
g điệu
vừa thật tình vừa tôn kính lại hàm chứa chút châm chọc của Hàn Lỗi chọc cho
phát điên.
Cho nên, nhờ có Hàn Lỗi
da mặt cực dày liên tục quấy rầy, cuối cùng, bữa cơm của chúng tôi cũng kết
thúc trong sự qua loa.
Về đến nhà, tắm rửa xong
xuôi, Hàn Lỗi ngay lập tức nằm lên trên giường trưng ra vẻ mặt quấn quýt hết
mức.
Tôi vừa bước ra khỏi
phòng tắm nhìn thấy thế liền bĩu môi, khẽ thở dài, xem ra nếu không đem quan hệ
của mình cùng Lâm Triết nói ra cho rõ ràng, tối nay tôi chắc chắn không được
ngủ yên, cho nên đành biết điều một chút leo lên giường, cùng anh mặt đối mặt.
“Hạ Anh lớn mật cuồng đồ,
thẳng thắn sẽ được khoan hồng, phản kháng sẽ nghiêm trị! Thành thật khai báo
quan hệ giữa mình và Lâm Triết mau!” Hàn Lỗi không đeo kính, dạng chân khoanh
tay, dùng vẻ mặt hung thần ác sát lớn tiếng nói.
Thẳng thắn sẽ được khoan
hồng, phản kháng sẽ nghiêm trị. Thật sao?
Tôi nghiêm chỉnh ngồi xếp
bằng lại, khoé miệng khẽ co giật hai cái, chậm rãi giơ tay lên lau những giọt mồ hôi hột chảy xuống trên trán, sau đó dùng ngôn ngữ hết sức ngắn
gọn và sâu sắc nói cho anh biết mình và Lâm Triết quen nhau như thế nào, mến
nhau ra sao và chia tay sau đó.
“Ừm…” Nghe xong những lời
thẳng thắn của tôi, Hàn Lỗi trầm mặc ậm ừ một tiếng, sau đó cúi đầu ngẩn người
nhìn cái giường.
Anh vò đầu bứt tai một
hồi lâu làm cho mắt tôi mỏi không chịu nổi, đành đưa tay xoa bóp hai mắt, tính
toán xem nên làm gì để nhắc nhở kẻ đang phát ngốc đằng kia là thời gian ngủ đã
tới.
Đang lúc tôi ngồi xếp
bằng mơ gặp chu công thì thanh âm của Hàn Lỗi lại vang lên.
“Chuyện đó…Nghĩa là em
đối với anh ta vẫn nhớ mãi không quên sao?”
“Ách…cái này…” Tôi
nghiêng đầu tỏ vẻ trầm tư suy nghĩ nói.
“Cái gì! Em còn dám nhập
tâm suy tư như vậy?” Hàn Lỗi bị nét mặt của tôi kích thích, nghiến răng nghiến
lợi rống to.
Tôi xoa xoa lỗ tai, thanh
âm của người này thật là lớn quá đi thôi.
Tôi bèn gối đầu lên đùi
của Hàn Lỗi, thoải mái nằm xong mới chăm chú nhìn gương mắt tuấn tú ở phía trên
đầu mình, nhẹ nhàng cười nói. “Thành thật ra thì, mỗi một người đàn bà đều đối
với mối tình đầu của mình nhớ mãi không quên, em cũng không ngoại lệ, mặc dù
sớm đã không còn những rung động như lúc ban đầu, nhưng nói thế nào cũng là một
đoạn kí ức không cách nào quên được, em không dám cam đoạn trong cuộc sống sau
này sẽ không nhớ đến anh ta, nhưng mà em đảm bảo với anh, em nhất định sẽ không
rời bỏ anh, em đối với anh ta chỉ còn là bạn bè thuần tuý, cho nên, anh nhất
định không được suy nghĩ bậy bạ, nói đi, hay là anh không hề tín nhiệm em, đối
với em không hề có lòng tin nào hết?”
Nghe xong lời bộc bạch
thâm tình của tôi, nụ cười của Hàn Lỗi dần lớn hơn, sau đó ngửa mặt lên trời
cười to, tiếp theo cuồng vọng nói: “Nói giỡn, anh sẽ không tin tưởng em sao?
Làm sao có thể không tin tưởng em được cơ chứ? Anh luôn luôn rất tự tin với
mình, con mắt nào của em thấy anh không tin tưởng mị lực bản thân chứ?”
Tôi lạnh lùng nhìn khuôn
mặt đùa bỡn với nụ cười ngu ngốc của anh, rất muốn nói cho người này biét thật
ra thì cả hai con mắt của tôi đều thấy anh không hề tin tưởng chút nào hết.
Tiếng cười dừng lại, Hàn
Lỗi cúi thấp xuống mặt đối mặt với tôi, tròng mắt đen sâu thẳm, bắt được ánh
nhìn của tôi xong thì nhếch miệng, môi mỏng khẽ mở: “Làm sao bây giờ, anh thật
sự là không có lòng tin đâu, cho nên, chúng ta dùng thân thể kết hợp làm phương
pháp để tạo dựng lòng tin không thể phá vỡ, được không?”
Người đàn ông này, cầu
hoan thì cứ cầu hoan đi, lại còn bày đặt tìm cớ này nọ nữa.
Cảm thụ được anh bắt đầu
phát ra hormone phái nam, làm sao bây giờ, tôi cũng muốn cùng anh kết hợp làm
một nha.
Vậy cũng tốt, chúng tôi
tắt đèn đắp chăn bông là được.
Xuỵt! Không nên ầm ĩ nha!
Ngày thứ hai, Lâm Triết
quả nhiên hành động thật, tìm một cái cớ để chúng tôi có thể một mình chung
đụng, mà cái cớ đó thì hết lần này đến lần khác làm cho không ai có thể cự
tuyệt được.
Hàn Lỗi tâm không cam tình
không muốn, ngoài cười nhưng trong không cười, nghiến răng nghiến lợi nói:
"Vậy cũng tốt, hai người cứ việc cùng nhau tham khảo nghiên cứu cho tốt,
sớm hoàn thành công việc!”
Sau đó, đứng ở cửa phòng
làm việc đưa mắt nhìn tôi và Lâm Triết cùng nhau rời đi.
Không sai, Lâm Triết lấy
cớ rất đơn giản, đó chính là yêu cầu cùng tôi cùng nhau thảo luận chi tiết công
việc.
Mà Hàn Lỗi thật sự phát
hoả vô cùng chẳng phải vì chúng tôi một mình chung đụng không thôi, cho dù Lâm
Triết có thật sự đơn thuần cùng tôi thảo luận chi tiết công việc đi chăng nữa
thì tên đại ngu ngốc đó chắc chắn sẽ cho là người đó đối với tôi ý đồ bất
chính, hết lần này tới lần khác...
Đang làm việc, Lâm Triết
hết sức thật tình cùng dây dưa, chúng tôi thường xuyên thảo luận từng chi tiết
nhỏ, nghiên cứu không dưới trăm lần cho đến lúc đạt được kết quả hoàn mỹ
nhất.
Lâm Triết như thế không
hề có chút ý đồ đặc biệt nào để cho tôi phải hoài nghi, tôi lại càng muốn tin
tưởng anh ta ngày hôm đó nói giỡn hơn, đặc biệt là sau khi biết Hàn Lỗi là
Nhưng mà, sự thật t