Polly po-cket
Đồ Chơi Của Tổng Tài

Đồ Chơi Của Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329711

Bình chọn: 9.5.00/10/971 lượt.

ng đứng người lên, hướng Doãn Lê

Hàn cười cười, “Tôi đi trước .” Trời ạ! Xấu hổ chết được, vốn không muốn làm cho hắn biết nàng là đến khám phụ khoa.

Hạ Cảnh Điềm, Doãn

Lê Hàn nhớ kỹ tên, còn nhớ rõ lần trước chính người kia cũng gọi nàng

như vậy, mà đúng lúc này sau lưng Doãn Lê Hàn một hộ lý trẻ đã chạy tới, hướng hắn nói!”Bác sĩ Doãn, viện trưởng mời anh qua một chuyến.”

Doãn Lê Hàn nhẹ gật đầu, ánh mắt nhìn lướt qua hướng khoa phụ khoa, xoay người liền hướng phòng viện trưởng đi đến.

Hạ Cảnh Điềm cầm kết quả kích động đến nước mắt đều nhanh chảy ra, không

có thai, đây là kết quả, đã nghe không vào những lời bác sĩ dặn dò nữa,

nàng lòng tràn đầy vui mừng, lại nghe bác sĩ giải thích nói!”Tiểu thư,

sau khi trở về nên rèn luyện thân thể mới có lợi, phải biết rằng, chế độ ăn uống không đều độ, giấc ngủ không tốt, cũng làm cho thời gian hành

kinh hoãn lại, tôi cho cô thuốc bổ, nhớ rõ đúng giờ phải dùng.”

“Cám ơn bác sĩ.” Hạ Cảnh Điềm đè nén kích động nói lời cảm tạ đi ra ngoài,

trời ạ! Giờ khắc này nàng thật muốn chúc mừng một phen.

Tại bệnh

viện tầng lầu cao nhất, Doãn Lê Hàn đẩy cửa vào phòng của viện trưởng,

nhìn thấy cha như có điều suy nghĩ, hắn bộ dạng phục tùng kêu lên!”Cha,

tìm con.”

Doãn viện trưởng nhìn con trai đã đến, lập tức thư giãn biểu lộ, “A! Đến đây. . .”

Sau khi Doãn Lê Hàn ngồi xuống, Doãn viện trưởng mặt lộ lo lắng nói!”Vợ của thị trưởng bệnh tình khống chế thế nào? Giải phẫu thuận lợi không?”

“Giải phẫu hết thảy bình thường, nếu như không có biến hóa gì, sẽ khôi phục

rất tốt.” Doãn Lê Hàn tuy còn trẻ, nhưng cũng đã là người có tài trong

bệnh viện, Doãn viện trưởng gật gật đầu, đối với con trai mình rất có tự tin. Hạ Cảnh Điềm đi ra bệnh viện, lần nữa vào cửa hàng mua một ít đồ dùng mới

lại về nhà, vốn cũng không có hy vọng xa vời Kỷ Vĩ Thần sẽ ở trong nhà,

quả nhiên không có bóng dáng của hắn, cất kỹ gì đó, sắp xếp một phen

nàng mới trực tiếp vào phòng nghỉ ngơi, nằm ở trên giường gặm nhắm vài

cuốn sách mới mua được, sách về kinh nghiệm làm công cũng có, còn có

sách về thương trường, nàng xem mãi đến sắc trời ngoài cửa sổ đen lại,

chỉ phải đứng dậy đi vào phòng khách bật đèn, nàng không thích bóng tối, đặc biệt tại nơi quạnh quẽ này.

Cơm tối đã chọn tốt, đúng

giờ có người đưa đến, Hạ Cảnh Điềm cũng không muốn phiền toái như vậy,

vì đây không phải nhà mình, nàng không làm chủ được, giải quyết xong cơm tối, nàng ngồi ở trong phòng khách xem ti vi, nhàm chán mở kênh này đến kênh khác, cũng không chú tâm xem, ánh mắt ngẫu nhiên liếc về phía đồng hồ treo tường, thời gian bất tri bất giác đã chỉ hướng mười giờ, Hạ

Cảnh Điềm có chút mệt nhọc, trong lòng nghĩ, nếu như mười giờ rưỡi Kỷ Vĩ Thần vẫn chưa trở lại, nàng liền trực tiếp vào phòng ngủ.

Mười

một giờ đúng, Hạ Cảnh Điềm kiên nhẫn cũng không còn rồi, nàng đem đèn

trong phòng khách mở nhỏ lại, rồi vào gian phòng của mình, tối hôm qua

bởi vì Kỷ Vĩ Thần mang phụ nữ về nhà, nàng một chút cũng không có nghỉ

ngơi tốt, hôm nay lại đi đi lại lại một ngày, nàng đã cực kỳ mệt mỏi.

Trong văn phòng Đỗ thị, Đỗ Thiên Trạch lại một lần nữa không sợ làm phiền

người khác bấm số điện thoại của Hạ Cảnh Điềm, đáp lại vẫn là tiếng nhân viên trực tổng đài nói, “Thực xin lỗi, điện thoại ngài gọi đã tắt máy. . . . . .”

“Đáng chết. . . . . .” Đỗ Thiên Trạch tức giận khẽ rủa, lửa giận bốc lên đem trong tay điện thoại quăng lên ghế, khuôn mặt tuấn tú tràn ngập bực bội, cô gái này rốt cuộc đi nơi nào? Vì cái gì không

tiếp điện thoại của hắn? Là trốn hắn sao? mắt đen híp lại, hắn quyến rũ

ra một vòng cười tà khí, “Muốn trốn là có thể trốn sao?” Hừ nhẹ một

tiếng, đôi mắt thâm thúy mê người hiện lên một vòng cười khinh thị.

Đang âm thầm đắc ý, lại nghe đến sau lưng truyền đến tiếng trợ lý: “Đỗ tổng, có một tiểu thư đến tìm ngài.”

“Tiểu thư?” Đỗ Thiên Trạch xốc người lên, trong lòng nổi lên nghi ngờ, hắn

nhớ rõ mình không có tìm phụ nữ nha! Hắn không kịp có phản ứng, đột

nhiên bóng dáng đập vào mắt làm cho hắn bừng tỉnh đại ngộ, cái gọi là

tiểu thư, không phải là con gái của bác Lâm Lâm Tiểu Dạ sao? Cô ta làm

sao tới đây?

Lâm Tiểu Dạ nhìn thân người nữa tựa trên ghế, ánh

mắt trong suốt sáng ngời, cười đi tới, “Anh Thiên Trạch, nguyên lai anh

thật sự đang ở đây nha!”

Đỗ Thiên Trạch cũng thầm mắng một tiếng

phiền toái, hiện tại tình huống rất rõ ràng, ba ba cùng bác Lâm muốn

thúc đẩy bọn họ kết hôn, hơn nữa nhìn Lâm Tiểu Dạ ánh mắt si tình đối

với mình, nhất định sẽ không phản đối, Đỗ Thiên Trạch ảo não không thôi, vì cái gì cha muốn ném phiền toái cho hắn, không cần hỏi, Lâm Tiểu Dạ

có thể tìm tới nơi này, không phải cha chỉ dẫn thì làm sao có thể tìm

đến hắn?

“Tìm anh có việc à?” Đỗ Thiên Trạch giọng điệu có vẻ bình tĩnh rất nhiều.

Đỗ Thiên Trạch lạnh nhạt làm cho Lâm Tiểu Dạ bước chân dừng lại, có vẻ có

chút bối rối, “Anh đang bận nhiều việc sao? Em quấy rầy đến anh?”

Đỗ Thiên Trạch chịu không nổi nhất là bộ dáng ngây thơ giả tạo, hắn môi

mỏng nhếch lên, “Không có, nghỉ ngơi một chút a! Muốn uống chút gì

kh