Disneyland 1972 Love the old s
Đẹp Nhất Chính Là Yêu Em

Đẹp Nhất Chính Là Yêu Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323762

Bình chọn: 8.00/10/376 lượt.

bao nhiêu, mà cô chỉ

là đứng ở ngoài cửa thôi, là có thể nghe thấy được mùi thuốc lá rồi.

Anh vẫn không nhúc nhích, đứng trong đêm đen, tựa như một đường viền, nhưng bóng dáng kia lại rơi vào ánh mắt của cô, khiến cô cảm thấy có cảm giác chua xót, mắt ê ẩm, sau đó liền muốn rơi nước mắt.

Cô đứng đầy một lát, không nhịn được, khẽ hít nhẹ mũi.

Âm thanh rất nhẹ, nhưng người bên cửa sổ đã xoay người lại, nhìn về phía cô. Trình Vũ Phỉ cảm thấy anh đang nhìn thẳng vào mình, mặc dù căn bản là cô không thấy được rõ vẻ mặt của anh, điếu thuốc trong tay anh run lẩy

bẩy, một đám tro lửa nhanh chóng rớt xuống, tàn lửa còn chưa rơi xuống

đất thì nó đã hoà cùng một thể với màn đêm.

Trình Vũ Phỉ nhìn người đàn ông cách đó không xa, cô cố thể hiện ra bên

ngoài một thái độ bình thường, nhưng lại không cách nào khống chế được

cõi lòng cuồn cuộn phập phồng trong lòng, giống như trở lại cái thời

trung học, muốn nhìn anh thêm một cái, rồi lại sợ nhìn lâu quá thì anh

sẽ phát hiện, tâm tình cô mâu thuẫn một cách kì dị, vừa cảm thấy xa lạ

vừa lại thấy quen thuộc, nhưng bây giờ, tâm tình và quá khứ chồng chất

lên nhau….

Gió vẫn còn thổi, cô thấy lạnh nhưng vẫn bất động.

Anh đứng ở đó bao lâu rồi, vừa rồi đang suy nghĩ về điều gì?

“Anh…anh...Không ngủ?’’

Giọng của cô rất nhẹ tựa như lúc nào cũng có thể bị gió thổi tan thành

những mảnh vụn nhỏ, thế nhưng anh lại có thể nghe ra sự ân cần cùng thấp thỏm trong đó, anh dập tắt điếu thuốc trong tay, không nói gì.

Trình Vũ Phỉ lại bước từng bước nhớ về quá khứ của anh, em trai của cô

đã nói cho cô biết tất cả những chuyện đã xảy ra, cô có thể đoán được mẹ mình đã nói những lời đả thương anh như thế nào, càng biết rõ anh một

mình nuôi lớn Tiểu Gia là một việc không dễ dàng chút nào, điều kiện gia đình anh ra sao sợ rằng không có ai có thể rõ ràng hơn cô, cô yêu là

yêu một cách thuần khiết thiếu niên áo trắng chói mắt, nhưng đằng sau vẻ chói mắt kia chính là gian khổ, anh có tốt hay anh xấu xa, cô đều sẵn

lòng chấp nhận. Cô đều rõ ràng so với bất kì ai, anh đã khó khăn như thế nào.

Cho nên, dù hiện tại cô cũng hiểu, đồng thời cũng rất hiểu rằng lúc đó

trong ánh mắt anh khi nhìn cô mang theo hận ý, anh thật sự hận cô, bởi

chính cô đã thay đổi cuộc đời của anh. Cô vẫn luôn hi vọng rằng mình

không trở thành gánh nặng nào của anh, không ảnh hưởng đến tương lai của anh, trong mắt người khác anh vẫn là một thiếu niên tiền đồ vô lượng,

còn cô, đã từng có những ngày hạnh phúc khi được chăm sóc anh, cũng đủ

rồi.

Đáng tiếc, những chuyện đó là không thể nào thực hiện được, thế nên anh hận cô cũng là lẽ đương nhiên thôi.

Anh vẫn nhìn cô, nhìn cô đi từng bước đi về phía mình.

Trình Vũ Phỉ của ngày trước, vĩnh viễn không bao giờ làm được động tác

này, anh đang nghĩ đến tột cùng là cô đã thay đổi hay chỉ là anh cho

rằng cô thay đổi.

Anh không lên tiếng khiến cô càng lộ vẻ khẩn trương. “Xin lỗi, em không

nói cho anh biết, liền đã đến đây…. Lúc đó chỉ là em quá kích động…… Em

rất nhớ Tiểu Gia”.

Tâm tình của cô vẫn tiếp tục phập phồng như cũ.

An Diệc Thành nhíu mày, “Không trách anh sao?”

Trách cứ anh không cho cô gặp Tiểu Gia, biết rõ Tiểu Gia là con của cô

lại lừa cô tuổi thật của Tiểu Gia, cố tình khiến cô lệch hướng, anh căn

bản cũng không nghĩ rằng Tiểu Gia sẽ gặp cô, càng không hy vọng hai mẹ

con nhận nhau, những chuyện đã xảy ra, tất cả cô đều không để ý ư, không trách anh sao?

Trình Vũ Phỉ suy nghĩ rất nhiều cuối cùng lại hé ra một nụ cười khổ, “

Trong mắt anh. Em không xứng đáng làm một người mẹ đúng không? Càng

không có đủ lập trường và tư cách để trách cứ anh ’’.

Hốc mắt cô chợt đỏ, không nhịn được, chính là do cảm xúc đột nhiên tới khiến đôi mắt cô nhanh chóng ướt át.

Cô sinh con ra, nhưng lại không thực hiện được bất cứ nghĩa vụ làm mẹ

nào, cũng chưa từng cho Tiểu Gia uống một giọt sữa mẹ, không có mặt để

dỗ dành lúc con khóc, không đỡ Tiểu Gia khi nó bị ngã, không xuất hiện

vào thời điểm mà nó cần mẹ nhất, người mà luôn bên cạnh Tiểu Gia những

lúc ấy đều chính là người đàn ông đang đứng trước mặt cô lúc này, cô làm sao có lập trường cùng tư cách gì mà đi trách cứ anh chứ!

“Ừ” một lúc lâu sau anh mới lên tiếng. Anh thật sự đã nghĩ như vậy,

trong nháy mắt kia lúc Tiểu Gia được đưa tới nhà anh, anh đã nghĩ người

phụ nữ kia vô trách nhiệm cỡ nào, nhìn Tiểu Gia bởi vì đói bụng mà khóc

lớn thì anh hận người phụ nữ kia đã không quan tâm tới anh và con trai

mình, lúc Tiểu Gia ngã bệnh sốt cao thì anh oán hận người phụ nữ kia đem Tiểu Gia ném cho anh rồi không thấy bóng dáng…..

Oán hận, tức giận, sau đó là cảm giác không cam lòng thật sâu trong tâm

hồn, trở thành một khúc mắc không thể nào gỡ ra được, sau đó mong đợi có một ngày, anh xuất hiện trước mặt cô với tư thái cao ngất, để cho cô

phải hối hận, phải khó chịu……

Cô đáng hận cỡ nào, trước trêu trọc anh rồi lập tức mất tích, cô coi anh là cái gì, một trò chơi sao?

Vì vậy tất cả cảm xúc gộp lại thành_____________Hận.

Anh hận cô, sự thật là như thế.

Trình Vũ Phỉ chỉ có thể cười khổ, khôn