The Soda Pop
Đại Thúc Ngươi Không Biết Yêu

Đại Thúc Ngươi Không Biết Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323862

Bình chọn: 8.5.00/10/386 lượt.

ìn Tề Xuyên đi vào có chút ngạc nhiên. Sau khi anh ngồi

xuống không lâu bỗng Chu Miểu lạnh lùng hỏi: “Tề giáo sư, hôm nay

chúng ta có phải đã gặp nhau ở đâu hay không ?”

Chu Mông Mông nghe xong lời này đột nhiên cả kinh, lúc này mới nhớ lại khi nãy ở bãi đỗ xe Chu Diễm và Tề Xuyên đã từng gặp mặt. Hơn nữa

thị lực và trí nhớ Chu Diễm luôn luôn tốt, nếu không cũng sẽ không

thuận lợi vượt qua kỳ khảo sát gia nhập vào bộ đội đặc chủng lục

quân Tây Nam.

So với Chu Mông Mông Tề Xuyên rõ ràng bình tĩnh hơn rất nhiều, anh

quay sang mỉm cười trả lời với Chu Diễm: “Chu đội trưởng, nếu tôi nhớ

không nhầm thì… hẳn là lúc ở sân bay.”

“…”

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Sao ta cảm thấy câu chuyện phát triển theo hướng quái dị a?

Edit: Tieukimthu

Đột nhiên bầu không khí trở nên hơi lạ.

Chu Mông Mông nhìn thấy trong mắt Chu Diễm hiện lên tia khinh thường, trái tim lập tức bị đóng băng. Đang muốn nói gì đó để khuấy động không

khí bỗng Chu Diễm đột nhiên đứng dậy, cầm lấy ly rượu trước bàn Tề

Xuyên rót đầy rượu vào.

“Anh bạn, làm một ly này coi như tôi nhiều chuyện xen vào việc của

người khác. Lần sau nhớ rõ nên làm ở nhà, không nên ảnh hưởng tới

thuần phong mỹ tục thành phố!” Nói xong anh hùng hổ một hơi

uống cạn ly rượu.

Chu Mông Mông dĩ nhiên biết tửu lượng anh hai rất tốt, lại nhìn thấy

chú ấy cũng cầm lấy cái ly, tuy vẻ mặt bình tĩnh không biểu lộ

gì nhưng cô vẫn không khỏi có chút lo lắng.

“Anh hai, Tề giáo sư thầy ấy…” Chu Mông Mông chưa kịp ngăn cản Tề Xuyên đã uống xong ly rượu, vẻ mặt không đổi: “Về sau tôi sẽ chú ý .”

Hai người kẻ xướng người hoạ, ngoại trừ Chu Mông Mông thì mọi người xung quanh đều ngẩn ngơ không hiểu. Chu Miểu một tay khoát lên vai em trai mình hỏi: “Này, cậu và Tề giáo sư đã biết nhau từ sớm, sao khi

nãy không nói ra?”

“Mới quen thôi, lúc ở sân bay có gặp mặt một lần.” Chu Diễm khóe miệng

mỉm cười không giải thích thêm, quay đầu nhìn Chu Mông Mông nhíu mày

trách: “Em gái, còn không mau rót rượu cho mấy anh.”

Chu Mông Mông có chút khó chịu: “Anh hai, người ta là khách, có phải nghiện rượu như anh đâu?!”

Cô vừa dứt lời Tề Xuyên liền mỉm cười nói: “Không sao, uống say tôi sẽ gọi taxi về.”

Mắt phượng Chu Diễm híp lại, khóe miệng tà khí đẩy ly rượu của Tề

Xuyên trước mặt Chu Mông Mông: “Giáo sư người ta đã lên tiếng, còn

không mau rót rượu đi. Anh vất vả lắm mới trở về được một chuyến,

dù thể nào cũng phải uống cho đã đời.”

Chu Mông Mông trừng mắt nhìn Chu Diễm càng lúc càng càn quấy, lại nhìn sang Tề Xuyên thấy trong mắt tựa tiếu phi tiếu, thoáng nghĩ trước đó không phải đã nói rõ từ từ sẽ đến mà, sao bây giờ lại muốn diễn

cái gì đây?

Bữa cơm này Chu Mông Mông buồn bực ăn cho xong. Mấy vị đại lão gia ăn

uống no say rồi lại nói chuyện rất lâu, trong lúc đó Tề Xuyên

tuy nói không nhiều lắm nhưng mỗi khi thảo luận đến vấn đề nào đó

mọi người đều hỏi qua anh vài câu, mà quan điểm của anh luôn khiến mấy

vị đại lão gia tán thành khen ngợi.

Chu Mông Mông giúp dì giúp việc dọn dẹp bàn ăn rồi đem trái cây và trà lên cho mấy đại lão gia, sau đó ngồi xuống một cái ghế

cạnh Tề Xuyên. Cũng may anh ngồi cạnh ngoài của sô pha, Chu Mông

Mông giả vờ vô tình để cánh tay khoát lên lưng dựa sô pha, mon men

lần đến vai Tề Xuyên.

Tề Xuyên bị cô âm thầm đẩy nhẹ một cái bỗng cảm thấy bên trai một làn

hương ấm áp ngọt ngào, giọng nói mềm mại truyền vào tai anh:

“Chú à, anh thật xấu.”

Lúc này mặc dù Tề Xuyên uống không ít rượu nhưng vẫn rất tỉnh táo, anh

khẽ nheo mắt nhìn mấy vị lão gia đang tranh luận sôi nổi nói:

“Tôi vào phòng vệ sinh một lát.”

Đợi Tề Xuyên đi vào một lúc Chu Mông Mông mới đứng dậy. Bởi vì phòng vệ

sinh nằm phía bên trái phòng khách mà phòng ngủ của cô cũng ở phía

đó nên tiện đường đi qua.

Liếc qua gương lớn thấy mọi người đều tập trung trò chuyện trong phòng

khách, lúc này cô mới to gan qua phòng vệ sinh tìm người. Nhưng còn

chưa đi tới cửa cô đã bị một bàn tay to mạnh mẽ kéo vào trong lòng,

Chu Mông Mông kinh ngạc còn chưa kịp phản ứng thì hơi thở mát lạnh

thơm ngát của Tề Xuyên đã thổi vào tai cô: “Phòng em ở đâu?”

Người anh tỏa ra mùi rượu thoang thoảng, trong trẻo mát mẽ chui vào mũi

cô, giống như mê hồn cổ độc khiến cô vô lực chống đỡ.

Hai người vào phòng ngủ Mông Mông, vừa khóa trái cửa Tề Xuyên liền ấn cô

lên tường. Điện đèn trong phòng còn chưa bật nên trong phòng tối

om, Chu Mông Mông nhất thời không thấy biểu tình trên mặt anh, chỉ cảm

thấy rằng anh đang cười.

Chu Mông Mông còn chưa hiểu anh vì sao lại làm như vậy bỗng Tề Xuyên

đã nâng cô lên, ôm hai chân cô rồi hôn xuống. Chu Mông Mông còn đang

ngạc nhiên sửng sốt thì môi đã bị anh ngậm lấy, mang theo hơi rượu

nhàn nhạt, nháy mắt tràn ngập khắp khoang miệng cô.

Đầu lưỡi ẩm ướt trơn n