XtGem Forum catalog
Đẹp Nhất Chính Là Yêu Em

Đẹp Nhất Chính Là Yêu Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324131

Bình chọn: 8.00/10/413 lượt.

ến Hạ Tư Tư thật lâu cũng không có phản ứng lại, khi cô phản ứng lại được, thì An Diệc Thành đã đứng lên rời đi rồi. Loại phản ứng này của anh ấy, không phải càng làm rõ thêm, cái suy đoán kia là sự thật. . . . . .

******************************************

Khi Trình Vũ Phỉ từ siêu thị về, thì thấy bong dáng nhỏ bé quen thuộc đó,

nhất thời sững sờ tại chỗ. Tiểu Gia cũng nhìn thấy Trình Vũ Phỉ, lập tức từ dưới đất đứng lên, cười cười lấy lòng Vũ Phỉ, thậm chí còn chạy đến, muốn cầm giúp Trình Vũ Phỉ túi hàng trong tay. Trình Vũ Phỉ từ chối ý

tôt của Tiểu Gia, vừa chuẩn bị mở cửa, vừa hỏi thăm thằng bé, "Con tới

đây, ba con có biết không?"

Tiểu Gia nhanh chóng cúi đầu, cậu là

vụng trộm chạy đến, lần trước cậu tới đây, đã thầm nhớ kỹ đường đi, biết nên đi như thế nào, cũng biết nên ngồi xe thế nào.

Động tác mở cửa của Trình Vũ Phỉ dừng lại, đây là một bé ngoan không muốn nói dối, cúi đầu chính là chấp nhận.

"Con không nói cho ba con biết con sẽ tới đây, ba con không nhìn thấy con, sẽ rất lo lắng."

Lúc này, Tiểu Gia mới ngẩng đầu lên, "Ba đến công ty, trong một chốc sẽ

không biết con tới đây." Tiểu Gia vươn tay nhỏ bé, kéo ống tay áo Trình

Vũ Phỉ, "Dì Trình, dì đừng nói cho ba con biết."

Trình Vũ Phỉ nghĩ đến ánh mắt của An Diệc Thành lần trước, ánh mắt ấy giống như cô muốn trộm con anh . . . . . .

Nhưng ánh mắt của Tiểu Gia, khiến trái tim Trình Vũ Phỉ cũng sắp mềm nhũn, vì vậy nhanh chóng xóa đi bộ dáng An Diệc Thành tức giận khỏi đầu óc, gật

đầu với Tiểu Gia một cái, vì vậy Tiểu Gia lại nở một nụ cười.

Trình Vũ Phỉ cảm thấy may mắn vì cô mua không ít đồ ăn, Trình Gia Đống đã trở về, cô muốn làm nhiều món ăn ngon hơn cho em trai. Trình Gia Đống đi ra ngoài chơi bóng rổ cùng mấy người bạn bằng tuổi rồi, chờ cô làm cơm

xong thì cậu ấy cũng nên trở lại.

Trình Vũ Phỉ không ngừng bận

rộn trong phòng bếp, Tiểu Gia đứng ở cửa, đặc biệt muốn đi vào giúp đỡ,

nhưng lại không biết mình nên làm như thế nào, vì vậy vẻ mặt đầy lo

lắng.

Trình Vũ Phỉ hoàn toàn không chịu nổi ánh mắt của Tiểu Gia, lấy tỏi ra giao cho Tiểu Gia bóc vỏ, cuối cùng Tiểu Gia đã có nhiệm

vụ, ánh mắt nhìn Trình Vũ Phỉ giống như đang nói —— con nhất định sẽ

nghiêm túc cố gắng hoàn thành nhiệm vụ dì giao cho con.

Tiểu Gia

vừa bóc tỏi, Trình Vũ Phỉ vừa nói với Tiểu Gia tỏi là một loại gia vị vô cùng quan trọng, hơn nữa còn có thể sát trùng. . . . . .

Không

lâu sau, Trình Gia Đống cũng về, Trình Gia Đống vừa về, liền lấy quần áo đi tắm, hoàn toàn không phát hiện trong nhà có thêm một người.

Lúc Trình Gia Đống đang tắm, Trình Vũ Phỉ và Tiểu Gia cùng nhau cố gắng,

bưng đồ ăn đặt trên bàn ăn, sau khi bưng hết những thứ này xong, Trình

Gia Đống cũng vừa từ trong phòng tắm đi ra.

Lúc này, Trình Gia

Đống mới phát hiện ra trong nhà có thêm một thằng bé, mắt trợn to nhìn

Tiểu Gia, giống như phát hiện ra vùng đất mới, thật lâu sau mới phục hồi lại tinh thần, "Chị, đây là con cái nhà ai? Tại sao lại ở đây?"

Trình Vũ Phỉ cũng không biết giải thích thế nào, "Con của một người bạn, ở đây ăn một bữa cơm."

Tiểu Gia cười thân thiện với Trình Gia Đống, còn lấy đũa cho Trình Gia Đống, lúc này Trình Gia Đống mới có ấn tượng tốt với thằng bé này, vì vậy

ngay cả người bạn nào của Trình vũ Phỉ cũng không có hỏi, đã ngồi xuống

ăn cơm cùng nhau.

Trình Vũ Phỉ rất quan tâm Tiểu Gia, gắp thức ăn cho Tiểu Gia, hỏi Tiểu Gia thích ăn cái gì, sau này Tiểu Gia tới đây,

có thể gọi điện thoại cho cô trước, cô sẽ làm đồ ăn ngon cho thằng bé . . . . . .

Trình Gia Đống ngồi đối diện, rất nhanh phát hiện cậu

không còn được ưu ái nữa rồi, trước kia chị chỉ gắp thức ăn cho một mình cậu, thế nhưng hôm nay lại không hề gắp thức ăn cho cậu.

Trình Gia Đống giương mắt, nhìn chị gái của cậu, lại nhìn đứa bé kia một chút.

Bọn họ đều đang cười, hơn nữa còn cười rất tươi. . . . . . Trình Gia Đống

nói không nên lời cái loại cảm giác này, nhìn thật lâu, ngay cả Trình Vũ Phỉ cũng phát hiện, nhìn em trai mình, "Em nhìn bọn chị làm cái gì, ăn

cơm."

Trình Gia Đống gật đầu một cái, "Chỉ là đột nhiên phát hiện hai người có điểm giống nhay, nhất là cái mũi và. . . . . ."

Trình Gia Đống còn chưa nói xong, đột nhiên nghĩ đến điều gì, nụ cười trên

mặt cũng trở nên cứng ngắc. . . . . . Thằng bé này. . . . . . Sắc mặt

của cậu lập tức trở nên rất khó coi.

Tác giả có lời muốn nói: mặc dù lời này nghe làm cho người ta thấy phiền, vẫn muốn nói ra, vẫn cứ

duy trì bản chính thôi. . . . . . Nhìn văn nhân đếm thật sự rất ảnh

hưởng đến tính tích cực sáng tác Những lời Trình Gia Đống nói ra cũng không đưa tới bất kỳ chú ý nhỏ nào với

chị mình, bởi vì điện thoại của Trình Vũ Phỉ vang lên, mà cùng lúc đó,

Tiểu Gia cũng có vẻ phức tạp nhìn qua phía Trình Vũ Phỉ nghe điện thoại, có lẽ là bé thật sự ngầm hiểu, Tiểu Gia cảm giác cú điện thoại này chắc là của ba bé gọi tới, mặc dù bé suy đoán như vậy, nhưng vẫn mong tốt

nhất không phải.

Trình Vũ Phỉ ở bên này cầm điện thoại di động

lên, thấy cái tên đó, tâm tình cũng có chút phức tạp. Cô không quên lần

trước An Diệc Thành