XtGem Forum catalog
Cung - Mê Tâm Ký

Cung - Mê Tâm Ký

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328040

Bình chọn: 10.00/10/804 lượt.

i xuống ngựa. Lâm Khang sợ bị liên lụy, liền tìm cớ trốn tránh

tới tháng giêng, sau đó giả chết trốn đi nơi khác. Đồng ý là tiền bạc

tất cả đều là từ trong sổ sách của Lâm Khang mà ra, nhưng giấy bạc thì

giao cho anh trai, số dư còn lại thì không biết.

Hoàng thượng cho truyền Lâm Hiếu, hỏi hắn những chuyện đã qua trước mặt thái

hậu. Lâm Hiếu vô cùng e ngại, chỉ lên trời thề thốt chưa từng mảy may

tham dự chuyện giết Đại Tư Mã. Lâm Hiếu thừa nhận có qua lại với Quý

Phi, nhưng hắn dù sao cũng chỉ là một ngoại thần, nữ nhi nhà mình đã

tiến cung. Tội gì phải trợ giúp Quý Phi không chỗ dựa không quyền thế

làm chuyện đại nghịch này? Cho nên lúc ấy hắn căn bản không đáp ứng,

nhưng Quý Phi lúc trước có ân với hắn, hắn cũng không tiện làm mất thể

diện Quý Phi, cho nên đưa tiền cho xong chuyện! Huống hồ hắn luôn không

hoà hợp với Đại Tư Mã là việc mà mọi người đều biết, Đại Tư Mã cũng rất

phòng bị hắn và các môn đệ của hắn. Đừng nói tung ra hai mươi vạn bạc,

cho dù trăm vạn cũng khó động đến Đại Tư Mã.

Thái hậu nghe nói cả nhà của Lâm Hiếu ở kinh thành, hắn làm thì đúng là bất

tiện, nhưng huynh đệ hắn thì làm rất dễ dàng. Huynh đệ hắn là hoàng

thương, lại trông giữ núi ngọc của hoàng thất, hàng năm ngân lượng qua

tay đâu chỉ trăm vạn? Nếu chỉ là sợ chuyện hai mươi vạn lượng lòi ra thì vì lẽ gì mà lại rao tin giả chết? Hơn nữa nếu Lâm Hiếu thật sự không

làm cái gì, số tiền Quý Phi muốn lớn như vậy mà hắn cũng đồng ý cho?

Đủ thấy di thư của Quý Phi là thật, Quý Phi đúng là nổi lên sát tâm, nhưng Lâm Hiếu không đáp ứng nàng cũng đành chịu. Nhưng ngay sau đó Đại Tư Mã bỏ mình, Quý Phi cho là Lâm Hiếu làm, cho nên mượn chuyện này mà đòi

tiền của Lâm Hiếu! Lúc trước Quý Phi nhận tội là muốn chuyện hai mươi

vạn lượng trở nên mơ hồ, lo sợ giết cả gia đình. Huống chi nguyên nhân

sâu xa hơn là không muốn hoàng thượng khó xử, dứt khoát tự mình nhận tội cho xong chuyện!

Nhưng Lâm Khang chạy trốn, Lâm Hiếu bên này chỉ tay lên trời thề cũng không

thừa nhận. Di thư mà Quý Phi viết cũng chỉ có thể làm bằng chứng phụ, dù sao Quý Phi không chính mắt nhìn thấy Lâm Hiếu mua kẻ giết người! Vả

lại mấy ngày qua tra tường tận, muốn Đại Tư Mã chết đâu chỉ có một mình

Lâm Hiếu? Không có chứng cớ, Lâm Hiếu hiện giờ lại không thừa nhận, hơn

nữa việc này cũng không thể đem lên tông đường thẩm tra, càng không thể

đưa qua ngự hình ti ở kinh thành, bằng không sợ là không giữ được thanh

danh phụ thân!

Tuy rằng Lâm Hiếu có khả năng giật dây huynh đệ, nhưng đoán chừng cũng liên quan đến các quan viên khác. Sợ là lên công đường lại lòi ra trăm lỗ

hổng, lúc đó phụ thân qua lại đủ loại người, người người oán trách. Đến

lúc đó hoàng thượng có tâm giúp bà che lấp cũng khó làm!

Nếu chỉ giết Lâm Hiếu, vậy đại sự của hoàng thượng phải do ai dẫn đầu? Nếu

hoàng thượng vì bà mà giết Lâm Hiếu, những quan viên hiểu rõ nội tình

tất nhiên là biết Lâm Hiếu chết như thế nào! Đến lúc đó không chỉ khiến

hoàng thượng khó xử, thái hậu bà sợ là có ngàn người chỉ điểm! Huống chi nay hoàng thượng vì bà mà dằn vặt như vậy, sao bà có thể nhẫn tâm đi

phá hư đại sự của hoàng thượng?

Quý Phi đúng là có tình có nghĩa với hoàng thượng. Đều biết buông tha cái

tôi mà giữ đại cục. Lâm Hiếu kia làm sao không trung thành? Đại Tư Mã

nhiều lần phạm thánh, độc đoán chuyên quyền. Về công về tư ngoại trừ làm phản tặc thì cũng không có gì không thể làm.

Việc này vốn là không đề cập tới nữa. Nhưng Lâm Tuyết Thanh không thể khoan

dung, liền tố giác chuyện Quý Phi lấy tiền. Quý Phi cũng biết liên lụy

Lâm Hiếu càng nhiều thì triều đình sẽ càng gặp nhiều trở ngại. Cái gì

cũng chưa nói với gia đình, nàng liền nhận tội với thái hậu. Đại Tư Mã

lộng quyền như thế, hoàng thượng vẫn còn nhớ đến tình cảm trước kia. Nay Quý Phi như vậy, hoàng thượng sao có thể không đau! Mà làm thái hậu

đương triều, bà sao lại nhẫn tâm ép hoàng thượng chặt cánh tay của mình?

Coi như là Lâm Hiếu làm thì thế nào? Kẻ địch của phụ thân nhiều vô kể,

thiên hạ không thể đếm nổi. Sau khi phụ thân chết, không có mấy người

nói tốt cho ông. Vụ án này vốn chưa thể giải quyết, điều tra nữa thì vẫn là hoàng thất vị tổn hại, vẫn là thể diện của Nguyễn gia. Còn có cái gì có thể tra hỏi?

×××××××××××××

Phi Tâm ngẩng đầu nhìn Vân Hi. Mấy ngày không gặp, hắn tiều tụy rất nhiều.

Mắt cũng lõm vào, càng trở nên xa xăm. Hắn khom người ngồi bên cạnh ao

Bách Hương. Bên này có mấy cái ao nhỏ. Phi Tâm lúc này đang ngâm mình

trong ao thuốc. Nhiệt độ trong ao này cực ấm. Một hồi cả trán lấm tấm mồ hôi.

Mấy ngày nay vết hằn trên cổ nàng đã dần dần phai bớt, nhưng vẫn còn vết

thâm xanh tím, nhìn thấy mà ghê người. Vân Hi rũ mắt lau mồ hôi cho

nàng: “Mùi can khương trộn với đảng sâm đúng là không dễ ngửi cho lắm.”

Một tháng qua, thấy hắn vì nàng mà lao tâm khổ tứ chạy ngược chạy xuôi, Phi Tâm nhìn đau lòng cũng không dám ra vẻ quá khó chịu. Nhất thời nàng ghé vào tai hắn mở miệng: “Nhưng thật ra đổ mồ hôi lại cảm thấy thoải mái,

có lẽ là hữu hiệu.”

Vân Hi hơi nhếch môi cười cười: “Trước đó khô