Con Thỏ Bắt Nạt Cỏ Gần Hang

Con Thỏ Bắt Nạt Cỏ Gần Hang

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326500

Bình chọn: 9.5.00/10/650 lượt.

quay đầu lại, nhìn thấy

Giang Hồ nhìn chằm chằm theo hai người, trong mắt hiện lên một chút chán ghét xẹt qua, rồi nhanh chóng biến mất.

"Vừa rồi đó là sư huynh của em sao?" Ra khỏi phòng học xong Lăng Siêu hỏi Tiêu Thỏ.

"Vâng, là trường học cử tới làm người phụ trách giúp đỡ về tâm lý học đường cho sinh viên năm nhất, nghe đâu sư huynh đó học năm bốn khoa Y." Tiêu Thỏ kể chi tiết.

"Đừng tiếp xúc nhiều với hắn ta, anh không thích hắn." Nhớ tới ánh

mắt lúc hai người rời khỏi khi nãy, đôi lông mày của Lăng Siêu vốn luôn

luôn thẳng băng gặp chuyện không cau, giờ có chút nhíu lại.

"Biết rồi." Tiêu Thỏ gật đầu, vừa rồi thái độ của vị Giang sư huynh

kia thật là kỳ cục, lúc lạnh lùng lúc ấm áp, khiến trong lòng nàng cũng

có chút không thoải mái.

"Đúng rồi, sao anh lại tới tìm em?" Tiêu Thỏ đột nhiên hỏi.

Lăng Siêu giật mình, bỗng mỉm cười. "Không có việc gì thì không thể tìm em sao?"

"Ơ..." Tiêu Thỏ không biết trả lời ra sao.

"Thỏ Thỏ à, anh là bạn trai em đó nha!" Khái niệm này bao giờ mới in được vào đầu nàng mới được cơ chứ?

Bạn trai...

Bạn trai...

Bạn trai...

Hai chữ này bắt đầu quay cuồng nhào lộn trong đầu Tiêu Thỏ, nàng bỗng cảm thấy có chút không chân thật. Mọi chuyện cứ tuần tự nhi tiến, cứ

thế theo lý mà thành, về sau bọn họ cũng sẽ giống các cặp tình nhân khác nói chuyện yêu được anh em mùi mẫn, không có việc cần cũng sẽ gặp nhau, nắm tay một cái, âu yếm một cái, hôn nhau một cái...

Nghĩ tới đây, mặt Tiêu Thỏ liền đỏ bừng lên.

Bỗng nhiên, tay bị nắm lấy.

"Thỏ Thỏ..." Lăng Siêu trầm giọng gọi nàng.

Tiêu Thỏ vẫn còn thẹn thùng với chính suy nghĩ mơ mộng của mình vừa

xong, bỗng dưng mặt Lăng Siêu tiến sát lại gần, lúc nói chuyện đều phả

hơi thở ấm nóng lên mặt nàng. (He he, may mà bé Siêu không bị hôi miệng

=)))

"Đừng... có người..." Một người qua đường nào đó bước tới, tò mò liếc nhìn hai người bọn họ một cái khiến Tiêu Thỏ xấu hổ quay đi.

Cằm lập tức bị kẻ nào đó nắm lấy nâng lên. Những ngón tay vì chơi

bóng rổ mà có chút chai sạn khẽ vuốt nhẹ làn da mềm mại, khiến ai đó

trong lòng không khỏi run rẩy nhồn nhột.

"Nhìn vào mắt anh này." Hắn nói.

Tiêu Thỏ ngượng ngùng ngẩng đầu lên, đôi đồng tử trong vắt được ánh

đèn đường vàng nhàn nhạt chiếu rọi, càng như thể phủ một lớp nước, trong suốt long lanh.

"Anh là gì của em?" Hắn hỏi.

"Em nuôi..." (ack, giờ này còn nói từ này sao?)

"Gì cơ?"

"Bạn trai..." Giọng Tiêu Thỏ thấp xuống y như muỗi kêu.

Khóe miệng Lăng Siêu khẽ nhếch lên, lộ ra một nụ cười gian xảo đầy

hài lòng. "Vậy em phải làm thế nào chứng tỏ nhỉ?" Lúc hắn nói câu này,

đôi môi như khiêu khích khẽ chạm nhẹ lên môi nàng, cọ cọ rồi lui ra. Một chút nhẹ nhàng là vậy, lại khiến cả người Tiêu Thỏ cứng đờ, vô cùng

khẩn trương.

Kẻ độc ác này không phải là đang... chòng ghẹo nàng chứ?

Trong lòng quả là hạnh phúc nhộn nhạo, có chút tư vị không nói nên

lời, nhưng cứ để vậy, bị hắn chòng ghẹo thành công cũng sẽ mất mặt lắm

nha!

Ngay lúc nàng bối rối không biết làm sao, điện thoại di động của Lăng Siêu bỗng reo lên.

Tiêu Thỏ nhẹ nhàng thở phào một cái, vội nhắc nhở hắn. "Anh có điện thoại kìa!"

Lăng Siêu nhíu mày suy nghĩ, cuối cùng cũng đành buông nàng ra, thò tay vào túi lấy di động ra nghe.

"A lô." Tiếng hắn tràn ngập vẻ bất mãn cố nén.

"Sư phụ, buổi hẹn ngày mai kêu phòng của sư mẫu đi cùng nha!" Tiếng Ngộ Không vang lên.

"Để sư phụ hỏi cô ấy đã." Lăng Siêu buông điện thoại ra. "Phòng anh mai có buổi hẹn đi chơi, phòng em có đi cùng không?"

"Chỉ có phòng anh thôi chứ gì?" Nghĩ nghĩ.

"Được, lát em về hỏi các bạn ấy."

Lăng Siêu lại cầm điện thoại lên. "Cô ấy bảo được."

"Hu ra! Mai được gặp mỹ nhân rồi!" Ngộ Không gác máy xong liền nhảy nhót vui vẻ vô cùng.

Bát Giới bất mãn nói. "Đại sư huynh, sư huynh thật không biết thời vụ gì cả, sư phụ đang âu âu yếm yếm tình cảm với với sư mẫu, mai huynh hỏi không được chắc?"

"Đệ biết cái rắm chó gì?" Ngộ Không mắng tục một câu. "Ta đây chính

là chọn đúng lúc đó để gọi điện qua phá phách bọn họ hẹn hò với nhau. Ai bảo bọn họ hại ta rơi xuống nước mấy lần chứ?"

Bát Giới giật mình. "Nhỡ ra sư phụ đang trong cuộc... ờ... ngừng lại như vầy dễ thành bệnh đó nha!"

Nói xong, hai kẻ này gian ác nhìn nhau, cười to một cách dâm đãng. (Chính từ của tác giả, Lãnh Vân không dám bỏ =))

***

Chú thích:

(1) Bạch sư tỷ, Tiểu Thanh, Hứa Tiên: các nhân vật trong câu

chuyện/truyền thuyết Thanh Xà-Bạch Xà nổi tiếng của Trung Quốc. Bạch sư

tỷ là Bạch Xà (rắn trắng), Tiểu Thanh chỉ Thanh Xà (rắn xanh), hai cô

rắn này tu luyện thành tinh (Bạch Xà giỏi hơn Thanh Xà một chút). Bạch

Thanh hai cô quyết định hóa thành người xuống núi để tìm ân nhân cứu

mạng trả ơn, khi đó hai người lấy tên là Bạch Thị và Tiểu Thanh. Bạch

Thị gặp và yêu rồi lấy Hứa Tiên, một chàng thư sinh nghèo ở Tây Hồ, Hàng Châu và cùng chàng mở tiệm thuốc chữa bệnh. Có một nhà sư trụ trì biết

được về hai cô yêu tinh này, bèn muốn thu phục bọn họ và báo cho Hứa

Tiên nhưng chàng ta không tin. Sau đó dĩ nhiên là cuộc đời cả ba người

chông gai trắc trở do sự ngăn cản p


Polaroid