Chị Kế Của Lọ Lem

Chị Kế Của Lọ Lem

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323420

Bình chọn: 9.5.00/10/342 lượt.

ậy, ván cược thành lập.” Gary vương tử lấy một lọ hồng rượu ở trong một chiếc tủ kế bên ra, mở nắp, tự mình rót cho cô.

Đối mặt với hành vi khó được ân cần của anh ta như thế, Sriranda cười thật tươi, ngữ khí mang theo hai nghĩa nói : “Cám ơn.”

Cô cảm thấy tâm tình mình thực khoan khoái, bữa tối ăn cũng thực vui vẻ.

Cuối cùng khi cô cáo từ , Gary vương tử còn tự mình đưa cô đến cửa.

Một bước ra khỏi cửa phòng nghênh diện với làn gió lạnh thổi tới, khi da

thịt chạm đến không khí lạnh lẽo thì lỗ chân lông nhất thời chợt co rút

lại, cô đột nhiên từ trong trạng thái phấn khởi tỉnh táo lại.

Một vòng trăng tròn giắt ở trên bầu trời đêm, thanh trong nhưng lạnh lùng, vô tình vô tự.

Biểu tình của cô bắt đầu trở nên có chút ảm đạm.

Phía sau truyền đến thanh âm cung kính của Biff : “Sriranda tiểu thư, điện hạ phái tôi đến đưa ngài trở về.”

Cô lập tức quay đầu nhìn ông ta, thản nhiên cười : “Cảm ơn.”

Mặt Biff hơi hơi đỏ một chút, chân tay có chút luống cuống. Hai người sóng

vai bước đi, ánh trăng thản nhiên chiếu lên đường mòn xám trắng trên hoa viên, Sriranda long long mái tóc bị gió thổi loạn, hỏi : “Biff tiên

sinh đi theo điện hạ thật lâu rồi đi?”

“Đúng vậy, không sai biệt lắm thì cũng đã mười hai năm .”

“Thật khâm phục ngài, nếu là tôi, sợ là một ngày cũng không làm được. Tôi

không có ý tứ chửi bới Gary vương tử, nhưng ngài ấy quả thật là người

không dễ sống chung, không thích nói chuyện, cũng nhìn không ra trong

lòng ngài ấy đang suy nghĩ cái gì, tạo cho người ta áp lực rất lớn.”

Biff ngượng ngùng cười cười nói : “Cũng không hẳn vậy, kỳ thật điện hạ là người tốt lắm.”

“Vương tử có phải thực thích Miru phu nhân hay không? Ta thấy phía trên thang lầu có bức họa của bà ấy.”

“Thay vì nói ngài thích Miru phu nhân, không bằng nói ngài ấy thích bức họa

kia đi. Nghe nói đó là do một vị đồng học của ngài ấy vẽ.”

“Nếu là bức họa quan trọng như vậy, vì cái gì không treo trong phòng ngủ, ngược lại lại treo bên thang lầu?”

“Trong phòng ngủ đã treo một bức, vị đồng học kia vẽ rất nhiều.”

“Thì ra là thế, cảm tình của ngài ấy cùng vị đồng học kia nhất định tốt lắm.”

“Đúng vậy, tôi nói rồi, điện hạ kỳ thật là người rất nặng cảm tình.”

Sriranda dừng bước, nói : “Đưa tôi đến nơi này là được rồi, còn lại tôi có thể tự mình đi .”

“Nhưng điện hạ phân phó……”

“Không sao.” Sriranda ngẩng đầu nhìn bầu trời nói,“Đêm đẹp như vậy, tôi muốn

đi dạo chút rồi mới trở về. Cám ơn ông.” Cô nói tuy rằng uyển chuyển

nhưng thái độ cự tuyệt thực rõ ràng, vì thế Biff đành phải buông tha,

cúi người chào rồi xoay người rời đi.

Khi ông ta rời đi, ý cười trên mặt Sriranda cũng biến mất theo, con ngươi hơi trầm xuống, có chút đăm chiêu.

Bình tĩnh, bình tĩnh, cô phải đem tất cả mọi việc suy nghĩ cẩn thận một chút.

Ý nghĩ lúc trước nhất thời hiện lên, đối với thịt béo tự động đưa đến

cửa, tự nhiên là vô cùng hưng phấn, như thế nào cũng cảm thấy mình chiếm được tiện nghi, nhưng lại quên một vấn đề — Gary vương tử là dạng người gì?

Anh ta không phải vàng đỏ nhọ lòng son (vì tiền bạc, lợi ích làm mê muội tâm can ) như thuyền vương Hans, cũng không phải đơn

thuần xúc động như Eric, theo góc độ nào đó mà nói, anh ta giống cô, đều lãnh lẻo vô tình, tính toán cặn kẽ.

Nếu là cô, đối với việc

mình không nắm chắc sáu phần thì tuyệt đối sẽ không dễ dàng ra tay, như

vậy, Gary vương tử cũng thế. Nếu anh ta dám đưa ra ván cược này thì nhất định cũng đã nghĩ sâu tính kỹ, cho rằng phần thắng của mình rất lớn.

Nói cách khác, trong tay anh ta khẳng định có vương bài mà cô không biết.

Nếu cô không thể tìm ra vương bài kia là cái gì, thì cuối cùng sẽ thất bại cực kì thảm hại.

Thật là quá mức khinh suất …… Cô không khỏi có chút ảo não, chỉ là, dù sao

cũng đã đáp ứng rồi, hiện tại hối hận cũng không kịp, so với việc đem

thời gian lãng phí không đâu ở đây còn không bằng ngẫm lại biện pháp làm cho mấy viên ngọc sáp trong tay Hans cùng Depp tới tay.

Lúc

trước cảm thấy chỉ cần một viên ngọc sáp nữa tới tay thì phần thắng đã

nắm chắc, vì để ngừa vạn nhất, cô phải nhanh tay trước Gary vương tử lấy được 3 viên ngọc sáp còn lại.

Nghĩ đến đây, Sriranda nắm

chặt lấy tay mình, đi qua lùm cây xanh um tươi tốt, đang muốn đi ngang

qua hoa viên thì lại thấy một bóng người đang yên lặng ngồi trước vườn

hoa thiết tuyến liên màu lam cói.

Người nọ nghe thấy tiếng

bước chân, cười nói : “Nhanh như vậy đã trở lại ? Không phải tôi đã nói

không cần……” Nói đến một nửa, quay đầu lại.

Ánh trăng làm chói mắt người.

Một đóa thiết tuyến liên trong tay anh “Phách” một cái rơi xuống

Cùng thời khắc đó, cô thấy khuôn mặt tái nhợt, tấm thảm phủ chân, cùng với chiếc xe đẩy.

Gió đêm đột nhiên yên lặng.

Ánh trăng thảm đạm như thế.

Thế giới bỗng nhiên yên tĩnh, tâm đột nhiên đau xót.

Đáy lòng mỗi người đều có một vết thương hoàn mỹ. Bẻ gẫy thời gian.

Mà cũng tại khắc này Sriranda nghe thấy một làn điệu quen thuộc nào đó nhẹ nhàng xướng vang, khuấy động mặt nước tĩnh lặng.

Đó là cảm xúc không thể ngăn chặn …… Tưởng niệm, cùng với, bi thương.

Thủy khởi vân l


Teya Salat