Disneyland 1972 Love the old s
Cây Tỏi Nổi Giận

Cây Tỏi Nổi Giận

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324154

Bình chọn: 10.00/10/415 lượt.

ừm!” Ông ta trừng mắt nhìn Cao Mã.

Không đợi trợ lý Dương nói tiếp, anh hai vọt tới trước mặt Cao Mã, đấm anh một quả giữa tinh mũi.

Cao Mã rú lên một tiếng, giật lùi mấy bước mới

gượng lại được, cánh tay lắc lắc định đưa lên lau mặt. Chắc hẳn anh đã

mụ đi, quên mất tay đã bị trói.

- Anh Hai! Đừng đánh anh ấy… Anh đánh em đây này!... - Kim Cúc van xin, nhìn về phía Cao Mã.

Anh Hai giơ chân đá phốc Kim Cúc vào ruộng đay. Cô cùng những cây đay đổ rạp. Cô lộn một vòng, nút trói tuột ra. Cô ôm

đùi, nó đau đến mức cô tưởng xương bị gãy.

- Tha cho mày hả? – Anh Hai chửi – Đồ giòi bọ không biết xấu hổ!

Cao Mã mặt trắng bợt, hai vệt máu chảy ra từ lỗ mũi rớt tong tỏng, chuyển từ màu đen sang đỏ tươi.

- Các ông… đánh người… là phạm pháp!... – Cao Mã nói đứt đoạn, thớ thịt trên mặt giật giật, miệng méo xệch.

- Mày dụ dỗ con người ta mới là phạm pháp! –

Trợ lý Dương nói – dụ dỗ vợ người, phá đám ba cặp vợ chồng, đáng bị hai

mươi năm khổ sai!

- Tôi không phạm pháp! – Cao Mã lắc đầu cho máu mũi chảy ra – Kim Cúc chưa làm đăng ký kết hôn với Lưu Thắng Lợi, cô ấy chưa phải là vợ ông ta. Các ông ép cô ấy lấy Lưu Thắng Lợi là vi phạm

luật hôn nhân. Cần bỏ tù thì bỏ tù các ông!

Trợ lý Dương bĩu môi nói với anh em họ Phương: “Già mồm chưa kìa!”

Anh Hai thoi một quả vào bụng Cao Mã. Cao Mã kêu: “Mẹ ơi!”, người gập lại như con tôm, loạng choạng hai ba bước rồi gục xuống.

Anh Cả và anh Hai vọt tới bên Cao Mã. Anh Hai

tung cặp chân rắn chắc đá vào sườn, vào lưng Cao Mã. Anh Hai có võ, đêm

nào cũng tập ngoài sân phơi. Mỗi cú đá cũa anh hai, Cao Mã lộn đến mấy

vòng, người cuộn tròn, gào lên đau đớn. Anh Cả cũng muốn đá Cao Mã,

nhưng cái chân dị tật khiến anh mất thăng bằng, khi gượng lại được thì

Cao Mã đã bị anh Hai đá văng ra chỗ khác. Rồi thì anh Cả cũng đá được

một đá, nhưng dùng sức quá mạnh, anh bị mất đà ngã lăn trên đường, hồi

lâu mới dậy được.

- Đừng đánh anh ấy!... Chính là em rủ anh ấy

chạy trốn!... – Kim Cúc bẻ một cây đay đã tuột vỏ bò dậy, chân vừa chạm

đất đã buốt xói lên óc, cô lại ngã lăn ra. Cô gào khan, tay vẫn cầm cây

đay, bò lên đường.

Cao Mã lăn lộn trên đường, mặt bết máu và bùn.

Anh Hai đá không thương tiếc, như đá bao tải cát. Anh Hai đá một phát,

anh Cả lại nhẩy lên một cái, miệng hò hét trợ oai: “Đá, đá nữa! Đá chế

con lừa ấy đi!...” - Mặt anh Cả biến dạng, nước mắt vòng quanh cặp mắt

mờ đục.

Kim Cúc bò lên vệ đường, chống tay đứng

dậy, loạng choạng nhào về phía trước vừa lúc anh Hai xoay người đá vô lê một cú, trúng bụng dưới của cô. Kim cúc “Ôi” lên một tiếng, ngã lăn vào trong ruộng đay.

Cao Mã không còn hơi sức để kêu, nhưng vẫn lăn lộn. Anh Hai vẫn cú nọ tiếp cú kia, đá không ngừng. Mặt anh Hai ướt đẫm mồ hôi.

- Các người đánh chết anh ấy rồi! – Kim Cúc bò lên vệ đường.

Trợ lý Dương ngăn anh Hai: “Thôi đi, Hai! Đủ rồi!”

Cao Mã lăn xuống ruộng ớt, cắm mặt trong bùn, lưng chầu trời, hai tay trói chặt, các ngón tím bầm, màu sắc y hệt nấm độc.

Trợ lý Dương hơi cuống. Ông ta bước xuống ruộng ớt lật đi lật lại, vạch mép, thử hơi thở Cao Mã.

Họ đánh chết anh ấy rồi! Kim Cúc mắt nảy đom

đóm, màu vàng bay vào, màu xanh bay ra, cơ man nào là đốm xanh dệt nên

những vòng cung đẹp mắt nhảy múa. Cô giơ tay nắm bắt những đốm xanh đó

nhưng không bắt được… Có lúc cô tưởng đã bắt được một chấm, nhưng vừa mở lòng bàn tay, nó lại bay mất. Cổ họng từ từ dâng lên vị tanh ngọt, cô

mở miệng, một cục đo đỏ trào ra, rớt trúng cây đay khô trước ngực. Mình

nôn ra máu rồi! Cô rụng rời. Mình thổ huyết rồi!... Cô sướng đến lịm

người, tất cả nỗi sợ hãi, tất cả những lo âu, tất cả những phiền muộn

phút chốc tiêu tan, chỉ còn lại nỗi đau ngọt ngào vương vấn trong tim.

Trợ lý Dương giận dữ quát tháo: “Đ. mẹ cái thằng hung hăng! Dạy nó vài cú là đủ. nó sắp chết rồi!”

Anh Hai lầu bầu: “Chẳng phải ông chê anh em cháu là đồ bị thịt hay sao?”

- Ta chửi anh em nhà anh không giữ nổi đứa em gái, không bảo anh em nhà anh đá cho nó chết! – Trợ lý Dương nói.

- Chết rồi à? Chết rồi à? – Anh Cả hốt hoảng – Ông Dương, cháu chưa đá nó cái nào!

- Anh Cả nói gì thế? – Anh Hai mắt đỏ lừ, chằm chằm nhìn anh Cả – Chẳng phải chuyện gả đổi cho anh thì đâu đến nỗi!

- Chú Hai, tôi không có ý ấy.

- Thế thì ý gì? – Anh Hai hỏi.

Trợ lý Dương nói: “Mẹ kiếp, đừng đấu khẩu nữa, mau khiêng nó lên mặt đường.”

Anh Cả và anh Hai bước xuống ruộng ớt, một phía đầu một phía chân, khênh Cao Mã lên đường. Vừa đặt Cao Mã xuống, anh Cả đã ngồi phệt xuống đất, thở dốc.

- Mau cởi trói cho nó – Trợ lý Dương ra lệnh.

Anh Cả và anh Hai nhìn nhau không nói

gì, nhưng nét mặt thì muốn nói điều gì đó. Anh Hai lật Cao Mã lại, mặt

úp đất, tay phía trên. Anh Cả ngồi xổm, cúi xuống cởi nút thừng trói tay Cao Mã. Qua những đốm xanh nhảy múa loạn xạ, Kim Cúc trông thấy hai bàn tay to bè như quạt ba tiêu của anh Cả run bần bật, không sao cởi được

nút. Dùng răng mà cởi, trợ lý Dương quát. Anh Cả nhìn trợ lý Dương bằng

cặp mắt đáng thương, quí xuống ghé răng cởi nút trói, điệu bộ giống hệt

con chó đang gặm xương.

Rồi thì cái nú