
ệp Hân hôm nay có chút không tốt, đáng nhẽ
đi tham gia hôn lễ là việc vui, nhưng vấn đề là con trai nhỏ của Diệp
Hân cũng đã hơn ba mươi tuổi rồi mà vẫn chưa ổn định, lần này Diệp Hân
bị kích động lớn, con trai của người ta mới hai mươi lăm tuổi đã kết hôn rồi, còn con trai mình cũng đã hơn ba mươi tuổi mà cũng không nói đến
lúc nào mới ổn định. Trong lòng Diệp Hân rất tức giận, vừa về đến nhà,
cũng không chờ đến khi con trai nhỏ về mà sớm về phòng nghỉ ngơi trước,
tránh khỏi đến lúc nhìn thấy con trai lại phát ra hỏa khí.
Buổi tối, hai anh em cùng ngủ một giường, Diệp Hạo Triết chu miệng nhìn Chu
Thần Dật một cái, “Anh nói này, hôm nay có chuyện gì tốt à? Anh thấy tâm tình em dường như rất tốt thì phải.”
“Không có chuyện gì cả.”
“Không có chuyện gì? Lừa gạt ai vậy! Anh còn không biết em sao? Em và Vi Vi…”
Ánh mắt Chu Thần Dật lạnh một cái, Diệp Hạo Triết nhìn thấy ánh mắt của
anh, “Thần Dật, dù sao anh cũng là anh trai của em, em nghĩ gì, chẳng lẽ anh lại không biết sao? Em thích cô ấy, điều này anh đã biết rất lâu
trước kia rồi.”
Chu Thần Dật trầm mặt một trận, mới nhìn anh trai mình một cái, “Như vậy... Anh nghĩ phải làm như thế nào?”
Diệp Hạo Triết thở dài, “Thần Dật, đương nhiên là anh hy vọng em và Vi Vi sẽ có kết quả tốt, nhưng mà, nếu như cô ấy không thích em, anh hy vọng em
hãy để cô ấy đi.”
“Thì ra anh không coi trọng em như vậy à.” Chu Thần Dật tự giễu nói.
“Em trai, anh chỉ là không hy vọng trong các em không có người nào vị
thương cả. Em là em trai của anh, anh hiểu tâm tư của em đối với cô ấy,
em để cô ấy trong lòng nhiều năm như vậy, nếu không phải năm đó anh cầm
nhầm vật ấy của em thì làm sao anh biết được tâm tư của em đối với cô
ấy chứ. Thần Dật, thật xin lỗi, năm đó anh lừa em nói là không có nhìn
thấy vật ấy! Thần Dật, cũng không phải là anh trai không coi trọng em,
chẳng qua chuyện tình cảm thì không thể miễn cưỡng được. Em là một người đàn ông, nên có trách nhiệm của một người đàn ông! Thành thật mà nói,
lúc đó, khi anh biết chuyện này cũng vô cùng kinh ngạc. Nói thật thì
năm đó anh cũng không cho là em xứng với cô ấy, em quá kiên cường, tính
khí cũng tồi tệ, hơn nữa, trong đám con nít chúng ta lớn lên trong đại
viện, trừ Vi Vi ra, người vừa sạch sẽ đơn thuần! Cô ấy tựa như một trang giấy trắng, không phức tạp, khi đó anh cũng không hy vọng em sẽ tìm đến cô ấy. Nhưng mà bây giờ, anh lại nghĩ, thật ra thì hai cũng rất xứng
đôi. Có thể người khác thì anh không hiểu lắm, nhưng anh biết, nếu đối
tượng là em, vậy em nói được thì nhất định sẽ làm được, tuy ngoài miệng
em không thể nói lời ngon tiếng ngọt, nhưng trong lòng lại vì người ta
mà suy nghĩ rất nghiêm túc. Thần Dật, những thứ anh đều không nói, em
muốn làm gì anh cũng sẽ ủng hộ em!”
Chu Thần Dật xoắn xuýt chân mày, nghiến răng nghiến lợi nói: “Diệp Hạo Triết! Thì ra khi đó anh đã biết rồi.”
Diệp Hạo Triết thấy em trai xoa tay hăm he, vội vàng khoát tay nói: “Em
trai, anh cũng chỉ là muốn nhìn xem em kiên trì đến chừng nào thôi mà,
đây là anh đang quan tâm em đấy chứ, rèn luyện ý chí cho em!”
Chu Thần Dật hừ lạnh một tiếng, dù ai nếu đã bị nhìn thấu suy nghĩ từ nhiều năm trước đi nữa thì cũng đều cảm thấy không thoải mái, huống chi người này lại là anh trai của anh! Thế nhưng không có phúc hậu núp ở sau lưng cười nhạo anh như vậy!
Diệp Hạo Triết thấy em trai ngoài
cười nhưng trong không cười liếc mắt nhìn mình, bàn về đánh nhau, điên
nhiên anh không phải là đối thủ của đứa em trai này. Diệp Hạo Triết cười ha ha, nhìn Chu Thần Dật một cái, làm bộ ho khan mấy tiếng, “Em trai,
em không muốn đem Vi Vi thu phục sớm một chút sao?”
Quả nhiên là Chu Thần Dật không hăm he nữa, Diệp Hạo Triết thở phào nhẹ nhõm, “Em nha, vẫn còn non nớt lắm. Nhớ lúc đó khi anh theo đuổi chị dâu của em,
tốn không biết bao nhiêu tâm tư, dùng bao nhiêu thủ đoạn. Tính khí của
chị dâu em cũng biết, cứng mềm đều không ăn, cuối cùng cũng không phải
bị anh lấy về nhà rồi sao.”
Diệp Hạo Triết nhắc tới cao lao
vĩ đại năm đó thế nhưng dương dương tự đắc, Chu Thần Dật hừ lạnh một
tiếng, “Anh cho rằng em không biết anh sao, Vũ Dương là khi nào thì ra
đời, hả?” Đòn phủ đầu của Chu Thần Dật như chậu nước lạnh đổ xuống, ngầm trách mắn anh chính là dùng thủ đoạn không đàng hoàng, đó là do bọn họ
có con nên mới cưới!
Sắc mặt Diệp Hạo Triết xanh méc, “Xú
tiểu tử, em biết cái gì! Chuyện tình yêu nam nữ chính là đạo lý hiển
nhiên mà, đúng vậy, em ít giả bộ đứng đắn cho anh, anh cũng không tin,
đợi đến khi em và Vi Vi chính thức quen nhau, anh cũng không tin là em
có thể nhẫn nhịn được. Tên xú tiểu tử em mà anh còn không biết sao? Đừng có giả bộ trước mặt anh, tâm niệm nhiều năm như vậy, em tưởng anh không biết những suy tính trong lòng em à, nói thế nào đi nữa thì anh cũng là sư phụ của em không phải sao, đồ đệ là dạng người gì anh còn không rõ
hả! Bây giờ đừng ở đó mà cười nhạo anh, đợi thêm một thời gian nữa nhìn
xem là ai sẽ bị hành hạ! Anh cũng không thèm nghe em nói nữa, tự mình
cân nhắc đi.” Editor: TRẦN THU LỆ
Năm