
dẫn ta tới một chỗ hoa lệ, sau đó mới dừng lại, đứng ở trước cửa cung kính nói: “Chủ nhân, người đã được đưa đến.”
“Các ngươi lui xuống đi.” Bên trong truyền đến một giọng nói âm uyển chuyển, đúng là giọng của nữ nhân.
Việc này quả là nằm ngoài dự kiến của ta, chính là ngay sau đó lại làm cho ta hưng trí, ngẩng cao đầu nhìn.
Đều là nữ nhân, đều là nữ nhân hư hỏng trong mắt thế nhân, không biết người ở đằng sau cánh cửa này sẽ phong tình dến mức nào?
Không đợi nàng mở miệng, ta liền đẩy cửa mà vào, làm như là một người bằng hữu quen thuộc đã lâu, đi thẳng vào bên trong phòng.
Phía trên nhuyễn tháp bên cạnh cửa sổ, có một nữ tử xinh đẹp
đang nằm, dung mạo thanh lệ, ngạo nghễ như Bạch Liên (*), ánh mắt trong
lúc đó có vài phần quật cường quen thuộc.
(*Bạch Liên: là bông sen trắng, thanh cao, tinh khiết, thoát tục)
Chính là một nữ tử khinh thường thế tục.
Chỉ cần liếc mắt một cái, ta liền hiểu được, nàng cùng ta là một dạng người.
Khi ta đánh giá nàng, nàng cũng đang đánh giá ta, đôi môi vốn là mím chặt, lại chậm rãi nhếch lên, cười như không cười.
Ngay sau đó nàng thu hồi tầm mắt, không chút để ý nói: “Ngươi làm sòng bạc của ta mất mặt, ta nên đối phó với ngươi như thế nào đây?”
Ta cũng không chút để ý trả lời: “Vậy ngươi nghĩ muốn đối phó với ta như thế nào đây?”
Nàng là kiêu ngạo, tự mang theo một loại ngạo nghễ khinh thường thế tục.
Thanh cao, ngạo nghễ, ta nghĩ nên hình dung về nàng như thế đi.
So sánh ở một góc độ nào đó mà nói, ta tự nhiên tùy tính
nhiều hơn nàng, quật cường là có, nhưng cũng không mạnh hơn nàng, bất
khuất thế tục, lại cũng sẽ không hận đời.
Không chút để ý của nàng càng giống như một loại xem thường, sẽ làm cho người ta cảm thấy nàng khó có thể thân cận.
“Đem ngân lượng trả lại cho ta, hoặc là…” Nàng ngước mắt, mâu quang mát lạnh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của ta, sau đó mới nhẹ
nhàng lên tiếng tiếp “Tự chặt đứt một cánh tay.”
Ta cười phá lên, tự nhiên cảm thấy sướng đến cực điểm “Ngươi
chỉ muốn người đến sòng bạc của ngươi chỉ có thể thua, mà không được
thắng nhiều, đây chính là cách ngươi kiếm tiền sao.”
“Thế thì sao? Ngươi không phục sao?” Ánh mắt vẫn như cũ là mát lạnh, mang theo vài phần lãnh đạm cùng ngạo nghễ.
Ta lại chính là cười đến càng thêm kịch liệt, cười đến trên con ngươi của nàng đều nhiễm một tầng tức giận.
“Tất nhiên là không phục.” Ta chống lại tầm mắt của nàng,
khiêu khích nói: “Ngươi có năng lực lấy đi cánh tay của ta như thế nào?”
“Việc đó tự nhiên là ta phải cống hiến một chút sức lực của
mình, chặt đi một cánh tay của ngươi.” lời nói thản nhiên theo trong
miệng nàng nói ra, rõ ràng là già mồm át lẽ phải, nhưng nghe vào tai lại cố tình giống như nên làm như vậy.
Ta cúi người, thẳng tắp nhìn nàng, trong ánh mắt mang theo
vài phần trêu tức, ngón tay nhẹ nhàng mà vuốt lọn tóc đen nhánh của nàng “Tâm thật ngoan độc, tỷ tỷ ta nghe xong rất thương tâm.”
Lời nói như thế tựa như đang trêu nghẹo người khác vậy, bên
trong trêu tức mang theo vài phần ngả ngớn, giống như hoa hoa công tử
lưu luyến thanh lâu.
(hoa hoa công tử: kẻ chuyên trêu hoa nghẹo nhuyệt)
Chính là người trước mắt hiển nhiên không phải là một nữ tử
bình thường, nghe vậy cũng không tức giận, vẫn như cũ là loại tư thái
cao cao tại thượng, tay nhẹ nhàng mà gạt tay của ta ra, nhẹ cười “Ta vốn dĩ vô tâm.”
Vô tâm sao?
“Nếu ngươi nghĩ muốn đem thu hồi lại ngân lượng, thì ngay từ
đầu liền sẽ không tha cho người bên cạnh ta rời đi.” Ta khóe môi nhếch
lên, từ từ mà nói từng chữ “Cho nên nói đi, tìm ta có chuyện gì?”
Cười, vẫn như cũ bộ dáng cao cao tại thượng, lại càng ngày
càng rõ ràng, mâu quang mát lạnh nhìn thật lâu ở trên gương mặt của ta,
khoan thai nói: “Ta quả thật không nhìn lầm người, không biết ngươi
nhưng có hứng thú hợp tác với ta hay không?”
“Tên của ngươi?” Ta đứng dậy, nhẹ giọng hỏi
Nàng hơi hơi có chút kinh ngạc, chính là ngay sau đó lập tức khôi phục lại tự nhiên “Cẩm Hoàng.”
“Liễu Lăng.” Ta đưa tay ra trước mặt nàng “Hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ”
“Liễu Lăng?” Nàng lặp lại tên của ta, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn ta “Nguyệt Liễu Lăng, cung chủ của Kính Nguyệt cung?”
Ta không trả lời, mà ngược lại hỏi nàng “Ngươi cảm thấy sẽ như vậy sao? Ta sẽ là nàng sao?”
Dùng thân phận của người khác, dùng tên do người khác đặt
cho, vẫn là có cảm giác gò bó, nay ta dĩ nhiên không nghĩ cần phải che
giấu cái gì, ta là Liễu Lăng, chính là Liễu Lăng.
“Ngươi là ai cũng không trọng yếu, quan trọng là chúng ta hợp tác.” Nàng không có hỏi lại, ngược lại nở ra một nụ cười nhẹ, “Ngược
lại là ngươi, ngươi chưa hỏi là hợp tác gì đã đáp ứng sao? Ngươi không
sợ ta đem bán ngươi hay sao?”
“Có một số việc, hỏi cũng không nhận được đáp án, như vậy
liền đơn giản là không hỏi. Nếu ta đã đứng ở nơi này, như vậy cũng chỉ
có thể đáp ứng. Tuy nhiên nói là hợp tác, nhưng có lẽ gọi là giao dịch
thì hợp lý hơn.” Ta không vội không chậm nói: “Ngươi có lợi thế nắm trên tay mạng sống của ta, mà ta nếu muốn giữ lại cái mạng này, liền chỉ có
thể cùng ngươi hợp tác, đây chính là