyện cho nàng được.” Cơ Lưu Tiêu nhìn ta, trong ánh mắt vẫn toát ra sự sủng nịch như cũ,

nhưng là giờ phút này, ở dưới đáy mắt của ta tất cả cũng chỉ là sự trào

phúng.

“Cơ Lưu Tiêu, có phải ngươi cảm thấy đùa giỡn ta là trò vui

nhất hay không? Lúc trước khi ở Đông Hải quốc, ngươi không làm cho ta

yêu thương ngươi được, có phải hay không cảm thấy thật thất bại.” Ta

hướng về phía hắn rống giận, cơ hồ không có lý trí “Ngươi đến tột cùng

muốn gạt ta tới khi nào?”

Ta luôn tỏ ra mình là người cao ngạo, ở dưới tình huống nào cũng luôn giữ được sự bình tĩnh.

Nhưng lúc này đây đã không còn, cái gì cũng chưa có.

Ta thừa nhận chính mình thất bại, thua ở trên tay hắn.

Hôm qua, mới chỉ có vài câu nói ngắn ngủi, mà cảm giác kỳ lạ ta đã lấp vùi dưới đáy lòng không ngờ một lần bắt đầu rục rịch.

Ta như thế nào đã quên hắn nhưng là Cơ Lưu Tiêu… Là Cơ Lưu

Tiêu phong lưu nhất, tiêu sái nhất… Cơ Lưu Tiêu làm cho nữ nhân giấm đạp lên nhau chỉ vì một cái liếc mắt của hắn.

Những lời này với hắn mà nói căn bản cũng chỉ coi như là hắn

đang ban phát một chút lòng thành, có lẽ hắn nói qua càng thêm êm tai,

càng thêm làm cho người ta khó có thể nói lời kháng cự.

Sai lầm rồi, là ta sai lầm rồi.

Giờ phút này, ta thật không hiểu nên oán hắn hay là oán chính mình.

“Nếu ta nói ta chỉ là vì bảo hộ nàng, nàng có tin hay không?” ánh mắt hắn hiện lên một chút ảm đạm, thản nhiên hỏi.

Hắn là vì bảo hộ ta, thật sự là chỉ vì để bảo hộ ta thôi sao?

Ta kìm nén lại sự tức giận của mình. Nhìn hắn gằn từng tiếng

hỏi “Ngươi dám nói ngươi thật sự không phải vì mục đích khác không?”

Hắn dừng một chút, cười chua xót “Liễu Lăng, ta không dám nói, ta xác thực cũng vì mục đích khác.”

Thế nhưng cứ như vậy thừa nhận, ngay cả lừa gạt cũng không có sao?

Khóe môi khẽ nhếch, bề ngoài tỏ ra một chút thản nhiên trào phúng “Cơ Lưu Tiêu, ta đã hiểu, ta cái gì cũng đều đã hiểu.”

Đoạt thiên hạ chỉ vì một câu nói của Phượng Loan, mặc kệ như

thế nào, Phượng Loan vẫn là quan trọng nhất, mặc dù hắn nghĩ rằng nàng

không còn ở trên thế gian này.

Nếu hắn biết nàng vẫn còn sống thì sẽ ra sao?

Có phải hay không sẽ đi tìm Dạ Khuynh Thành liều mạng?

Có lẽ ta nên nói cho hắn, có lẽ…

Chỉ trong một ngày, lại làm cho ta hiểu được cảm giác từ thiên đường rơi xuống địa ngục.

Giờ phút này, ta mới hiểu được, ngày đó chỉ là hơi động tâm,

nếu không phòng hộ của ta sẽ bị phá tan, giờ phút này sợ là ta sớm đã

thương tích đầy mình.

Hoàn hảo là ta không có đáp ứng đi theo hắn.

Hoàn hảo là ta còn giữ lại tự tôn cho mình.

Ta không thể không thừa nhận, mặc dù nói muốn hận hắn, mặc dù làm như không biết hắn, mặc dù nói phải làm địch nhân, nhưng một phần

rung động của ta đối với hắn lúc trước thủy chung không có phai nhạt đi.

Quả nhiên là ta đã thua, hoàn toàn thua triệt để.

“Liễu Lăng, nàng không hiểu.” Hắn tiến lên từng bước, nắm

chặt lấy bả vai của ta “Liễu Lăng, ta nói rồi, ta sẽ không buông tha

thiên hạ, là vì hứa hẹn đối với Phượng Loan, lúc này đây không có nói

cho nàng tất cả, đó là do ta bị tình thế bắt buộc, chính là những lời ta nói với nàng ngày hôm qua không có nửa điểm giả dối. Ta là thật sự

thích nàng, thật sự muốn đem nàng trở thành nữ nhân duy nhất của ta sau

này, ta thật sự tính sau khi hoàn thành hứa hẹn của mình đối với Phượng

Loan, từ nay về sau sẽ quên nàng ấy, chỉ có nàng.”

Ta lắc đầu, không ngừng mà hô: “Ta không thích nghe, cái gì cũng không thích nghe.”

Hắn càng nói, ta chỉ càng cảm thấy không chống đỡ nổi.

Mặc dù sự thật là như thế nào đi nữa, nhưng điều kiện tiên quyết là không có Phượng Loan tồn tại.

Nhưng là Phượng Loan lại thật đúng là chân thật thực tồn tại, có lẽ chung quy có một ngày nào đó sẽ lại một lần nữa bước vào cuộc đời hắn.

“Ta muốn nàng nghe rõ ràng.” Hắn chế trụ hai cánh tay không cho ta bịt tai lại, hướng ta quát.

Đây được coi như lần đầu tiên ta nhìn thấy hắn vội vàng xao động như vậy.

Giờ khắc này, ta lại cảm thấy bình tĩnh, nhìn thẳng vào hắn nói: “Ngươi nói, ta nghe.”

Hắn nao nao, hạ tay ta xuống, hai tay đặt tại trên vai của

ta, có chút bất đắc dĩ nói: “Liễu Lăng, nàng có tin tưởng vận mệnh

không? Vận mệnh của chúng ta chính là từ mỗi lần lựa chọn của bản thân

hợp lại mà thành. Mỗi một lần lựa chọn đều đã cho nàng đi về một phương hướng bất đồng.”

“Ta tin tưởng.” Ta gật đầu.

Đúng vậy, có đôi khi bỏ l