80s toys - Atari. I still have
Cuộc Chiến Hôn Nhân

Cuộc Chiến Hôn Nhân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325642

Bình chọn: 7.5.00/10/564 lượt.

hân phận nghĩa nữ Hầu phủ.

Nàng không hề biết, ngoại trừ Chu Mẫn Mẫn, ngoại trừ Nhậm Hiểu Ngọc,

từng có không ít thiên kim quyền quý ám hiệu ngầm với hắn. Bất cứ ai

cũng cao quý hơn hẳn cái thân phận nghĩa nữ Hầu phủ của nàng. Nếu hắn

chăm chăm dựa dẫm nhà vợ, thì đã thành thân từ lâu, sao phải dùng dằng

đến giờ? Đúng, lúc trước hắn muốn mượn thế lực nhà vợ, tạo chỗ đứng

trong kinh thành, để thể hiện sở trường trên triều đình. Nhưng đó là bởi vì hắn chưa rung động với bất kỳ cô gái nào, mới tìm kiếm một người có

thể trợ giúp trên con đường sự nghiệp. Nếu đã rung động, đương nhiên yếu tố kia chỉ là thứ yếu.

Dựa vào năng lực của hắn, chỉ cần chịu khó vất vả mấy năm, tự nhiên cũng có thể tạo được chỗ đứng. Chỉ cần trong mấy năm gian khó, có một người vợ

hết lòng ủng hộ hắn, vậy là quá đủ rồi. Phải làm thế nào, mới có thể

khiến Lâm Mị tin tưởng thành ý của hắn đây?

“Hình như có người đến!” Như Nguyệt Quận chúa ở ngoài bụi hoa hô nhỏ: “Các ngươi mau ra đây!”

Nghe thấy Như Nguyệt Quận chúa báo thế, Liễu Vĩnh định thần, kề tai Lâm Mị

thì thầm: “Vừa rồi em đã làm chuyện thân mật với tôi, không thể gả cho

người khác, chỉ có thể gả cho tôi.” Dứt lời chui ra khỏi bụi hoa, nói

nhanh với Như Nguyệt Quận chúa: “Chuyện tối hôm nay, không được kể với

bất kỳ ai khác.”

“Không nói thì không nói.” Như Nguyệt Quận chúa vừa dứt lời, đã thấy Liễu Vĩnh vòng qua một thân cây mất hút, vội chui vào bụi hoa đỡ Lâm Mị đứng dậy. Hai người đang muốn chui ra, lại nghe thấy tiếng của Tô Trọng Tinh:

“Không cần trốn tránh, ta nhìn thấy hết rồi.”

“Em đã nói mà, cô ta nào có đức hạnh gì cho cam, chỉ có anh mới mù quáng

không tin.” La Minh Tú mỉa mai: “Giờ anh còn bao che cho cô ta không?”

Mấy ngày nay, tuy La Minh Tú vẫn cùng Tô Trọng Tinh cùng cười cùng nói,

dường như trở lại thời kỳ không chút khúc mắc trước đây, nhưng trong

những lúc Tô Trọng Tinh thất thần ngẫu nhiên, La Minh Tú cảm nhận được,

Tô Trọng Tinh không còn tin tưởng cô ta như trước đây. Nếu không vì Lâm

Mị, tình cảm giữa cô ta và Tô Trọng Tinh sẽ không rạn nứt, nếu không vì

Lâm Mị, Tô Trọng Tinh đã hứa hôn với cô ta, nếu không vì Lâm Mị, Tô phu

nhân sẽ không chán ghét cô ta đến mức này. Tối hôm nay, từ lúc Lâm Mị

xuất hiện, Tô Trọng Tinh liền mất tập trung. Đến khi Lâm Mị và Liễu Vĩnh không thấy tăm hơi, cô ta liền cười lạnh kéo Tô Trọng Tinh đi xem

chuyện gì sẽ sảy ra.

Tuy rằng lúc đầu, là cô ta gài bẫy Lâm Mị và Liễu Vĩnh ở Vĩnh Bình Hầu phủ, nhưng hôm nay, làm gì có ai gài bẫy, không phải hai kẻ đó vẫn lén lút

đến đây tình tự sao.

Lần này, xem Lâm Mị còn mặt mũi nào nhìn người? Lâm Mị nghe thấy Tô Trọng Tinh và La Minh Tú nói chuyện cứ như đang bắt

gian tại giường, không khỏi kinh ngạc, không phải nàng đã giải trừ hôn

ước với Tô Trọng Tinh sao? Hắn lại muốn diễn vở gì đây? Ngày đó La Minh

Tú hãm hại nàng, Tô Trọng Tinh thừa cơ ép nàng từ hôn, khiến nàng suýt

thì lâm vào bước đường cùng, cũng chẳng phải quá khứ xa xôi gì, đến tận

lúc này hai kẻ này vẫn muốn làm khó nàng sao?

Tuy trời tối khiến không thể nhìn rõ trong bụi hoa là ai, nhưng qua khe hở

của cành lá, vẫn thấy lờ mờ một người đi giày đàn ông, một người đi giày thêu tinh xảo, rõ ràng là một nam một nữ ôm nhau ngồi ở bên trong.

Tâm tình Tô Trọng Tinh đang rất phức tạp, vừa buồn bực vừa áy náy. Nói thế

nào, Lâm Mị cũng từng là vị hôn thê của hắn, lúc trước cũng không làm gì sai trái, là vì hắn mới bị từ hôn. Cho dù phu nhân Vĩnh Bình Hầu đã

nhận nàng làm nghĩa nữ, nhưng một cô gái từng giải trừ hôn ước, nếu muốn tìm một hôn sự tốt, nói dễ hơn làm? Chẳng lẽ vì chuyện đó, mà nàng có

suy nghĩ không còn gì để mất, dứt khoát bấu víu lấy Liễu Vĩnh? Nếu đã

như vậy, khi hắn đề nghị nàng làm bình thê, tại sao cứng miệng cự tuyệt?

Lâm Mị thấy Như Nguyệt Quận chúa muốn thò đầu ra nói chuyện, duỗi tay bịt

miệng Quận chúa, kéo Quận chúa ngồi xuống, nàng vén bụi hoa, hơi hé mặt

ra, “ô” một tiếng: “Là Tô đại ca và La tiểu thư sao? Đêm hôm khuya

khoắt, hai người đến đây hẹn hò đúng không? Yên tâm đi, chúng ta sẽ

không nói ra.”

“Ngươi nói vớ vẩn gì đấy?” La Minh Tú và Tô Trọng Tinh lớn lên cùng nhau, ra

vào có đôi, trước giờ không kiêng dè, không nghĩ đến chuyện cô ta kéo Tô Trọng Tinh đi như thế cũng sẽ khiến người khác xì xào, nghe thấy Lâm Mị nói thế, cô ta đỏ mặt, lạnh giọng nói: “Ta và biểu ca luôn giữ quan hệ

trong sạch, không giống như kẻ nào đó, rõ ràng ở chỗ này làm chuyện mờ

ám, còn dám nói lý lẽ.”

Tô Trọng Tinh thở dài nói: “Tiểu Mị, có những người không thể trao thân

gửi phận, tại sao em lại làm thế? Thôi, nếu có người hỏi, ta sẽ nói là

chúng ta hẹn nhau ra đây đi dạo.” Dù thế nào, cũng là hắn hại nàng, nếu

không, hà cớ gì nàng phải chịu lưu lạc thế này?

Lâm Mị nghe thấy Tô Trọng Tinh ra vẻ như nàng gây ra tội lỗi sai lầm, nhưng hắn sẽ tha thứ và bao che cho nàng, không khỏi buồn cười, đáp: “Tô đại

ca, em và anh đã từ hôn rồi, dù thanh danh em có sứt mẻ, cũng không hề

liên quan tới anh? Huống hồ, em muốn ở bên ai, không tới lượt anh quản

lý? Còn La tiểu thư cô, c