pacman, rainbows, and roller s
Con Gái Của Đại Tá

Con Gái Của Đại Tá

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322650

Bình chọn: 8.00/10/265 lượt.

ta, nhưng

lại không biết làm sao để từ chối Quách Duệ. Dù sao bọn họ quen biết

nhau đã nhiều năm như thế, mặc dù đây không phải là tình yêu nam nữ,

nhưng cô hi vọng mọi chuyện sẽ không vì việc này mà có chướng ngại.

Hướng Vi lê bước chậm chạp trở về kí túc xá, Vương Đan đang sấy tóc, thấy Hướng Vi về phòng, “Tiểu Lục*, mày làm sao thế?”

(Từ h kem sẽ thay đổi tên nhân vật tùy theo tình hình nhé, Hướng Vi là út nên được mọi người gọi là Tiểu Lục)

Hướng Vi đặt túi xách lên bàn, rồi ngồi xuống giường, nhìn Vương Đan, “Lão

Đại, em không biết nên nói gì nữa. Ai………… Tóm lại là phiền chết được.”

Mấy người trong kí túc xá nghe Hướng Vi nói mấy lời này, liền đặt sách

trong tay xuống, nhanh chóng tới hỏi Hướng Vi có chuyện gì.

Hướng Vi thì ngại ngùng nói, còn Trịnh Lộ Lộ thì nhanh mồm nhanh miệng hơn

hỏi: “Tiểu Lục, không phải hôm nay Quách Duệ thổ lộ với mày chứ?”

Sắc mặt Hướng Vi co rút, nhìn Trịnh Lộ Lộ, “Lợi hại, đừng nói là chuyện gì chị cũng biết.”

Bà tám Lưu Hàm vừa nghe xong câu này lập tức chạy tới vỗ Hướng Vi, nháy

mắt ra hiệu nói: “Nói mau, nói mau, cậu ta thổ lộ ra sao, tao nhìn thấy

Quách Duệ cũng không tệ lắm, hai đứa tụi mày rất xứng với nhau.”

Hướng Vi sầu não nhìn lão nhị chỉ sợ trời đất không loạn, Lưu Hàm, nói: “Chị

à, e thì sốt ruột muốn chết, chị lại còn đến quấy rối em.”

Vương Đan nói: “Lão Nhị, mày đừng làm loạn nữa. Tiểu Lục, vậy mày nghĩ gì, đã đồng ý chưa?”

Hướng Vi lắc đầu nói, “Làm sao em dám đáp ứng, tụi em quen biết nhau đã sáu

năm, em chỉ coi cậu ta là bạn, căn bản không hề suy nghĩ khác. Em cũng

không biết tại sao cậu ấy lại thích em. Làm hại em bây giờ không biết

làm sao để không làm tổn thương lòng tự trọng cậu ấy nữa.”

Lão tứ Cao Khiết chen miệng nói: “Vậy cậu ta thổ lộ với mày thế nào? Ở trước đám đông à?”

“Dạ không có, khi đó em và cậu ta đang chờ xe, đến thời điểm em lên xe, cậu ta mới đột nhiên nói một câu tỏ tình. Ai nha, em thật sự không biết nên làm gì nữa.” Hướng Vi vỗ đầu một cái, bộ dáng vô cùng sầu não.

“Tiểu Lục, mày đã không thích Quách Duệ, vậy thì nói rõ sẽ tốt hơn. Mặc dù

mới đầu có thể cậu ta không tiếp thu được, nhưng qua một đoạn thời gian

thì sẽ không sao. “ Hứa Lệ Lệ vỗ vai Hướng Vi, trấn an nói.

Vương Đan cũng gật đầu, nói: “Đúng đó, Tiểu Lục, chuyện này mày phải sớm giải quyết. Có câu đau dài không bằng đau ngắn, bây giờ mày vì sợ tổn thương cậu ta mà không nói rõ ràng, ngược lại chính là hại người ta. Mặc kệ

mày quyết định như thế nào, bọn tao đều ủng hộ mày.”

Lưu Hàm thở

dài nói, “Ai, thật ra thì, Quách Duệ đối với mày cũng không tệ lắm, nếu

không phải tại mọi người thích người lạ, có lẽ sẽ có tình cảm?”

Hướng Vi đỏ mặt nhìn Lưu Hàm, “Lão nhị, em với cậu ta sẽ không đến với nhau

được đâu, em biết chị thích mối tình thanh mai trúc mã, nhưng em quả

thật không thích Quách Duệ, đối với em mà nói, cậu ấy quá quen thuộc,

nếu ở cùng một chỗ với em thì sẽ rất kì cục. Lại nói, cậu ấy cũng không

phù hợp với yêu cầu của em, tuổi quá nhỏ, không được, em thích lớn tuổi

chút. Hơn nữa, con người rồi sẽ thay đổi, có lẽ lúc đầu cậu ta rất thích em, nhưng qua nhiều năm như thế, có một số chuyện sẽ trở thành thói

quen, từ từ trong tiềm thức của cậu ấy có thể có mục tiêu nào đó,

nhưng…………. Ai biết được người yêu trong tưởng tượng của cậu ấy có còn

thật sự là em nữa hay không?............ Ai, không nói nữa, dù sao thì

tụi em cũng không thể nào đâu.

“Wow……….. thì ra Tiểu Lục thích

người lớn tuổi nha. Ha ha ha………. Thích đàn ông thành thục, vậy tao nhìn

Lý Bác thấy rất hợp với yêu cầu của mày đó nha. Ha ha ha………..” Lưu Hàm

nói đùa

Vương Đan nhìn Lưu Hàm, “Lão nhị, mày điên à, không nhìn thấy Tiểu Lục đang buồn muốn chết sao, mày lại còn chọc nó.”

Lưu Hàm nhìn Hướng Vi, “Tiểu Lục, không phải tao muốn chọc mày. Chỉ là muốn hòa hoãn không khí thôi. Mày nói đúng, con người rồi sẽ thay đổi, ai

biết người hắn thích trong tưởng tượng có thật sự là mày không, tựa như

tao………. Tao thích anh ấy mười năm rồi, nhưng anh ấy lại luôn đối xử với

tao lúc gần lúc xa , có lúc tao muốn bỏ cuộc, nhưng trong lòng lại không cam tâm. Ai….. Cái loại cảm giác hành hạ này người bình thường không

thể cảm nhận được, nếu mày không thích cậu ta, thì nên sớm nói rõ ràng

với Quách Duệ đi.

“Ừ, em biết rồi. Tốt rồi, em không sao nữa, mọi người không cần quan tâm đến em.” Hướng Vi xua tay, ý bảo tâm trạng của cô đã ổn.

“Vậy cũng tốt, chính mày hãy suy nghĩ thật cẩn thận.” Vương Đan vỗ vai Hướng Vi, rồi tiếp tục sấy tóc.

Hướng Vi rửa mặt xong thì nằm trên giường đọc sách, nhưng đọc mãi mà không

vô, trực tiếp gấp sách lại đi ngủ, lại không ngủ được, cả đêm đều mơ mơ

màng màng, sáng hôm sau tỉnh dậy, hai mắt Hướng Vi đều có chút thâm đen.

Buổi sáng lúc đi học cô cũng mất hồn, cho tới giờ cơm trưa, Hướng Vi quyết

định sẽ gọi điện thoại cho Lưu Khải nói rõ ràng, cứ kéo dài như vậy con

mẹ nó thật quá sức giày vò.

“A lô……….”

“A lô, Xin chào, làm ơn cho mình gặp Quách Duệ.”

“Quách Duệ, nhanh lên, có điện thoại nè.”

Quách Duệ ồ một tiếng, nhảy từ trên giường xuố