Disneyland 1972 Love the old s
Cô Vợ Hồ Ly Ngốc Nghếch

Cô Vợ Hồ Ly Ngốc Nghếch

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324171

Bình chọn: 8.5.00/10/417 lượt.

t cũng khó ăn khó

nói.”

“Nếu nàng là Phùng đại nhân, nàng sẽ làm thế nào?”

“Sau khi nghe cả hai bên giãi bày, ta sẽ tìm một cao nhân để xác định xem Linh Nhi là người hay là yêu, sau đó mới tra xét việc ngươi làm là

giết người diệt khẩu hay là trừ hại cho dân.”

Đây đúng là điều mà hắn đang lo lắng. Đối chất với người khác ở công

đường, đối với hắn mà nói việc này rất dễ dàng, không có lý cũng sẽ

thành người có lý, nhưng nếu có cao nhân phật đạo nào đó cùng xuất hiện, thì phải làm thế nào? Thu Hàn Nguyệt ôm chặt tiểu nha đầu đang dựa vào

ngực hắn ngủ rất say kia, đôi lông mày dựng ngược, mặt tối lại.

Ngụy Di Phương nhất thời cũng chẳng nghĩ ra được kế nào hay, sầm mặt trầm ngâm.

“Trong mấy sư huynh đệ của ta, chỉ có Mạch Tịch Xuân là tinh thông thuật đổi mặt.” Thu Hàn Nguyệt đột nhiên nói.

“Hả?” Ngụy Di Phương mắt bỗng sáng lên. “Muốn ta đóng giả Linh Nhi?

Mặc dù ta cũng cao hơn Linh Nhi nhiều, nhưng dùng thuật co xương trong

hai canh giờ, thì chắc chắn ta sẽ không để lộ thân phận đâu… ý hay!”

“Mạch Tịch Xuân…”

“Ta sẽ đi khuyên nhủ…”

“… Không cần đâu.” Thu Hàn Nguyệt nhanh chóng gạt phắt chủ ý đó.

“Đúng như nàng nói, Mạch Tịch Xuân trong lòng vướng mắc như thế, lấy

danh nghĩa bạn bè ra thuyết phục hắn phối hợp thì có lẽ hơi ích kỉ, sẽ

làm khó người ta. Dùng thuật co xương để duy trì hai canh giờ, cũng thật là làm khó cho nàng.” Bất luận là để xảy ra sai sót ở khâu nào, thì

người cuối cùng gặp nguy hiểm vẫn cứ là Linh Nhi. Những lời này, hắn

không nói, nhưng hắn tin Ngụy Di Phương có thể hiểu được.

“Vậy…”

“Ta sẽ đi gặp ngự sử mặt sắt trong truyền thuyết kia xem sao.”

“Linh Nhi thì sao?” Nàng ta không cho rằng vào thời khắc thế này hắn sẽ yên tâm giao bảo bối của mình cho nàng ta.

“Mang theo.”

Ngụy Di Phương không hiểu, chỉ thấy Thu Hàn Nguyệt cúi đầu xuống thì

thầm điều gì đó vào tai Linh Nhi, ngay sau đấy, nàng ta đã được tận mắt

chứng kiến cảnh tượng kinh ngạc nhất từ khi sinh ra cho tới nay, Linh

Nhi mới vừa rồi còn đang áp đôi má hồng hào vào ngực Thu Hàn Nguyệt,

ngay giây sau đã hóa thành một cục bông trắng mềm mại, sau đó, một con

hồ ly có thân hình nhỏ hơn một chú mèo trưởng thành ngước đôi mắt đen

láy còn ngái ngủ lên nhìn người đàn ông, ngáp dài, rúc vào tay áo hắn.

“… Nó nó nó… là Linh Nhi?”

Ngự sử mặt sắt Phùng đại nhân đúng là mặt sắt vô tư, hoàng thân quốc thích hay thường dân cũng đều đối đãi như nhau.

Thu Hàn Nguyệt nói: “Tùy Trần đạo nhân là giang hồ thuật sĩ, liên

tiếp gây án trong thành Phi Hồ, lừa người ta khuynh gia bại sản thì

không nói, mà còn khiến bao người phải mất mạng, ta trợ giúp phủ nha

đuổi theo người này, trong lúc giao đấu đã lấy mạng hắn.”

“Thành chủ nói vậy, có nhân chứng vật chứng không?”

“Nhân chứng vật chứng đều có, và đều ở thành Phi Hồ. Còn phải xem

Phùng đại nhân theo bổn thành chủ đến thành Phi Hồ thẩm án hay cho người truyền gọi nhân chứng tới đây?”

Phùng đại nhân đang trầm ngâm, tiểu đạo đứng bên đã hét lên: “Ngự sử

đại nhân, sư phụ ta là cao sĩ tu hành đắc đạo, tuyệt đối không phải kẻ

lừa gạt trên giang hồ! Người này dám sỉ nhục sư phụ ta, chính là muốn

bảo vệ thê tử hồ yêu của hắn!”

“Ngươi nói như thế, có chứng cứ gì không?” Phùng đại nhân hỏi.

“Khi còn ở thành Hoàng Mai, sư phụ ta đã khiến yêu tinh đó phải hiện

nguyên hình, khi ấy tiểu đạo đã nhìn thấy người này tới cứu đưa hồ yêu

đó đi, tiểu đạo chính là nhân chứng!”

“Ngươi là đồ đệ của người chết, những lời làm chứng của ngươi chỉ có

thể tham khảo, ngươi có cung cấp được chứng cứ nào thuyết phục hơn

không?”

“Sư phụ ta vốn đã diệt trừ đại yêu cho địa phương này, bách tính ở

đây đều có thể làm chứng, sao có thể là kẻ lừa gạt trên giang hồ chứ?

Còn nữa…” Tiểu đạo nhìn thẳng vào đôi mắt sâu hút của Thu Hàn Nguyệt,

bỗng dưng run sợ, đột nhiên nghĩ đến cái chết thảm của sư phụ, lại lấy

hết dũng khí. “Gọi thê tử của người này ra đây, tiểu đạo sẽ dùng bùa chú mà sư phụ để lại dán vào nàng ta, xem nàng ta có hiện nguyên hình hay

không?”

Phùng đại nhân còn chưa kịp lên tiếng, những người chen chúc nhau

đứng ở cửa công đường nghe thẩm vấn đã mồm năm miệng mười: “Đạo trưởng

đúng là đã giúp chúng tôi diệt trừ hai đại yêu quái, hai yêu quái đó đã

từng ăn mất mười mấy đứa trẻ xinh đẹp của chúng tôi. Đạo trưởng là cao

nhân, người này giết đạo trưởng, phải đền mạng cho đạo trưởng!”

“Đưa thê tử của ngươi ra đây, đánh cho cô ta hiện nguyên hình, sau đó thiêu chết!”

“Thanh thiên đại lão gia, không được thả cho hung thủ đi…”

Phùng đại nhân tức giận đập bàn, nghiêm mặt nói: “Người dưới công

đường yên lặng, kẻ nào dám làm loạn, phạt đánh hai mươi trượng!” Sau đó

khum tay hành lễ với Thu Hàn Nguyệt: “Thành chủ, xin hãy thứ lỗi cho hạ

quan thất lễ, có thể mời phu nhân đến công đường một chuyến không?”

“Thê tử của ta bị yêu đạo làm cho kinh sợ, giờ đang ốm nằm liệt

giường, đợi nàng đỡ hơn, đương nhiên sẽ đưa tới công đường làm chứng.”

Thu Hàn Nguyệt lướt mắt nhìn khắp công đường một lượt, khiến đám người

kia không còn dám nhiều lời, hiệu quả hơn hẳn cú đập bàn của P