
mặt của ông lắm!
Bị Cụ Bà nhiếc Cụ Ông đành lặng thinh. Lúc này Cụ Ông chỉ lạy giời cho khách đến thăm thì cụ mới được thoát nạn, có khách đến thăm Cụ Bà cho mở khóa để Cụ Ông sữa soạn ra đón khách. Sau khi khách về, Cụ Bà lại kẹp râu Cụ Ông vô tráp.
Giờ đi làm, Cụ Bà mở tráp cho Cụ Ông bận quần áo, trước khi Cụ Ông bận xong áo gấm đeo bài ngà thì Cụ Bà lại dặn:
- Nè nhớ nghen, nếu còn láo liếng đến con đĩ đó thì đừng có trách tui đó. Ừ mà con đĩ ấy đâu còn dám tiếp ông nữa. Tui đối xử với nó quân tử như thế đời nào nó dám cãi lệnh của tui.
Cụ Ông lặng im. Cụ lên xe đi làm.
Sau trận đòn ghen bằng cách cắm râu Cụ Ông vào tráp, Cụ Ông đâm sợ, không còn dám láo lơ đến gái nữa.
Tuy hai cụ đã ngoài ngũ tuần rồi nhưng tình chồng vợ vẫn còn khắng khít nhiều khi còn nồng thắm lắm. Do đó, người ta không lấy làm lạ khi thấy Cụ Bà ghen với Cụ Ông.
Trong trại của Cụ Ông Cụ Bà ở rất rộng, trong trại đầy đủ cây ăn trái và các loài vật nuôi trong gia đình nhất là loài ngựa.Trong trại của Cụ Ông Cụ Bà có bốn cặp ngựa lớn. Những gia đình thượng lưu ngày xưa dùng ngựa để thay thế phương tiện di chuyển mau lẹ. Ngày nay riêng Cụ Lớn chẳng những dùng ngựa cho xe song mã mỗi lần cụ phải đi chầu Ðức Vua hay sanh Tòa Khâm hầu ngài Khâm Sứ mà Cụ Ông và Cụ Bà còn dùng loại ngựa làm thuốc kích thích ái ân rất bén nhậy.
Trong vườn của cụ có một phòng riêng, màn che trướng rủ rất xinh đẹp. Vườn được rào bằng một giây rào thật đẹp. Mỗi lần Cụ Ông Cụ Bà muốn cùng nhau tìm lại thú ái ân hồi thanh xuân là cả Cụ Ông lẫn Cụ Bà ra căn nhà có màn che trướng rủ đó. Trong khi ấy gã mã phu đuổi 2 con ngựa cái và đực vào vườn trước căn lầu của Cụ Ông và Cụ Bà đang ngồi chơi.
Con ngựa đực và con ngựa cái vào trong vườn ăn đám cỏ non, nhưng hai cụ không lạ gì khi ngựa đực và ngựa cái gặp nhau thì ngựa đực sấn lại để gạ ngựa cái.
Thế là ngoài vườn hai con ngựa đã làm chuyện gieo giống và bên trong gian nhà xinh đẹp Cụ Ông và Cụ Bà cũng đã tìm thấy sự hồi xuân của tuổi trẻ. Cụ Ông và Cụ Bà quằn quại lăn lộn lên nhau trong khi bên ngoài hai con ngựa cũng hí lên từng chặng.
Gia đinh và truyền thống của Cụ Thượng như thế nên cậu Chó tức cậu Bẩy không có xương sống, phải bò lê dưới đất, tay chân đen đầy lông lá nhưng hễ thấy đàn bà, con gái là cậu Chó xốn xan tru lên những tiếng khủng khiếp.
Và khi ấy gân cốt của cậu Chó cứng đơ. Trước mắt cậu Chó chỉ còn thấy vật dục và hứng thú của tình yêu vật chất mà thôi. Sau khi cô Lụa con gái của Cửu Tớm, bây giờ con thầy Đội Tớm đã có mang không thể tiếp tục chìu chuộng cậu Chó được nữa, cậu càng lồng lộn hơn nữa. Mỗi lần có người vào cho cậu ăn cơm nếu không phải là cô Lụa hoặc không phải là người con gái để cậu có thể thỏa mãn được sự đòi hỏi của dục tình thì cậu đuổi, cậu tru lên và gầm gừ.
Bây giờ có Duyên người con gái xinh đẹp của thầy Lý Huyện Hương Trà nơi Quan Huyện anh ruột cậu Chó trị nhậm đến hầu hạ, Cụ Bà mừng rằng con trai tàn tật của cụ được thỏa mãn khỏi phải tru tréo như mọi ngày.
Cụ Bà sợ Duyên đẹp quá, đẹp hơn Lụa bội phần. Duyên sẽ không chịu dành mọi cảm tình cho cậu Chó, thứ người chẳng khác chó chút nào.
Cụ Bà dỗ dành Duyên.
- Con đến đây Cụ Lớn coi con như con trong nhà nghe không?
Cậu Bẩy là con trai của Cụ Lớn. Cậu tàn tật nhưng rất tốt, các cụ thương cậu Bẩy lắm. Mà các Quan Phủ, Quan Ðốc Tờ, Quan Huyện, Quan Tham Tri anh của cậu Bẩy cũng thương cậu Bẩy lắm. Vậy con cũng phải chịu thương, chịu khó chìu chuộng cậu Bẩy thì con muốn gì cũng được mà chú con cũng được các quan nâng đỡ. Cụ vừa nghe Quan Huyện nói Quan Huyện sắp cho chú con làm Cai Tổng phải không?
Duyên chỉ còn biết "Dợ" để trả lời Cụ Bà.
Duyên ở lại trại Cụ Thượng còn Quan Huyện trở về. Trước khi trở về Quan Huyện còn đưa Duyên đến phòng ngủ lần nữa để dổ dành Duyên ở lại trong nhà Cụ Thượng hầu hạ cậu Chó.
Quan Huyện có vẻ mê say Duyên lắm nhưng chẳng lẽ Quan Huyện lại cướp của em mặc dầu quan đã hưởng phần nhụy hoa trước em Quan Huyện rồi. Lần này Quan Huyện dỗ dành Duyên, nói cho Duyên rõ là Duyên cũng sẽ được cậu Bẩy coi như là vợ. Cậu Bẩy cũng sẽ chìu chuộng Duyên như Quan Huyện đã chìu chuộng Duyên lúc này. Duyên ngơ ngác hỏi:
- Thưa Quan Lớn như thế tôi sẽ là vợ của chú Bẩy?
Quan Huyện trơ trẽn đáp:
- Ừ, em sẽ là vợ của chú Bẩy. Chỉ vì chú ấy có tật khật khùng nên anh phải nói trước cho em biết. Trong nhà mạ anh thương chú ấy nhứt nhà nên cái gì chú ấy muốn là mạ chấp thuận ngay. Em chìu chú Bẩy được tha hồ mà sung sướng. Chú em cũng được chú anh và mạ anh giúp đở tận tình.
Duyên nghẹn ngào không đáp. Lúc này nàng mới biết té ra Quan Huyện yêu thương mình chỉ để cướp phần nhụy hoa của mình không muốn cho thằng em khật khùng được hưởng phần nhụy hoa tươi tốt đó.
Duyên nghẹn ngào uất hận, nhưng nàng còn biết nói sao nữa khi mà nhụy hoa đã bị Quan Huyện hái rồi, bây giờ Quan Huyện lại cho nàng biết chỉ là vợ của người em Quan Huyện. Một cậu Ấm tàn tật mà sự thật nàng chưa biết mặt cậu Ấm ra sao mà tàn tật như thế nào?
Duyên đành mặc cho số phận của mình. Là một thôn n