XtGem Forum catalog
Cùng Anh Ngắm Hoa Sơn Tra

Cùng Anh Ngắm Hoa Sơn Tra

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324220

Bình chọn: 8.00/10/422 lượt.

như vậy bà Lí sẽ

không cho Thu việc làm. Hơn nữa, Thu lao động mấy hôm nay nhưng chưa lấy tiền

công, lao động phụ mỗi tháng chỉ được lĩnh tiền công một lần, bên A thông báo

với tổ dân phố số giờ làm việc của người lao động, sau đấy đến cuối tháng tổ

dân phố mới thanh toán tiền.

Nếu lão Thịnh gù nham hiểm không tính công cho Thu,

Thu sẽ không được lĩnh đồng nào. Thu càng nghĩ càng tức giận, cớ gì để lão ta

điên cuồng như vậy? Có phải vì lão ta là bên A? Lão ta cũng xuất thân từ một

người đi lao động làm việc vặt, nhà máy thấy lão chịu lao động tay chân, chịu

lừa dối áp bức những lao động phụ, cho nên để lão ta quản lý lao động phụ làm

việc vặt vãnh trong nhà máy. Một con người dung tục hèn hạ định lợi dụng Thu,

càng tỏ ra hung ác, hoàn toàn có thể giở thủ đoạn lưu manh ra lắm. Nếu Thu nhảy

từ trên tường xuống chết, có thể tiền tuất cũng không được hưởng. Thu rất muốn

tố cáo lão ta, vẫn đề ở chỗ không có người làm chứng, liệu ai tin Thu?

Thu muốn nói chuyện này với Ba, để anh cho lão ta một

trận. Nhưng Thu lại sợ Ba đánh chết hoặc làm bị thương lão ta thì sẽ bị ngồi

tù, vì một tên nhơ nhớp mà anh phải đi tù quả là không đáng. Đừng thấy Ba là

con người nho nhã hiền lành, hôm ấy anh cầm con dao trên tay, trông anh như sẵn

sàng chơi tới cùng, Thu quyết định không nói chuyện này với Ba. Lại nghĩ đến

chuyện ngày mai phải đến xin việc bà Lí, Thu rất buồn, Thu không sợ khổ, không

sợ vất vả, nhưng rất sợ phải đi cầu xin người khác. Rất sợ người khác lạnh

nhạt, xem thường mình. Giá như "cô em vợ" ở nhà thì tốt, chắc chắn sẽ

giúp Thu. Thu biết "cô em vợ" đã lên đường với người về nhận quân.

Thu bảo em gái đừng nói với mẹ Thu nghỉ chiều nay, để

mẹ không hỏi lý do, mẹ biết lại nóng lòng.

Hơn sáu giờ chiều, bà Đồng đến tìm. Bà Đồng nói:

- Bên A bảo tôi đến báo cho cô biết, hôm nay chỉ đùa

cô vậy thôi, không ngờ cô cho là thật. Ông ấy bảo tay cô bị thương, cứ nghỉ

không vội đi làm, hôm nay ghi cho cô cả ngày công, ngày mai cũng ghi cả ngày

công. Cô có thể nghỉ không công vài hôm, nhưng công việc vẫn để dành cho cô.

Thu không định nói chuyện này với ai, nhưng khẩu khí

bà Đồng, lão Thịnh gù đã tẩy não cho bà ta rồi. Thu không khách khí, nói:

- Ông ta đâu có đùa mà định làm thật.

Nói xong, Thu kể cho bà Đồng nghe đầu đuôi sự việc,

Thu không thể nói ra miệng những lời lẽ bẩn thỉu của lão ta, nhưng bà Đồng hình

như biết tất cả.

Bà Đồng nói:

- Sự việc lớn thế cơ à? Đứng trên tương mà ông ấy dám

làm chuyện ấy? Cứ coi như ông ấy sờ thì cô cũng không sứt mẻ miếng thịt nào, cứ

coi như ông ấy ôm cô, cô cũng không gãy khúc xương nào, việc gì cô phải làm

nghiêm đến thế? Đến kiếm miếng ăn ở những con người ấy, mà cô coi mình quý như

vàng, để đánh mất miếng ăn.

Thu không ngờ bà Đồng xem sự việc chẳng có gì quan

trọng, tưởng như chuyện bé Thu xé ra to, Thu rất bực mình nói:

- Tại sao bà lại nói thế? Nếu ông ta làm như thế với

bà, bà cũng coi không là gì à?

Bà Đồng nói:

- Tôi già rồi, có cho ông ta cũng không sờ. Ấy là tôi

sợ cô bị thiệt, nếu cô nhảy xuống gãy chân, liệu có cho cô hưởng bảo hiểm lao

động? Hãy nghe tôi khuyên, mai nghỉ một hôm, ngày kia cô vẫn đi làm. Cô không

đi làm, ông ấy biết cô giận, ông ấy sẽ trả thù, rồi ra cô không tìm được việc

làm.

- Cháu thật sự không muốn nhìn mặt ông ta nữa.

- Cô làm việc của cô, để ý ông ấy làm gì? Công việc

đâu có phải của ông ấy. Ông ấy ức hiếp cô, cô bỏ việc, chẳng hóa ra cả hai cùng

hỏng việc?

Hôm sau Thu nghỉ ở nhà một ngày. Sang ngày thứ ba Thu

vẫn đến làm ở nhà máy giấy. Cô thấy bà Đồng nói có lí, công việc không phải của

lão ta, can cớ gì mài làm? Nếu lão ta còn giở cái trò ấy, sẽ lấy gạch đập cho

lão chết. Lão Thịnh gù có phần xấu hổ khi trông thấy Thu, không dám nhìn thẳng,

chỉ nói:

- Tay cô làm việc không nên, hôm nay cô giúp phòng

tuyên truyền viết báo bảng. - Rồi lão hạ giọng. - Hôm ấy tôi chỉ đùa thôi, cô

đừng cho là thật, càng không nên nói với ai. Nếu tôi biết cô nói với ai, con

người tôi đây chỉ thích mềm chứ không thích cứng.

Thu mặc kệ lão ta, chỉ nói:

- Tôi lên phòng tuyên truyền.

Liền mấy hôm Thu giúp Phòng tuyên truyền viết báo

bảng, giúp phòng ra tập san của nhà máy. Trưởng phòng là Lưu rất khen Thu, bảo

Thu viết báo bảng rất đẹp, khắc bản đồng cũng đẹp, lại biết vẽ minh họa, anh

đưa cho Thu mấy bản thảo bảo Thu đọc giúp, Thu đưa ra mấy đề nghị quan trọng và

cần thiết, Lưu bảo Thu viết giúp vài bài.

Lưu nói:

- Đáng tiếc, gần đây nhà máy không tuyển người, nếu

tuyển chắc chắn cô sẽ được làm ở phòng tuyên truyền.

Thu vội nói:

- Em cũng sắp được vào thế chỗ mẹ em rồi, nhưng anh

trai em vẫn ở nông thôn, chữ anh ấy còn đẹp hơn chữ em nhiều, biết kéo violon. Nếu

nhà máy tuyển người, anh ấy việc gì cũng biết làm, chắc chắn các anh sẽ không

hối hận vì đã tuyển anh trai của em.

Lưu lấy sổ tay ghi tên và địa điểm lao động của anh

trai Thu, nói nếu nhà máy tuyển người, anh sẽ đề xuất với người đi tuyển lao

động.

Chiều hôm ấy sau giờ làm việc, Lưu còn nói chuyện với

Thu về việc tuyển người, n