Duck hunt
Cám Ơn Anh, Khiến Em Yêu Bắc Kinh Mùa Đông Này!

Cám Ơn Anh, Khiến Em Yêu Bắc Kinh Mùa Đông Này!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323322

Bình chọn: 9.5.00/10/332 lượt.

n với vẻ mặt đáng thương nhìn Vu Hữu Dư: “Chúng ta không thể tiến bộ

hơn chút sao?”.

Vu Hữu

Dư cười ha ha, nói: “Thua thì thua, nếu cứ thua mãi thì lát nữa mình đi rửa bát

vậy.”

Lâm

Tiểu Niên thổi vào tay ra vẻ thần tiên, nói: “Em không tin.” Cô tập trung tinh

thần, hy vọng lần này có thể thay đổi được tình thế. Mọi người thấy bộ dạng cô

nghiêm túc như vậy, không nín nổi cười.

Vu Hữu

Dư ngăn tay cô nói: “Lẽ nào em chưa nghe thấy câu, đỏ bạc đen tình hay sao? Bây

giờ chúng ta đang theo gió Đông em ạ.”

Câu này

không biết là cố tình hay vô tình, nhưng Kiều Hoài Ninh nghe thấy cảm thấy rất

khó chịu.

Thế bài

tiếp theo, Hoài Ninh và Âu Dương Phi thua hoàn toàn.

Đánh

bài xong, những người nào bị thua phục tùng theo luật chơi, Kiều Hoài Ninh và

Âu Dương Phi đi rửa bát, Lâm Tiểu Niên cũng chạy đến giúp một tay.

Thắng,

nhưng Vu Hữu Dư không cảm thấy niềm vui của người chiến thắng. Anh dùng chiến

thuật tâm lý thắng Kiều Hoài Ninh hai lần, nhưng kết quả mỗi lần, đều khiến anh

cảm thấy Lâm Tiểu Niên ngày càng gần Kiều Hoài Ninh hơn.

Sau khi

từ nhà bố mẹ Kiều Hoài Ninh về, Vu Hữu Dư đưa Lâm Tiểu Niên về trường.

Anh hỏi

Lâm Tiểu Niên có hạ quyết tâm thi nghiên cứu sinh không, muốn thi vào trường

nào.

Lâm

Tiểu Niên không hề suy nghĩ, liền trả lời: “Trường Bắc Kinh ạ!”. Vào được

trường Bắc Kinh luôn là ước mơ của cô, vì Kiều Hoài Ninh ở trường Bắc Kinh. Lúc

đầu, cô tốn bao nhiêu công sức thi thố mới đến được Bắc Kinh, cũng là vì mục

đích này.

Mặc dù

sau đó, có rất nhiều chuyện đã thay đổi, nhưng quyết tâm thi đỗ trường Bắc Kinh

của cô không thay đổi. Suy cho cùng, đây chính là trường học danh tiếng nhất,

cao cấp nhất toàn quốc!

Sắc mặt

Vu Hữu Dư trở nên ảm đạm, bàn tay kéo cô dần dần

được thả lỏng ra, Lâm Tiểu Niên mới nhận ra nhắc đến trường Bắc Kinh đã khiến

anh hiểu nhầm. Cô vội vàng nắm chặt tay anh, giải thích: “Trường Quảng Châu

đương nhiên rất tuyệt, nhưng ở đó không có chuyên ngành em thích.”

Vu Hữu

Dư không nói gì nữa, trong vườn hoa nhỏ trong vườn trường nói rất nhiều câu

chúc ngủ ngon với cô nhưng vẫn ôm chặt cô không rời.

Lâm

Tiểu Niên lắc lư: “Ký túc xá sắp đóng cửa rồi, em sợ không về được.”

“Vậy

đến nhà anh đi.”

Anh mời

rất thẳng thắn khiến cô giật mình sợ hãi: “Ăn nói hồ đồ, không chơi với anh

nữa.”

Trời

bắt đầu chuyển lạnh, Kiều Hoài Ninh bị cảm nặng. Sau khi Lâm Tiểu Niên nghe

điện thoại của Âu Dương Phi vội vã chạy đi, trong lòng thầm cầu trời khấn phật

Kiều Hoài Ninh nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì.

Bác sĩ

nói: “Nếu có thể đẩy lùi cơn sốt, nhất thời sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.”

Hai vợ

chồng họ Kiều nhìn đứa con trai nằm trên giường bệnh đã khóc đỏ mắt: “Đúng là

điều lo sợ cũng đã đến!”.

Lâm

Tiểu Niên không biết phải an ủi họ thế nào, chỉ có thể gắng gượng nói: “Anh

Hoài Ninh chỉ cảm thôi, hết sốt sẽ không sao.”

Kiều

Hoài Ninh mặc du toàn thân không chút sức lực, nằm không động đậy, nhưng trong

lòng anh đều hiểu.

Anh nhờ

Âu Dương Phi đưa bố mẹ mình đi nghỉ trước, ngày mai lại đến thăm anh. Âu Dương

Phi chỉ có thể làm theo ý anh mà thôi. Còn Lâm Tiểu Niên không chịu về, ở lỳ

bệnh viện nói chuyện cùng Kiều Hoài Ninh. Anh ngủ rồi, cô giúp anh kéo lại

chăn, rồi nhẹ nhàng ra ngoài.

Lâm

Tiểu Niên đã hẹn đi đánh tennis với Vu Hữu Dư từ trước. Gần đây anh có rất

nhiều môn học, người rất mệt mỏi, nhưng cô có ý kiến nên tập luyện một chút,

đồng thời chủ động giúp anh đặt sân tennis.

Nhưng

bây giờ Kiều Hoài Ninh bị bệnh, cô không có cách nào để đi cùng anh, tình hình

thế này, cô đi, cũng không có tâm trạng nào chơi.

Do đó,

Lâm Tiểu Niên ra ngoài hành lang gọi điện cho Vu Hữu Dư: “Kiều Hoài Ninh ốm, em

đang ở trong bệnh viện. Tối nay anh tìm người khác cùng anh đi đánh tennis nhé,

em về sẽ đi đánh cùng anh.”

Lại là

Kiều Hoài Ninh… Vu Hữu Dư nắm chặt điện thoại, trong lòng trống rỗng, không có

một chỗ dựa.

Anh có

thể hiểu Lâm Tiểu Niên rất lương thiện. Cho dù người bình thường ốm, cô cũng sẽ

giúp đỡ, huống hồ người đó lại là Kiều Hoài Ninh? Nhưng, chính vì đó là Kiều

Hoài Ninh, anh mới ghen. Vì thế, anh phát hiện ra, không chỉ Lâm Tiểu Niên

thích anh ấy, Kiều Hoài Ninh cũng yêu Lâm Tiểu Niên theo cách của anh ta.

Thứ

tình yêu khi chưa có thì mong có, khi được rồi lại lo mất của người con trai giống

như hàng nghìn mũi kim nhọn đang đâm vào tim anh, khiến anh đột nhiên thấy

phiền não không cách nào hiểu nổi.

Mấy nữ

sinh trong sân thể dục nhìn anh rất âu yếm. Nếu như ngày trước, chắc chắn anh

sẽ coi thường, không thèm để ý, nhưng hôm nay, anh lại chủ động bắt chuyện với

họ: “Có muốn chơi cùng không?”.

Có sự

nhập cuộc của các người đẹp, sân tennis vắng ngắt đã trở nên náo nhiệt hơn.

Nhưng

dù náo nhiệt thế nào cũng không thể làm cho Vu Hữu Dư vui lên. Anh chơi một

lúc, liền vội vàng trở về ký túc xá, tắm qua một lát, đặt điện thoại ở vị trí

dễ thấy nhất trên đầu giường, nhìn chằm chằm, anh đang đợi điện thoại của Lâm

Tiểu Niên.

Bạn

cùng phòng lấy điện thoại của anh lên xem, hỏi luôn: “Mới à? Có gì đặc biệt