Old school Swatch Watches
Cố Chấp

Cố Chấp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325422

Bình chọn: 8.5.00/10/542 lượt.

rượu vang này thì có ý nghĩa

gì, uống hết ly Mao Đài này mới được. »

Rượu này dùng loại chung nhỏ, ngẩng đầu uống một ngụm liền xong, nhưng Tần

Tuyên Tuyên từ nhỏ đến giờ chưa bao giời uống rượu, vừa rồi chỉ uống hai ly rượu vang đã muốn làm cô choáng váng, giờ thêm ly rượu đế này,chắc

chắn cô sẽ gục tại chỗ.

« Hàn tổng, cảm ơn ngài đã chiếu cố, chẳng qua tửu lượng của tôi thật sự rất kém, uống không nổi… »

« Tiểu Tần, Hàn tổng mời rượu cô, sao cô lại không nể mặt như vậy ? Yên tâm mà uống rượu đi, tôi sẽ tự mình lái xe đưa các cô về ! » Mạc tổng trên mặt mang theo chút không hờn giận nói.

« Tần Tuyên Tuyên, Mạc tổng đã nói như vậy, nếu cô không uống, là xem thường

người khác nha. » Tả An Lôi nói, « Người khác muốn được Mạc tổng đưa về, sợ là không có phúc khí như vậy đâu. »

« Đúng vậy nha ! » Bên cạnh một đám người ồn ào, nhìn Tần Tuyên Tuyên chê giễu.

Tần Tuyên Tuyên vạn bất đắc dĩ đành tiếp nhận ly rượu, nhưng làm sao cũng

không mở miệng uống được, Phương Phán Phán chịu không được, ra mặt giúp, « Tần Tuyên Tuyên tửu lượng không tốt, tôi uống giùm cô ấy ! »

Tả An Lôi một bên giữ chặt Phương Phán Phán, hừ lạnh nói: « Hàn tổng là

muốn cho Tần Tuyên Tuyên mặt mũi, cô ở đây náo loạn cái gì ? »

« Cô đừng kéo tôi, Tần Tuyên… »

« Được, tôi đây cảm ơn Hàn tổng cất nhắc ! » Thấy Phương Phán Phán vì mình mà

ra mặt, trong lòng Tần Tuyên Tuyên thật cảm động, nghĩ không muốn làm

Phương Phán Phán khó xử, cô liền một ngụm uống cạn ly rượu.

« Tốt !Thật sảng khoái ! » Hàn tổng khen, lại không để ý động tác ngăn cản của Tần

Tuyên Tuyên mà rót tiếp cho cô một ly khác, « Đến đây, đến đây, lại uống một ly nữa ! »

« Đúng vậy, một ly làm sao đủ ? Phải uống ít nhất ba ly mới được nha ! » Mạc

tổng cười nói, ánh mắt quét về phía Tần Tuyên Tuyên mang theo một tia uy hiếp.

Tần Tuyên Tuyên không có biện pháp, đành phải ngửa đầu uống cạn.

« Tốt ! » Hàn tổng cười đến hai mắt đều híp lại, lại rót thêm ly thứ ba cho Tần

Tuyên Tuyên nhưng lần này lại nắm lấy tay đang cầm ly rượu của cô.

Tần Tuyên Tuyên như bị điện giật, theo bản năng muốn rút tay về, Hàn tổng

lại tăng thêm lực nắm chặt không buông, thậm chí còn dùng ngón tay ở mu

bàn tay cô mà vuốt ve.

Tần Tuyên Tuyên mặt trắng bệch, hướng phía Mạc tổng cầu cứu, Mạc tổng lại

không có ý giúp Tần Tuyên Tuyên giải vây, ngược lại còn nháy mắt kêu cô

phối hợp.

Tần Tuyên Tuyên tửu lượng không tốt, hiện tại đã muốn say, trên tay lại

truyền tới cảm giác như bị động vật máu lạnh dây dưa, làm cô thấy thật

ghê tởm, rượu bên trong dạ dày như muốn trào ra ngoài,

Cô dùng sức rút tay ra, nhưng vẫn không được, máu nóng bốc lên, cầm lấy ly rượu bên cạnh, đem nguyên ly rượu vang hất thẳng vào mặt lão Hàn tổng.

Hàn tổng sửng sốt, Mạc tổng cũng sửng sốt, ngoại trừ Phương Phán Phán là

đang vô cùng khoái chí, tất cả mọi ngoài đều dùng loại ánh mắt kinh hãi

mà nhìn Tần Tuyên Tuyên. Đặc biệt là Tả An Lôi, cô ta vẫn cảm thấy Tần

Tuyên Tuyên là một cô gái rất nhu thuận, so với Phương Phán Phán kia là

dễ sai bảo hơn nhiều, không nghĩ tới tính tình cô cũng bạo gan như vậy !

Thừa dịp Hàn tổng sửng sốt, Tần Tuyên Tuyên rút tay mình về, trước khi mọi

người kịp phản ứng lại đã lấy tay che miệng chạy ra khỏi phòng.

Phương Phán Phán thấy vậy, vội vã đuổi theo.

Mạc tổng hoàn hồn, thấy sắc mặt khó coi của Hàn tổng thì cười nịnh nói: «

Hàn tổng, ngài đừng nóng giận, chỉ là một đứa con gái không biết lớn

nhỏ, không hiểu chuyện mà thôi ! Ngài đừng so đo làm gì ! »

Nói xong, Mặc tổng nhìn Tả An Lôi liếc mắt một cái, cô ta liền hiểu ý,

hướng Hàn tổng tìm cách lấy lòng, dần dần lại làm lão ta cao hứng trở

lại.

Chẳng qua là, Mạc tổng nhìn về phía cửa phòng một cái, đáy mắt không khỏi hiện lên một tia âm trầm.

Phương Phán Phán đuổi theo ra khỏi phòng, mắt thấy Tần Tuyên Tuyên đang ở phía trước, đang muốn đi qua, lại không biết ở đâu lao ra một tên đàn ông

đụng mạnh vào cô, Phương Phán Phán nặng nề té xuống đau đến hít thở

không thông.

« Tiểu thư, cô không sao chứ ? » Người đàn ông vội vàng hướng Phương Phán Phán xin lỗi.

Phương Phán Phán được người nọ đỡ dậy, nhớ tới Tần Tuyên Tuyên, muốn đuổi

theo, ai ngờ lại bị người kia ngăn lại, « Tiểu thư, hay tôi đưa cô đến

bệnh viện kiểm tra xem sao, nếu lỡ có vấn đề gì, tôi sẽ lo tiền thuốc

cho cô. »

« Tôi không sao !Anh buông ra đi ! »Phương Phán Phán vội la lên.

Ai ngờ người kia giữ chặt Phương Phán Phán không buông, « Tiểu thư, thật

lòng xin lỗi cô, không biết trong người cô có sao không, bên ngoài có lẽ nhìn không sao, nhưng biết đâu trong người có ảnh hưởng ?Tôi nghĩ vẫn

là nên đi bệnh viện khám xem sao. »

« Người này sao lại phiền như vậy, tôi thật không sao mà ! »Phương Phán Phán

mặc kệ người kia, chạy theo hướng khi nãy, lại không thấy Tần Tuyên

Tuyên đâu nữa.

Cô tức giận, quay đầu muốn tìm người đàn ông kia tính sổ, nhưng trên hành

lang vắng tanh, người kia đã đi đâu mất ? Chỉ thấy trên hành lang nằm

lẳng lặng một chiếc di động, nhìn lại thì đúng là điện thoại của cô rồi. Vội chạy tới kiểm tra, lại thấy di động đã