Old school Swatch Watches
Copy Mối Tình Đầu

Copy Mối Tình Đầu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324360

Bình chọn: 8.00/10/436 lượt.

ậu hay về nhà mình?”

“Đương

nhiên là đưa về nhà cậu rồi! Cậu sống có một mình, còn nhà mình lớn bé tổng

cộng những bốn người. Đợi anh ta tỉnh dậy rồi cậu hỏi anh ta xem rốt cuộc đã

xảy ra chuyện gì, nếu anh ta bị thương do gây sự đánh nhau vớ vẩn thì lúc ấy,

cậu đuổi cổ anh ta khỏi nhà cũng chưa muộn."

“Sam

Sam này, cậu không đi làm “thánh mẫu" thì thật là đáng tiếc đấy!”. Chỉ

bằng một câu nói, Hàn Tú đã gần như phác họa được toàn bộ con người Sam Sam.

“Thích

làm nguờỉ tốt” là cụm từ thích hợp nhất để chỉ kiểu “thánh mẫu” khác thường như

Sam Sam. Trên đường đi, chỉ cần bắt gặp bất cứ con mèo, con chó đáng thương

nào, cô bạn này đều không ngại ngần mà đưa ngay về nhà chăm sóc rồi vứt qua chỗ

Hàn Tú để kết thúc trách nhiệm.

“Mình

làm như vậy cũng là vì cậu thôi, chỉ sợ sau này, cậu không còn mặt mũi nào dể

gặp lại cô giáo Đỗ nữa” . Sam Sam vừa cười vừa nói.

“Khỏi

giải thích! Có lần nào cậu làm “thánh mẫu” mà mình không được nghe những lời

ngụy biện kiểu này? Làm người tốt như cậu thì có khác nào cắm biển đề “Ở đây

không có ba trăm lượng” không?”. Hàn Tú khoát tay.

“Cậu

mất tự tin rồi à? Hay là cậu vẫn còn yêu Đường Trạch Tề nên mới chẳng dám đưa

anh ấy về nhà?”

“Mình-vẫn-còn-yêu-anh-ta?

Thà rằng mình yêu một con chó chạy rông ngoài đường còn hơn!”

“Thôi

được rồi, tuỳ cậu! Nếu cậu thực sự nhẫn tâm đến mức nhìn cô giáo Đỗ phải “người

tóc bạc tiễn kẻ đầu xanh” thì mình chẳng phí tâm phí sức thuyết phục làm gì

nữa.”

Hàn Tú

lại im lặng. Cô cúi đầu nhìn Đường Trạch Tề khắp người toàn thương tích, lưng

và cánh tay đều bị thuỷ tinh cào xước, những vệt máu giờ đã đông lại. Rõ ràng

anh bị thương không nhẹ chút nào. Nếu biết con trai gặp chuyện bất trắc, cô

giáo Đỗ nhất định sẽ rất đau khổ. Coi như nể mặt cô giáo Đỗ, cô đành làm “thánh

mẫu” vậy!



trong lòng rất tức giận nhưng Hàn Tú vẫn bước tới, vừa cùng Sam Sam nhấc người

Đường Trạch Tề lên vừa làu bàu: “Nếu anh ta tỉnh lại và đâm cho mình một nhát

thì sau này, mỗi lần đến tết Thanh minh, cậu nhớ phải thắp hương cho mình đấy!

Nếu không, có thành ma, mình cũng không buông tha cho cậu đâu!”

“Được

rồi, nếu quả có lúc ấy thật thì mình sẽ thắp cho cậu hai phần hương, đảm bảo

cậu hưởng không hết”. Sam Sam cười, nhưng vừa nhìn lướt qua người đàn ông mình

đang khiêng, cô đột nhiên nổi lòng háo sắc: “Thật không ngờ cơ thể Tiều Tề lại

cường tráng đến vậy, nếu không phải toàn thân anh ấy đầy máu, mình thực sự muốn

sờ nắn đôi chút”

“Cậu có

bị ngốc không đấy? Muốn sờ nắn thì sờ nắn nhanh lên, chứ một lúc nữa, anh ta

tỉnh lại rồi thì cậu đừng mong động vào dù chỉ một sợi lông chân". Hàn Tú

lườm bạn một cái rồi mím môi, 1ấy hết sức bình sinh để quăng Đường Trạch Tề vào

trong xe ô tô. Sau đó, cô lấy từ cốp xe hai bộ quần áo, một bộ đắp lên người

Đường Trạch Tề, một bộ thì mặc vào.

Ngay

lúc xe vừa khởi động, đang chuẩn bị xuất phát thì Hàn Tú lại hét lên: “Đợi chút

đã!” rồi nhảy xuống, nhặt chiếc áo blouse đẫm máu và con dao phẫu thuật vứt vào

trong xe, tiếp đó dùng sợi dây thừng quật đống rác tơi tả, loạn xạ để che hết

những vết máu trên mặt đất. Xong xuôi tất cả, cô mới yên tâm ngồi vào xe.

(2)

Hàn Tú

và Sam Sam phải tốn rất nhiều công sức mới có thể khiêng được Đường Trạch Tề vào

nhà.

Sam Sam

nhận được một cuộc điện thoại nên chỉ tắm rửa qua loa rồi vội vàng bỏ đi.

Hàn Tú

trút bộ quần áo vấy máu ra, tắm rửa một lúc lâu rồi lục tìm miếng băng cứu

thương để dán vết cứa trên cổ mình lại. Đi ra phòng khách, nhìn Đường Trạch Tề

đang đắp trên người bộ đồng phục của nhân viên vệ sinh, nằm trên sàn nhà mình,

Hàn Tú thấy sao mà chướng mắt đến thế!

Tên

khốn này ở nước ngoài không phải sung sướng lắm ư? Sao tự nhiên hắn lại quay về

nước? Lại còn khiến cho người ngợm thương tích đến mức này?

Cô mở

tủ lạnh, lấy chai nước ra uống vài ngụm cho sảng khoái, nghĩ ngợi một lúc rồi

bước về phía Đường Trạch Tề. Kéo chiếc áo đang phủ trên người anh ra xem, Hàn

Tú không khỏi kinh ngạc. Trên người anh, chỗ nào cũng có các vết cứa to nhỏ,

một số vết vô cùng nghiêm trọng, da thịt bị mảnh vỡ thuỷ tinh cứa chằng chịt,

gần như nát tươm. Những vết thương này nếu không xử lí kịp thời thì rất dễ bị

nhiễm trùng.

Hàn Tú

mím chặt môi, trái tim như thắt lại, chẳng hiểu vì sao khi thấy dáng vẻ như sắp

chết này của Đường Trạch Tề, cô lại cảm thấy đau đớn đến vậy. Lẽ nào cô cũng

trở thành “thánh mẫu”, không thể chịu nổi cảnh tượng đó mà động lòng trắc ẩn

rồi?

Cô càu

nhàu vài câu rồi vào nhà vệ sinh lấy một chậu nước, tìm thêm một chai rượu và

chiếc khăn mặt để rửa qua những vệt máu và vết thương trên người Đường Trạch

Tề. Nếu vì vết thương bị nhiễm trùng mà tên khốn này gặp chuyện bất trắc ở nhà

cô thì chẳng thà cứ vứt anh ta ở đống rác đó cho tự sinh tự diệt còn hơn!

Hàn Tú

vò khăn, vắt khô đi rồi lau mặt sạch sẽ cho Đường Trạch Tề. Nhìn khuôn mặt anh

lúc này, cô thấy ngạc nhiên vô cùng. Đã mấy năm không gặp, anh vẫn đẹp trai như

trước, mái tóc hơi dài xoà trên trán và bên má anh, có điều da dẻ anh đã trắng

hơn rất nhiều. Lẽ