
thưởng thức rượu ngon, anh cho là một chút rượu nhẹ có thể làm cho tâm
tình vui hơn, hưởng thụ thoải mái, say mê hơn, thậm chí có thể làm cho con
người ta ngây ngất, vì vậy mới có sở thích sưu tầm rượu ngon, cũng vì thế mà
trong nhà có một hộc tủ lớn cùng một quầy bar nhỏ, hộc tủ lớn trưng bày rất
nhiều loại rượu ngon mà anh sưu tầm được, có rượu đỏ, rượu nho, rượu mạnh cùng
với rất nhiều loại rượu tây mà tôi không nhận ra.
Hàn Lỗi để tôi ngồi ở ghế
cao ngoài quầy bar, mình thì đi vào bên trong, đưa tay vào hộc tủ lấy ra một
bình rượu và một cái ly uống rượu rồi đi ra ngoài, cười hết sức tự tin với tôi
rồi bắt đầu rót rượu.
Không thể phủ nhận, khi
rót rượu Hàn Lỗi nhìn rất anh tuấn, nụ cười thản nhiên, thần sắc tự tin, kỹ thuật
thành thạo, khí tức vui vẻ, chỉ những thứ này thôi cũng có thể dễ dàng làm cho
người khác điên cuồng rồi.
Một lát sau, Hàn Lỗi cười
đưa cho tôi một chén rượu, chất lỏng trong suốt màu hổ phách trong chiếc ly
rượu chân hình tam giác rất đẹp, dọc theo chén rượu còn dùng một viên anh đào
làm đẹp, toàn thân thoạt nhìn tựa như một người con gái cao quý mà hấp dẫn
khiến cho tôi yêu thích không thôi.
Thấy tôi lộ ra vẻ mặt yêu
thích, khóe miệng Hàn Lỗi nâng lên một độ cong dắc ý, dùng thanh âm trầm thấp
từ tính cười nói: “Đây là tác phẩm do anh sáng tạo, đặc biệt thiết kế cho em,
tên của nó là ‘Người phụ nữ của tôi’.”
Cầm lấy ly rượu, nhìn
khuôn mặt tuấn mỹ của Hàn Lỗi cùng đôi mắt từ từ sâu lại, trái tim nhỏ bé của
tôi không khỏi nhảy lên một cách cuồng loạn, trong lòng có sự ngọt ngào không
nói ra lời cùng cảm động.
Nhìn đến ly rượu ngon
trong tay, tôi lộ ra nụ cười ngọt ngào, đây là loại rượu thuộc về một mình tôi
a.
Dưới ánh nhìn của Hàn
Lỗi, tôi ngạo mạn cầm lấy ly rượu đặt ở bên môi, khẽ nhấp một ngụm, ừm, có chút
ngòn ngọt.
“Mùi vị thế nào?” Hàn Lỗi
mong đợi nhìn tôi .
“Ừ! Uống rất ngon, còn có
chút ngọt nữa, em rất thích!” Tôi tiếp tục nở nụ cười ngọt ngào nói.
Cuối cùng, trong nụ cười
tràn đầy thỏa mãn của Hàn Lỗi và cái nhìn chăm chú, tôi có chút quyến luyến
nâng cốc từ từ thưởng thức hết.
Khi tôi đặt chén rượu
xuống, Hàn Lỗi đã từ quầy bar đi ra đến trước mặt tôi, lúc này tôi đang dựa
lưng vào thành quầy, anh liền chống hai tay vào đó, đem tôi vây lại giữa lòng
mình vào quầy bar, tạo thành một tư thế hết sức đáng yêu, cũng không kém phần
ái muội.
Hàn Lỗi cười cười, khom
lưng cúi đầu tìm kiếm môi anh đào của tôi, lè lưỡi nhẹ nhàng liếm trên cánh môi
rồi nói: “Thật sự có chút vị ngọt, rất thích hợp với em.”
Tôi ngẩng đầu nghênh đón
sự đụng chạm của anh, phát ra thanh âm hừ hừ, giờ phút này tôi chỉ muốn cùng
anh hôn môi mà thôi.
Sau giây phút hai môi
chạm nhẹ đi qua, Hàn Lỗi dùng trán của mình đụng vào trán tôi, nhắm mắt lại, có
chút ít ai oán nói: “Bốn ngày rồi, anh lại có bốn ngày không có ôm em, chúng ta
đã bốn ngày không có yêu nhau rồi!”
Thật là, anh đang nói cái
khỉ gì vậy?
Thôi, tôi đành không ngần
ngại trở thành kẻ chủ động trong chuyện này vậy, thế nên vươn tay kéo đầu anh
xuống, dùng miệng ngăn ngừa những lời “oán trách” còn chưa thốt ra, hôn lên đôi
môi mỏng khêu gợi trước mặt.
Hàn Lỗi nở nụ cười, dưới
sự chủ động cùng “khát khao” của tôi liền đoạt lại chủ quyền ngay giây sau đó,
đem đầu lưỡi dò vào trong miêng, tìm kiếm lưỡi của tôi cùng nhau chơi đùa, càn
quét trong khoang miệng không bỏ sót bất kỳ một góc nào.
Đây là một nụ hôn điên
cuồng và nóng bỏng, tôi phải dùng hai tay nắm chặt lấy áo trước ngực anh mới có
thể miễn cưỡng ổn định bản thân đang từ từ mềm nhũn ra, cũng kìm lòng không nổi
phát ra tiếng rên rỉ thỏa mãn.
Hàn Lỗi vừa động tình
hôn, vừa đem một cái tay đặt lên trước ngực, cách một l quần áo vuốt ve bộ ngực
sữa của tôi.
Tôi cũng không cam chịu
yếu thế, đem tay từ chéo áo của anh dò vào bên trong, trực tiếp xoa nắn da thịt
cứng rắn bên dưới.
Anh phát ra một tiếng rên
rỉ thoải mái, tay kia vẫn như cũ ở trên ngực tôi làm loạn, thu hồi đầu lưỡi lại
rồi khẽ cắn môi của tôi, hấp dẫn nói: “Chúng ta trở về phòng, được chứ?”
Lúc này tôi đã sớm ý loạn
tình mê đến mức không thể động đậy mà chỉ có thể gật đầu.
Dưới ánh đèn mờ mờ trong
phòng ngủ, không khí tràn ngập hơi thở hoan ái triền miên và mập mờ, tôi toàn
thân mềm yếu nằm nghiêng bên người Hàn Lỗi mà nghỉ ngơi, hưởng thụ sự yên tĩnh
sau khi kích tình qua đi, tùy ý người chồng bên cạnh tiếp tục muốn làm gì thì
làm.
Hàn Lỗi cũng nằm nghiêng
đối mặt với tôi, khóe miệng câu khởi một nụ cười quyến rũ đầy thỏa mãn, nâng
một cánh tay của tôi đưa đến trước mặt mình cho đến khi ngón tay đụng chạm vào
đôi môi của mình, sau đó anh mở ra môi mỏng, nhẹ nhàng khẽ cắn ngón trỏ của
tôi, tựa như mút mà không phải là mút, tựa như hôn mà không phải là hôn, rất
mất hồn.
Đến khi ngón trỏ của tôi
truyền tới một trận tê dại, tôi mới nhắm mắt lại, bĩu môi nói: “Đừng làm ồn, em
muốn nghỉ ngơi.”
Nghe vậy, Hàn Lỗi cúi đầu
cười, nghe lời bỏ qua cho ngón tay của tôi, đổi qua thành đùa nghịch mấy sợi
tóc dài trên gối, dùng giọng điệu hoan hỉ nói: