Old school Swatch Watches
Đại Thần Manh Động

Đại Thần Manh Động

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325135

Bình chọn: 9.5.00/10/513 lượt.

im rung động, cũng đã quá muộn

rồi.

Anh rốt cuộc là ai, mà có thể làm cho Lâu Vân Phong luôn chững chạc lại kinh ngạc như thế. Không phải là không

thử suy đoán, nhưng Diệp Nhân Sênh không cho rằng đó là vấn đề, chút tin tức bên cạnh nhảy ra, động tác hoàn hảo, chỉ là một thanh niên không

thích nói chuyện, chỉ có thể như vậy thôi, còn có thể như thế nào nữa?

Nhưng vì sao lại khiến Lâu Vân Phong làm chuyện nhàm chán như vậy chứ?

Diệp Nhân Sênh không biết, có lẽ trong nội tâm cũng có một âm thanh đang rầu rĩ muốn nghe đáp án.

Đã vô số lần cùng nhau mỉm cười, bây giờ câu trả lời im lặng trong hơi thở của nhau.

[Đối Diện'> Sênh Sênh Ly Nhân: Đồ đệ = = bữa nay ta thật sự lên mạng ít quá, trì hoãn nhiệm vụ kỹ năng của ngươi.

[Đối Diện'> Sênh Sênh Ly Nhân: Chúng ta ly hôn đi, ngươi tiếp tục tìm một người khác.

Lệnh Hồ cưỡi ngựa đứng cách đó không xa, cánh hoa anh đào rơi lả tả.

Thời gian như lắng đọng lại, trong lòng cô đột nhiên thấy khó chịu, từng chút từng chút lan ra toàn thân.

Thì ra… cô lại sợ nghe đáp án như vậy.

[Đối Diện'> Lệnh Hồ: Không cần, như thế này là được rồi.

[Đối Diện'> Sênh Sênh Ly Nhân: Nhưng nếu không có cách nào làm nhiệm vụ dùng kỹ năng, còn kết hôn làm gì?

Lông mi Đường Dập run rẩy, nắm chặt chuột.

Ngày này cuối cùng cũng đã đến, anh không thể ích kỷ trói buộc cô bên mình như thế được, cái gì cũng không nói,

cái gì cũng chẳng làm, ép cô hạ quyết định như vậy, muốn vùng vẫy bao

nhiêu?

[Đối Diện'> Lệnh Hồ: Ta nói rồi, vì nhiệm vụ với kỹ năng, chỉ đó chỉ là một trong những lý do.

[Đối Diện'> Lệnh Hồ: Ta muốn kết hôn với ngươi, còn có một nguyên nhân.

Thì ra cái chuyện này cứ tùy hứng, sẽ nghiện.

[Đối Diện'> Lệnh Hồ: Sênh Sênh Ly Nhân, ta thích nàng.

Gặp nhau, sư đồ, tranh chấp, kết hôn, Tình Đao, rồi đến ta thích nàng.

Vận mệnh như một bàn tay vô hình, từng

chút từng chút đưa bọn họ đến gần hơn, duyên phận thần kỳ biết mấy, ai

ngờ mở biểu tượng game ra lại có một thế giới đao quang kiếm ảnh, ai ngờ ở nơi khác trên thế giới này lại có một người như vậy.

Diệp Nhân Sênh chưa từng có cái cảm giác này, người bạn thích, anh ấy cũng thích bạn

Thì ra là lưỡng tình tương duyệt, là hạnh phúc đơn giản nhất trên đời này.

Diệp Nhân Sênh sung sướng đến nỗi khóe

miệng toét đến tận mang tai, đáng tiếc Trình Mạt Mạt với Mễ Đóa lại làm

phá hư bầu không khí ngọt ngào, cái cớ mà cô dụ người ta ly hôn vẫn còn

tại đó.

Bạn Sênh vừa mới đắm chìm trong mơ màng lập tức vô cùng khinh bỉ bản thân.

Diệp Nhân Sênh ưu sầu một lúc, lại phát

hiện ra Vân Sinh Hải Lâu và Lệnh Hồ đã đều thiết lập mục tiêu lẫn nhau

xong, hoàn toàn coi thường cô.

[Đối Diện'> Sênh Sênh Ly Nhân: Này này, các ngươi đang làm cái gì thế?

[Đối Diện'> Sênh Sênh Ly Nhân: Đồ đệ đừng để ý đến tên khốn kia!

[Đối Diện'> Sênh Sênh Ly Nhân: Đồ đệ? Tên khốn?

[Đối Diện'> Sênh Sênh Ly Nhân: Ai trả lời ta đi…



Sau một lúc, Vân Sinh Hải Lâu cưỡi Tiểu Báo, Thiên Kiếm thiết huyết nhu tình xoay người bỏ đi không quay đầu lại.

Diệp Nhân Sênh mù mờ, quay góc nhìn lại,

hoa anh đào rơi rụng, làn gió nhẹ thổi bay mái tóc dài đen sẫm của chàng trai Ma Ẩn, khuôn mặt quen thuộc này đột nhiên trở nên xa lạ, tựa hồ có thể trông thấy ý cười nơi khóe miệng của chàng trai Ma Ẩn tóc đen.

[Đối Diện'> Lệnh Hồ: Đã bảo không được gọi là đồ đệ.

[Đối Diện'> Sênh Sênh Ly Nhân: …

Khóe miệng Diệp Nhân Sênh cong lên, đúng vậy, đã không còn là đồ đệ.

Từ giây phút này trở đi, thân phận của Lệnh Hồ chỉ có một, đó chính là phu quân của Sênh Sênh Ly Nhân.

Vì thế sau khi tổ đội, Diệp Nhân Sênh lại không nhịn được đi trêu chọc phu quân mình.

[Đội Ngũ'> Sênh Sênh Ly Nhân: = = thật ra từ rất sớm huynh đã thích ta đúng không?

Trình Mạt Mạt và Mễ Đóa đứng phía sau lưng cùng hừ một tiếng xem thường.

[Đội Ngũ'> Lệnh Hồ: Ừ, là khá sớm, có lẽ là lúc nàng thích ta.



Thì ra đồ đệ đã biến thành phu quân sắc bén như xưa.

Vì thế nên thời gian tiếp theo im lặng mà ngọt ngào, Diệp Nhân Sênh cùng Lệnh Hồ làm nhiệm vụ vợ chồng, khóe

miệng không hề kéo xuống, Trình Mạt Mạt và Mễ Đóa sợ hãi méo lệch bỏ

chạy.

Rất nhiều kỹ năng vợ chồng cần phải dựa

vào nhiệm vụ vợ chồng mới học được, Diệp Nhân Sênh chưa từng nghiên cứu

bao giờ, mới giao trả nhiệm vụ thì được kỹ năng “tựa sát” thì rất sung

sướng, ngay cả phần giới thiệu cũng không xem mà click vào kỹ năng.

Sau đó đầu của thiếu nữ áo xanh khẽ tựa vào bả vai của Ma Ẩn tóc đen, đúng là cảnh đẹp vui tai vui mắt.

[Đội Ngũ'> Lệnh Hồ: Trước kia ta không phát hiện ra, thì ra nàng lại chủ động như vậy…

Diệp Nhân Sênh nhất thời biết thành khuôn mặt cà chua.

[Đội Ngũ'> Sênh Sênh Ly Nhân: Ta tiện tay thử xem thôi…

[Đội Ngũ'> Lệnh Hồ: Không sao, vi phu rất thích.

[Đội Ngũ'> Sênh Sênh Ly Nhân: …

Diệp Nhân Sênh cảm thấy tốt nhất là mình nên câm miệng lại.

Làm quái gì mà mỗi lần mở miệng đều bị trả ngược lại là sao? Diệp Nhân Sênh rất nghiêm túc tự hỏi vấn đề này.

[Đội Ngũ'> Sênh Sênh Ly Nhân: Chàng ơi

(biểu tượng tà ác) bọn họ đều cho rằng ta là nam, sau này với người

ngoài nói ai là nick 1 ai là nick 0 đây1? ~~~~~~~~~~~~~

[1 1