The Soda Pop
Darling Chúng Ta Chia Tay Nhé

Darling Chúng Ta Chia Tay Nhé

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325952

Bình chọn: 8.5.00/10/595 lượt.

ô Tĩnh nói: “Em không đi đâu, mặc dù là Tết nhưng vẫn có nhiều việc phải làm lắm!”

Trương Hoa nói: “Bận đến đâu thì bận, hôm nay cũng là ba mươi rồi còn gì!”

Ngô Tĩnh cứ một mực không đi nhưng Trương Hoa nhất định bắt cô phải đi,

cuối cùng Ngô Tĩnh bảo Trương Hoa đưa Tỉnh Tỉnh về nhà cô lấy chút đồ

sau đó cùng anh về nhà. Nhã Vận nhìn thấy Ngô Tĩnh hơi bất ngờ, hỏi:

“Chị Tĩnh đến chơi"

Trương Hoa nói: “Anh về đến thành phố thì

tình cờ gặp chị ấy, chị ấy ở đây đón Tết một mình, vì vậy anh đã bảo chị ấy về đây ăn Tết với gia đình ta đấy!”

Mẹ Trương Hoa nghe xong

liền nói: “Con bé ngốc này, ăn Tết ở ngoài một mình thì cô đơn lắm, nhà

bác đâu phải thiếu một hai đôi đũa đâu!”, rồi quay sang Nhã Vận nói:

“Con ngồi chơi với chị, mẹ đi nấu cơm!”

Nhã Vận nói: “Chị dâu không về, chị Tĩnh đến đây, nhà ta sẽ vui hơn!”

Trương Hoa nói: “Sao em biết Trần Dĩnh không về?”

Nhã Vận nói: “Sáng nay chị ấy đã gọi cho em rồi!”

Trương Hoa nói: “Chẳng trách mà mẹ không hỏi tại sao Trần Dĩnh không về!”

Buổi chiều, Ngô Tĩnh và Nhã Vận ở trong bếp giúp mẹ Trương Hoa làm cơm.

Trương Hoa bế con gái vào bếp một lúc rồi lại ra sân dạo chơi, cuối cùng nói với con gái: “Có nhớ mẹ không? Hay là bố con mình gọi điện cho mẹ

hỏi xem mẹ đang làm gì nhé!”

Trương Hoa đột nhiên phát hiện ra

không có Trần Dĩnh ở nhà khiến anh cảm thấy hơi hụt hẫng, mấy năm nay

đón Tết đều có Trần Dĩnh ở bên, năm nay không ở cùng nhau cứ thấy không

quen. Trương Hoa bế con gái đi ra sân gọi điện cho Trần Dĩnh, hỏi: “Sức

khỏe của bố đỡ hơn chút nào không?”

Trần Dĩnh nói: “Đỡ nhiều rồi, anh về thuận lợi chứ?”

Trương Hoa nói: “Trên đường đi thì có thể có chuyện gì chứ? Em đang làm gì thế?”

Trần Dĩnh cười nói: “Có thể làm gì được nữa, đang giúp mẹ chuẩn bị cơm giao thừa này!”

Hai người nói chuyện một lúc, Trương Hoa bảo con gái gọi mẹ trong điện

thoại. Cuối cùng Trương Hoa nói: “Anh phải đi dán câu đối với bố đây,

tối nay anh sẽ gọi lại chúc Tết bố mẹ!”

Hầu như các bậc phụ huynh đều thích những cô gái như Ngô Tĩnh, huống hồ bố mẹ Trương Hoa lại hiền lành, chất phác là thế. Lúc ăn cơm giao thừa, bố mẹ Trương Hoa cứ giục

Ngô Tĩnh ăn nhiều một chút, nói con gái một thân một mình chẳng dễ dàng

gì, cứ coi đây như nhà mình. Nhã Vận thì vui khỏi nói rồi, cứ một mực ép Ngô Tĩnh phải uống rượu vang với mình, nói Tết nhất định phải uống.

Trong lúc ăn cơm, Trương Hoa mấy lần phát hiện mắt Ngô Tĩnh ngân ngấn nước.

Trương Hoa thầm nghĩ: Rất ít khi thấy Ngô Tĩnh như vậy, cũng không biết

vì nhớ nhà hay là vì cảm động bởi thịnh tình của bố mẹ mình, hoặc cũng

có thể là vì nguyên nhân khác.

Ăn cơm xong, cả nhà ngồi ngoài phòng khách xem ti vi. Mẹ Trương Hoa nói với Ngô Tĩnh: “Cháu có cần gọi điện về nhà không?”

Ngô Tĩnh chần chừ một lát rồi nói: “Vậy cháu ra ngoài gọi điện một chút ạ!”

Mẹ Trương Hoa nói: “Trong nhà có điện thoại, cháu lấy điện thoại nhà bác mà gọi!”

Ngô Tĩnh nói: “Không cần đâu bác, điện thoại của cháu có thể gọi đường dài

mà!”, nói rồi liền đi ra sân, một lát sau vào nói đã gọi rồi. Trương Hoa bế con gái đứng dậy nói: “Bố đưa con đi gọi điện cho mẹ với ông bà

ngoại nhé!”

Trương Hoa ở trong phòng nói chuyện với Trần Dĩnh rất lâu mới ra. Đợi Trương Hoa ra ngoài, mẹ Trương Hoa nói: “Hoa à, hay là

sáng mai con qua bên ấy đi, bố cái Dĩnh đang bệnh, lại chỉ có nó là con

gái, cũng buồn lắm chứ!”

Trương Hoa nói: “Có cần đưa Tỉnh Tỉnh về không ạ?”

Mẹ Trương Hoa nói: “Đừng đưa nó theo, đi đi về về trẻ con không chịu nổi đâu!”

Chưa đến mười hai giờ Tỉnh Tỉnh đã bắt đầu buồn ngủ, mẹ Trương Hoa bế cháu

đi ngủ trước. Bố Trương Hoa ngồi xem ti vi thêm một lúc rồi cũng bảo đi

ngủ luôn.

Nhã Vận là hào hứng nhất, vừa ngồi xem ti vi vừa nói

cười với Ngô Tĩnh. Trương Hoa nói: “Xem ra anh cũng phải đi ngủ sớm,

ngày mai ăn sáng xong lại phải lái xe mấy tiếng đồng hồ!”

Ngô Tĩnh nói: “Ăn sáng xong em cũng về thành phố cùng anh!”

Trương Hoa nói: “Không sao đâu, không có việc gì thì em cứ ở nhà anh vài ngày, dù gì Nhã Vận cũng có nhà!"

Nhã Vận cũng nói: “Chị Ngô Tĩnh ở chơi vài ngày đã, anh cả với chị dâu phải mấy ngày nữa mới về cơ!”

Ngô Tĩnh cười nói: “Nhưng mấy ngày tới có nhiều việc lắm!”

Trương Hoa nói: “Có những chuyện không nên hỏi, nhưng anh vẫn rất tò mò, hiện giờ bắt đầu triển khai hạng mục gì thế?”

Ngô Tĩnh cười: “Tạm thời giữ bí mật, nhưng chẳng mấy chốc bọn anh sẽ biết

thôi. Nếu như nhanh thì trước tết nguyên tiêu sẽ biết kết quả, chậm thì

đến cuối tháng là có!”

Sáng hôm sau, ăn sáng xong, Ngô Tĩnh một

mực đòi về thành phố với Trương Hoa. Bố mẹ Trương Hoa với Nhã Vận níu

kéo cả buổi, cuối cùng đành phải để Ngô Tĩnh đi. Mẹ Trương Hoa nói: “Khi nào rảnh thì đến chơi nhé, ở thành phố không có họ hàng thân thích thì

cháu cứ coi như đây là nhà mình!”

Trương Hoa đưa Ngô Tĩnh về đến

chỗ trọ, nhìn theo bóng cô đi lên tầng, lòng thầm nghĩ: “Cô gái này

khiến người ta cảm thấy thông minh quá mức, có khả năng lại rất độc lập. Nhưng thỉnh thoảng từ cô vẫn toát lên vẻ cô độc, khiến người ta thấy

thương cảm!”

Rốt cuộc cô ấy là c