
hông dám hi vọng xa vời Hàn
Lỗi sẽ đột nhiên bị đụng trúng đấu mà tạm thời mất đi
Nhưng mà, tại sao tôi lại
phải sợ anh chứ? Tại sao phải chột dạ chứ? Chẳng phải chỉ là một GOOGBYE KISS
thôi sao! Hừ, mau ngừng thôi!
Dù sao tôi cũng là kẻ suy
nghĩ đơn thuần a, nhìn qua thời gian, tắm giặt thơm ngào ngạt xong, tôi thoải
mái leo lên giường ngủ thật sớm, phụ nữ cần phải bổ sung đảm bảo giấc ngủ đầu
đủ mới là điều cần thiết nha!
Đang say ngủ mơ mơ màng
màng, tôi tựa như nghe thấy thanh âm cửa chính bị mở ra, tiếp theo là cửa
phòng.
Khi cửa phòng vừa được mở
ra, một mùi rượu nhàn nhạt theo gió phiêu tán theo vào.
Tốt lắm, xem ra Hàn Lỗi
đã trở về rồi, hơn nữa còn uống không ít rượu.
Bước chân của anh rất
nhẹ, nhẹ nhàng mở hộc tủ cầm quần áo tắm rửa, nhẹ nhàng đi tới phòng tắm, tiếp
theo, trong phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy đều đều.
Thật bất hạnh làm sao,
cho dù động tác của anh có nhẹ hơn đi chăng nữa, tôi vẫn là tỉnh lại, hơn nữa
còn hết sức thanh tỉnh. Tuy vậy, trong tiềm thức và giác quan thứ sáu vẫn mách
bảo tôi nên giả bộ vẫn hơn.
Chỉ chốc lát sau, tiếng
nước chảy ngừng.
Theo tiếng nước chảy dừng
lại, trái tim nhỏ bé của tôi bắt đầu mạnh mẽ nảy lên.
Rất nhanh, tôi cảm thấy
một bên giường lớn bị lún xuống, tốt lắm, rõ lắm, Hàn Lỗi đang leo lên giường.
Bởi vì tôi đưa lưng về
phía anh giả bộ ngủ cho nên không nhìn thấy rõ vẻ mặt cùng cử động của Hàn Lỗi,
nhưng tôi cảm thấy được anh đang dựa gần hơn về phía mình, nhiệt độ thân thể ấm
nóng lúc gần lúc xa, đem đến một cảm giác rất mất hồn.
Tôi biết rõ, bây giờ
chính là lúc kiểm tra kỹ thuật diễn xuất của mình, cho nên mắt không trợn, hơi
thở không gấp, thật yên lặng duy trì tư thế nằm ngủ như ban đầu.
Hàn Lỗi đối với trạng
thái của tôi cũng không để ý, không lên tiếng, không biểu lộ thái độ, chẳng qua
là hành mà thôi.
Đầu tiên anh vuốt ve phần
da thịt lộ ra bên ngoài trên cánh tay tôi, sau đó dúi đầu vào trong mái tóc,
hôn hít vùng cổ cùng cái lưng trần, tiếp theo đem tay trượt vào trong chiếc
chăn đơn tìm kiếm vạt áo ngủ, một đường tiến vào đến thẳng bộ ngực sữa của tôi.
Được rồi, nếu như bị quấy
rầy thành cái dạng như vầy rồi mà tôi còn có thể giả bộ ngủ nữa thì nhất định chính
là đại thần, đáng tiếc tôi không phải, hơn nữa, nếu như trở thành kẻ không có
cảm giác như thế, người đó chẳng phải chính là xác chết hoặc sống thực vật hay
sao? Xin lỗi đi, tôi vừa lúc không phải hai dạng này, cho nên tôi bắt đầu muốn
“tỉnh” rồi đây.
Tôi cố ý dùng vẻ mặt buồn
ngủ mông lung đối mặt với Hàn Lỗi, mơ hồ nói: "A... Anh…đã về rồi?"
"Ai da, đánh thức em
rồi sao? Thật là ngại quá!" Hàn Lỗi dùng giọng nói hoàn toàn không có ý
tốt đáp lai.
Tôi kháo! Người này nhất
định là cố ý!
Lúc lên giường Hàn Lỗi đã
tắt chiếc đèn lớn đi, chỉ lưu lại ánh sáng mập mờ ố vàng phát ra từ chiếc đèn ở
đầu giường, nhờ thế tôi phát hiện ra Hàn Lỗi không hề đeo kính, hai mắt lấp
lánh hữu thần, toả ra dục vọng trắng trợn mà tà ác, cả người chỉ quấn mỗi một
chiếc khăn tắm ở thắt lưng, thoạt nhìn hết sức mê người.
Anh cũng không nói
chuyện, chỉ kiên trì cười với tôi, nụ cười đó thật sự rất khó hình dung, nhưng
tuyệt đối không hề có ý tốt.
Thật ra thì biểu hiện của
anh như thế ngược lại càng làm cho tôi khó tiếp thu hơn, giống như là bị bắn
cho trọng thương nhưng không có chết đi vậy, cho nên phải ngồi chờ anh làm cho
tôi nhức nhối khó chịu, tôi thà rằng để anh trực tiếp tỏ thái độ ngay từ đầu
còn hơn.
Đúng lúc tôi đang muốn
chủ động nói rõ chân tướng chuyện gặp mặt ngày hôm nay với Lâm Triết thì Hàn
Lỗi đột nhiên dùng ngón tay vuốt ve ngũ quan của tôi, ôn nhu khác thường cùng
tốt bụng nói: “Thật ra, anh rất ghen tỵ với cái tên Lâm Triết đó, nhưng mà cũng
phải cảm ơn anh ta, nếu không phải ngày xưa anh ta hành động ngốc nghếch ngu
xuẩn, anh làm sao có thể lấy được em? Bây giờ anh ta nhất định đang rất hối
hận, hối hận đến mức đứng ở góc tường vừa ôm bức tranh vừa khóc lóc, haha, nghĩ
đến đây thôi là anh đã vô cùng đắc ý. Nhưng mà anh vẫn rất giận tên này, chưa được
sự đồng ý của anh đã dám tự tiện động chạm đến môi của em.”
Dứt lời, anh giống như là
trừ độc, dùng môi của mình ma sát môi của tôi, lực có hơi mạnh khiến tôi có
chút đau đau.
Cho đến khi anh cảm thấy
hài lòng mới chậm rãi rời khỏi.
Anh dang chân ngồi chồm
hỗm ở trên người của tôi, vẻ mặt tà mị nói: “Anh nói qua rồi, anh chỉ biết yêu
một mình em, cho nên hết thảy của em đều là thuộc về anh, thân thể, tâm hồn,
đôi môi cũng vậy! Dĩ nhiên, tất cả của anh cũng thuộc về em, như thế, em vui vẻ
không?”
Tôi có thể nói không vui
sao?
“Em còn nhớ rõ không? Anh
từng nói không thích bị phụ nữ đụng chạm, nhưng anh cho phép em được hưởng cái
đặc quyền này." Dứt lời, anh kéo tay của tôi sờ lên gương mặt tuấn tú, cổ,
lồng ngực, bụng...của mình.
Nói thật, tôi hẳn cũng
nên cảm thấy vinh hạnh mới đúng, người đàn ông này, có da có thịt cơ mà. Hừm,
muốn thì cứ nói ra, cứ tâng bốc bản thân lên làm gì?
Nhưng mà, đối với tôi mà
nói, lần đầu tiên chủ động vuốt ve c