
vợ trẻ.
Chiều hôm ấy, Cụ Lớn về nhà thì cô vợ bé của Cụ Lớn cũng trở về nhà trao lệnh thuyên chuyển cho cha cô để ngày hôm sau ba cô lên Tàu vô Bình Ðịnh càng sớm càng hay.
Nhà cô vợ bé của Cụ Lớn thật là vui như Tết. Anh em bà con cũng như lối xóm được tin thầy Cai bổng nhiên được thăng xuất Đội và từ Tòng Bát Phẩm nhảy lên Chánh Thất Phẩm lãnh Đội Lệ Huyện Hoài Nhân Bình Định, một huyện lớn thuộc một tỉnh giàu nhứt miền Nam Trung kỳ, đã kéo đến nhà thầy Cai chúc mừng rất đông. Cô con gái thầy Cai Khố Vàng rất hãnh diện khi được bà con lối xóm cũng như trong họ tán tụng là người con chí hiếu.
Sáng hôm sau thầy Cai và vợ con lên đường vô Bình Định...
Dĩ nhiên cô con gái xinh đẹp phải ở lại hầu hạ Cụ Thượng. Lối đời người ta thường hay ghen. Tài hơn cũng bị ghen. Sắc hơn cũng bị ghen, may mắn hơn cũng bi ghen. Do đó sau ngày thầy Cai Khố Vàng được bổ làm Đội Lệ Huyện Hoài Nhân Bình Định, là vài hôm sau Cụ Lớn Bà tiếp được một bức thơ nặc danh chỉ cho Cụ Bà biết Cụ Ông lấy cô vợ nhỏ thật xinh đẹp mướn nhà riêng cho cô vợ nhỏ ở và đã cho ông già vợ nhỏ của Cụ Lớn đi làm Đội Lệ Huyện Hoài Nhân tỉnh Bình Định. Đọc thơ của thiên hạ gởi đến Cụ Bà uất ức máu ghen trào lên đến cuống họng.
Sau khi cho cha của cô vợ nhỏ đi làm Đội Lệ rồi, Cụ Thượng yên trí hàng ngày đến với người vợ bé bỏng sung sức. Cụ rất thỏa mản với sự chiều chuộng của cô gái tuổi mới hai mươi, con gái thầy Ðội Lệ Hoài Nhân Bình Ðịnh. Cụ tưởng rằng việc làm của cụ rất kín đáo không một ai biết được vì cụ đi làm về rất đúng giờ, ăn uống rất khỏe, tiền nong đầy đủ không thiếu Cụ Bà một xu thì làm sao mà Cụ Bà ngờ được, nhứt là khi đến với cô vợ bé Cụ Lớn toàn đi vào lúc đang làm việc, Cụ nói dối là sang bên Tòa Khâm hoặc vô trong Cung chầu Ngài Ngự.
Cụ Lớn ở được với cô vợ bé đúng ba tháng thì một hôm Cụ Lớn vừa đi làm về, chiếc xe kéo gọng đồng sáng loáng vừa đặt trên bệ tam cấp, Cụ Lớn vừa bước xuống thì từ bên trong Cụ Bà đã cầm sẳn ngọn roi mây quất lia lịa vào người Cụ Lớn, miệng cụ chửi toáng lên:
- Thằng già dê, thằng khốn nạn. Mi lấy con gái thằng Ðội Cẩm Cai Khố Vàng được mấy tháng rồi, mi cho con đĩ đó bao nhiêu tiền. Vì sao thằng Bát Viễn xin mi đi Ðội Lệ mi không cho mi lại cho thằng Cai Khố Vàng. Thằng Bát Viễn bằng lòng dâng năm trăm đồng sao mi không cho đi...
Tao giết con khốn nạn đó rũ rê thằng già dê này...
Cụ Ông tái mặt không biết cãi ra sao nữa nhưng chẳng lẽ đứng chịu trận để Cụ Bà hành hạ. Cụ Lớn đành phải cãi:
- Bà hay quá, tui chơi bời lúc mô. Bà chỉ nghe những đứa khốn nạn mô thóc mách mà làm khổ tui thôi. Tôi đi mần mỗi ngày, đúng giờ tôi về thì giờ đâu mà đi chơi! Thật là khổ quá.
Cụ Bà càng lồng lên khi nghe Cụ Ông chối cãi:
- Mi chối cãi không thằng già dê. Của nhà này mi dùng không được à. Hay là chỉ có con điếm đó mới có mà thôi. Mi muốn tao đưa cho mi thấy tất cả không?
Nói rồi Cụ Bà gọi vọng vô phía trong:
- Cửu Sớm! Thằng Cửu Sớm đâu?
Một gã lính lệ trạc ba mươi tuổi đi ra:
- Dạ bẩm cụ đòi con...
- Ừ, mi đưa con khốn nạn ra đây cho lão già dê hết chối...
Nghe Cụ Bà dạy thế, Cụ Ông phát điên lên, tay chân run cầm cập. Cụ Ông không ngờ Cụ Bà đã bắt được cô vợ bé của cụ rồi.
Khi ấy cô vợ bé của Cụ Lớn vừa đi ra vừa khóc lạy:
- Bẩm lạy Cụ Lớn con còn bé, Cụ Lớn bắt con phải chiều chuộng Cụ Lớn chứ con đâu dám quyến rũ Cụ Lớn.
Cụ Bà có vẻ thương cô gái tuổi trẻ, cụ nói:
- Tao biết thằng chết đâm, chết vằm ni nhiều chuyện lắm. Hắn trông thấy mi rồi mà mi không chịu thì cha mi cũng chết. Hắn phá hoại đời mi tao biết mà.
Nói rồi Cụ Bà quay lại hỏi Cụ Ông:
- Thằng già dê, mi còn chối nữa không, con ni là con mô, ai thuê nhà bên An Cựu cho con ni ở? Thằng mô mi nói đi không bà băm vằm mi ra bây giờ?
Cụ Ông đứng chết điếng, đứng thân như Trời trồng. Trong khi ấy, cô vợ bé của cụ khóc lóc thảm thiết. Cụ Bà biết rằng mình chỉ có quyền hành hạ chồng mình mà thôi, còn con nhỏ này thì cho nó về nên Cụ Bà bảo:
- Con kia tên mi là chi?
Cô vợ bé của Cụ Lớn đáp:
- Dạ, bẩm lạy Cụ Lớn tên con là Chấp...
- Năm nay bao nhiêu tuổi?
- Dạ bẩm con mới mười bảy tuổi.
- Lão già ni lấy mi lâu chưa?
- Dạ ba tháng rồi. Hôm qua là đúng ba tháng.
- Hắn đến với mi lúc mô? Vào lúc mấy giờ?
- Dạ bẩm Cụ Lớn, Ông Cụ đến lúc 9 giờ hay 10 giờ sáng chi đó. Buổi chiều khoảng 3 g rưởi.
- Ngày hai lần đến với mi à?
- Dạ...
Tiếng dạ của Chấp vừa rứt thì Cụ Bà nghiến răng kèn kẹt quơ roi quất vào đầu Cụ Ông lia lịa:
- Thằng khốn nạn, Trời ơi mặt mũi như thế ni mà chui rúc vô đứa bé không bằng tuổi con mình...
Cụ Ông không dám cãi nửa câu. Cụ lặng thinh khẽ thở dài.
Lúc ấy Cụ Bà lấy trong tráp ra hai chục đồng mà nói:
- Thôi tao cho mi số tiền ni, mi về dọn hết đồ đạc trả nhà cho chủ nghe chưa. Từ nay, lão già có đến thì mi chửi vô mặt hắn nghe không? Tao thấy mi còn đi lại với hắn thì mi chết. Tao xé xác mi. Lần ni tao tha mi đó nghen...
Cô Chấp mừng rỡ, chấp tay vái Cụ Bà rồi bẽn lẽn đi ra. Cụ Ông không dám nhìn theo vì Cụ Bà chửi. Cụ biết rằng, sau khi người đẹp đi rồi, đời cụ