Đại Thần Manh Động

Đại Thần Manh Động

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323461

Bình chọn: 7.5.00/10/346 lượt.

òn ở đây luyện cấp, nhất định sẽ lại gặp nhau.

Lần đầu tiên cô bị người ta chuyển thành

tên tím là vì Thần phù bang phái, lần thứ lại chuyển tên tím là vì muốn

cô rớt kinh nghiệm, gần đây mọi chuyện thật sự là rối ren quá đi… Lát

nữa phải bảo Đại Hoa Sen mời cô ăn cơm!

[Đội Ngũ'> Sênh Sênh Ly Nhân: Này, đồ đệ, sư phụ làm phiền ngươi rồi TAT!

[Đội Ngũ'> Sênh Sênh Ly Nhân: Hôm nay mọi chuyện thành thế,chúng ta log-out đi ~~~ tức chết bọn này quá ~~~

[Đội Ngũ'> Lệnh Hồ: Ừ.

Diệp Nhân Sênh đã bắt đầu mỏi lưng, trực tiếp chọn thoát trò chơi.

Cô chạy đến phòng khách tranh nhau chiếc

điều khiển từ xa với mẹ Diệp, đáng tiếc là lúc này đã là tám giờ đúng,

Diệp Nhân Sênh không hề thấy thấp thỏm khi bại trận, chỉ thừa dịp mẹ

Diệp không chú ý mà chạy đến tủ lạnh lén lấy đồ ăn vặt, nhẹ nhàng như

một chú mèo nhỏ, nhanh chóng quay về phòng của mình tìm bừa một bộ phim, nhưng lúc xem phim cũng chẳng được yên ổn, con chim cánh cụt phía dưới

bên phải của máy tính cứ vang lên không ngừng, phim mới xem được một

nửa, rốt cuộc Diệp Nhân Sênh không chịu nổi, bật con chim cánh cụt lên

để nó im tiếng1

(1: Chim cánh cụt là biểu tượng của QQ, đoạn này mình hiểu là QQ của chị Sênh có tin nhắn nên nó vang tiếng lên, giống như bên Yahoo của mình là nó nhấp nháy màu vàng, khi bật cửa sổ chat lên thì biến mất, ở đây cũng vậy.)

Nhưng mà, lóe lên chính là tấm hình đại diện mấy người hòa thượng đầu bóng loáng của cái bang phái kia.

[18:34:27'> Tô Vi Hải: Hoa Hoa có ở đó không?

[18:34:37'> Hoa Vương: Tiểu Tô ~~~~~~~~~~

[18:34:41'> Tô Vi Hải: Haha ta có tin này rất hay muốn cho mọi người biết!

[18:35:04'> Hoa Vương: –! Gì??

[18:35:26'> Tô Vi Hải: Cô ả Lưu Ly Nhược

Ngư đã rớt cấp rồi nha! Mới xế chiều hôm nay cô ta vẫn là cấp tám mươi

lăm, bây giờ là tám mươi ba…

[18:35:37'> Bánh Mỳ Đại Vương: Woa, ai lại thay trời hành đạo vậy.

[18:37:20'> Hoa Vương: A a ta muốn đến xem!

Diệp Nhân Sênh vô cùng kinh ngạc, nhưng vẫn không quên ngăn Lộ Mỹ Hà chui đầu vào rọ.

[18:37:55'> Sênh Sênh Ly Nhân: Cậu cứ ở đấy đợi đi, để cho người ta lên ngược.

[18:38:29'> Sênh Sênh Ly Nhân: Bọn họ vừa

mới đánh lén hại ta với đồ đệ chưa kịp làm nhiệm vụ đã thoát mạng chạy

trốn, bây giờ đúng là bọn họ gặp báo ứng ha ha ha ha

[18:38:54'> Không Tàng Pháp Sư: A? Lệnh hồ chưa log-out mà.

[18:39:29'> Sênh Sênh Ly Nhân: — gì? !

[18:40:32'> Tô Vi Hải: Tên hắn ở trong danh sách bang phái vẫn còn sáng, vẫn còn online.

[18:40:56'> Sênh Sênh Ly Nhân: …

Diệp Nhân Sênh buồn bực.

Nói vậy là đồ đệ anh không muốn lãng phí

thời gian đêm nay, cho nên lại đi thăng cấp, dù sao chuyện này cũng

không liên quan gì đến anh, hẳn là Lưu Ly Nhược Ngư không có lí do gì để tiếp tục gây khó khăn với anh, Diệp Nhân Sênh suy nghĩ, nhưng vẫn có

chút không yên lòng, liền mở trò chơi lên.

Màn hình vẫn là một màu xám, cô đứng

nguyên tại chỗ, đã thoát khỏi đội ngũ, nhưng sao xuất hiện ánh sáng kỹ

năng và âm thanh đánh nhau lại gần đến thế cô vội vã quay góc nhìn, liền trông thấy Lệnh Hồ ngã gục xuống, những người khác vẫn đầy máu, cũng

chỉ có mình Lưu Ly Nhược Ngư là máu chỉ còn lại một phần ba, DIệp Nhân

Sênh không biết rõ đây là tình huống gì, liền thấy Lệnh Hồ trong nháy

mắt đã sống lại, tập trung phóng liên tiếp những kỹ năng dữ dội vào Lưu

Ly Nhược Ngư và ba người Ma Ẩn còn lại, Lưu Ly Nhược Ngư là một Ngọc

Thanh, ngay cả mình cũng chưa kịp bơm thêm mau, có thể thấy được tốc độ

của anh cực nhanh. Nhưng lúc Lưu Ly Nhược Ngư ngã xuống, ba người kia

cũng nhanh chóng giết Lệnh Hồ.

[Đối Diện'> Lưu Ly Nhược Ngư: Hôm nay lão nương xui xẻo mới gặp ngươi.

[Đối Diện'> Kim Bố Diêu: Ngư, người này có bị bệnh không?

Nhưng điều mơ hồ trong lòng Diệp Nhân Sênh đã rõ ràng, cô vội vàng di

chuột đến thi thể Lệnh Hồ, nhất thời thời không dám tin vào hai mắt của

mình.

Lệnh Hồ, Thần phái Ma Ẩn Truyền Nhân, cấp bảy mươi tám.

Lúc mới log-out rõ ràng là anh đã lên tới cáp tám mươi.

Diệp Nhân Sênh không mời anh tổ đội, cô click vào tên anh, muốn nói gì đó nhưng lại không biết nói sao.

[Mật Ngữ'> Bạn nói với Lệnh Hồ: Sao ngươi không log-out.

Rõ ràng điều cô muốn hỏi không phải là

thế, nhưng lại không biết nói như thế nào, Lệnh Hồ thấp hơn Lưu Ly Nhược Ngư năm cấp, lại ở dưới tình huống đối phương người đông thế mạnh, đến

một nửa anh cũng không bảo cô chia lợi nhuận, hai người đang rớt cấp,

đương nhiên cấp cao thì thương tổn cũng lớn. Hơn nữa nếu muốn sống lại

ngay lập tức mà không cần chạy đến chỗ thi thể đang nằm2 thì

chỉ có thể dùng Tế Thế đan, một viên đan này rẻ nhất cũng là hơn tám

mươi hai lượng, người bình thường như Diệp Nhân Sênh đến một viên cũng

không dám bỏ tiền ra mua, tình chuyện chạy đến chỗ thi thể. Mà trong nửa giờ chém giết, anh dùng bao nhiêu viên?

(2: Sau

khi tử vong, linh hồn sẽ được đưa về ngĩa địa, rồi từ chỗ đó chạy về chỗ thi thể đang nằm mới có thể sống lại bình thường.)

[Mật Ngữ'> Lệnh Hồ nói với bạn: Cô ta nói chuyện khó nghe, ta khó chịu thôi.

[Mật Ngữ'> Bạn nói với Lệnh Hồ: Trò chơi thôi mà, mắng chửi nhau là chuyện thường mà, ta đã quen rồi…

[Mật Ng


Teya Salat