
nói đến chuyện của Tần thị?
Lại nghe thanh âm đắc
ý của Lý Hoa Quân vang lên, "Có tôi ra tay, cậu cảm thấy có cái gì không
giải quyết được đây! Người người đều nói tiểu tử Diệp Hiên Viên kia máu lạnh
tàn nhẫn đến không nói được, tôi xem cũng chẳng qua là như vậy thôi, bị con bé
ngu đần của Nguyễn gia kia hù dọa chút, lại thật sự hai tay đem Tần thị dâng
lên!"
Người đàn ông to
con còn nói: "Anh cũng đừng nghĩ dễ dàng, tiểu tử Diệp Hiên Viên kia cũng
không phải là loại tầm thường, anh đừng quên Nguyễn Diệp Thành là thua bởi trên
tay của tiểu tử này, còn có nếu như tiểu tử này thật không có bản lãnh gì thì
cái lão hồ ly của Tần gia kia làm sao có thể đem Tần thị giao cho con bé Nguyễn
gia kia!"
Cô ở ngoài cửa càng
nghe càng nghi ngờ, cái gì gọi là cha thua bởi trên tay anh hai, cái gì gọi là
bởi vì anh hai, ông ngoại mới đem Tần thị giao cho cô!
Lý Hoa Quân còn là
một bộ lơ đễnh, đoạt lấy điếu thuốc trên tay người đàn ông kia mãnh liệt hít một
hơi, "Bảo Bảo, cậu đừng sợ, chỉ cần cái con ngốc Nguyễn Miên Miên kia còn ở
trong tay chúng ta, Diệp Hiên Viên hắn không dám đụng đến chúng ta đâu!"
Dừng một chút, Lý
Hoa Quân đột nhiên cười lớn, "Tiểu tử Diệp Hiên Viên kia, vừa thông minh lại
ác độc, thậm chí so với lão tử của hắn còn tàn nhẫn máu tanh hơn mấy phần,
nhưng mà. . . . . . Ha ha, di truyền thật không phải một đồ tốt! Năm đó Nguyễn
Diệp Thành vì Tần Thù Bối bị tiểu tử Diệp Hiên Viên kia dễ dàng chỉnh đến chết,
hiện tại con hắn cũng vì một Nguyễn Miên Miên mà phải cúi đầu xưng thần!"
Người đàn ông gọi
là Bảo Bảo có vẻ không hiểu, "Nguyễn Diệp Thành không phải là bị tai nạn
trên không mà chết sao? Nói thế nào lại . . . . ."
"Hừ!" Lý
Hoa Quân cười lạnh một tiếng, "Hắn đối với bên ngoài tuyên bố chính là Tần
Thù Bối cùng Nguyễn Diệp Thành đang đi hưởng tuần trăng mật phi cơ gặp phải rủi
ro, ai tin a! Lúc ấy mọi người ai mà không biết a, nha đầu Tần Thù Bối ngu xuẩn
kia ưa thích Diệp Hiên Viên như vậy, làm sao có thể cùng Nguyễn Diệp Thành vui
mừng đi hưởng tuần trăng mật được! Hơn nữa, tôi nghe nói ghi chép hành khách
lên phi cơ căn bản cũng không có tên tuổi của Tần Thù Bối, nghe nói nha đầu Tần
Thù Bối kia cũng sớm chết trước khi lên phi cơ rồi!"
"Cái gì
——" Bảo Bảo tiêm hô.
Cô cắn tay, nỗ lực
khắc chế mình không bật thét chói tai. Hôm nay cô đã biết một chuyện quá kinh bạo
rồi.
Một người hòa ái mến
yêu vợ như cậu họ, lại là đồng tính luyến ái, mà nguyên nhân cái chết của cha
mà cô vẫn luôn vẫn tin tưởng cư nhiên còn có một đoạn ẩn tình khác, mấu chốt nhất
chính là, dì nhỏ cư nhiên. . . . . . Cư nhiên thích anh hai! Tất cả tất cả những
chuyện này làm cho cô không thể tiếp nhận nỗi, chuyện này quá ly kỳ quá khó tin
rồi !
Bên trong Lý Hoa
Quân còn nói: "Nghe nói a, nha đầu Tần Thù Bối kia bị chết rất thảm, từ
trên lầu nhảy xuống ngã chết, hơn nữa nghe nói lúc bị chết trong bụng đã có bầu
ba tháng! Bọn họ nói phía dưới của nha đầu kia chảy rất nhiều máu, lúc ấy lúc
tuyết vừa rơi xong, tất cả máu đều loang lỗ đầy trên nền tuyết trắng, cảnh tượng
rất là khủng bố dữ tợn đấy!"
"Thảm như vậy,
Nguyễn Diệp Thành nhất định là thương tâm cực độ rồi, con trai của mình cứ như
vậy mà mất đi!"
"Hừ! đứa nhỏ
trong bụng của nha đầu kia là của tên tiểu tử Diệp Hiên Viên kia!"
"Cái gì
——" Bảo Bảo vừa kêu lên, "Tần Thù Bối không phải là mẹ kế của Diệp
Hiên Viên sao?"
Lý Hoa Quân cười nhạo
một tiếng, "Vậy thì sao! Lúc ấy là do Nguyễn Diệp Thành ép Tần Thù Bối gả
cho hắn, Tần Thù Bối vốn là bất mãn, cậu nghĩ một thiếu nữ thanh xuân tuổi trẻ
như hoa làm sao có thể thích anh rễ của mình được. Lúc này ở bên cạnh lại có một
thiếu niên tuấn tú số tuổi tương đối, nếu cậu là Tần Thù Bối, cậu sẽ thích người
nào hả?"
Bảo Bảo suy nghĩ
sâu xa rồi gật đầu, "Cũng đúng, tiểu tử Diệp Hiên Viên kia khi đó cũng chẳng
qua là mới hai mươi tuổi, làm như vậy cũng là bình thường! Chỉ là, nhìn như vậy,
con gái Tần gia đều vô cùng đáng thương! Tần Yên thì làm con cờ gả cho Nguyễn
Diệp Thành, quá cửa mới hai năm đã chết, còn Tần Thù Bối cũng thế, thật vất vả
thích một người, người kia còn là con riêng trên danh nghĩa của mình, đúng rồi,
Nguyễn Miên Miên là chuyện gì nữa vậy, tôi thấy tên Diệp Hiên Viên kia rất để ý
cô ta!"
"Để ý thì thế
nào, một con cờ mà thôi! Nếu như không phải là quyền thừa kế của Nguyễn gia
cùng Tần gia ở trên người cái con ngốc đó, Diệp Hiên Viên sẽ liếc nhìn cô ta một
cái sao? Tôi nghe nói a, năm đó Diệp Hiên Viên là yêu Tần Thù Bối, nói chính
xác hắn bây giờ là đem cái con ngốc này làm thế thân mà thôi, con ngốc này tám
phần bây giờ còn ngây ngốc cho là Diệp Hiên Viên cùng cô ta nói chuyện yêu
đương đây !"
"Ha ha. . . .
. . Đó cũng là. . . . . . Dù sao tình đầu của đàn ông rất làm cho người ta hoài
niệm đấy! Tựa như Bối Bối cậu vậy, thân thể xinh đẹp này làm cho tôi nhiều năm
khó có thể quên! Ha ha. . . . . . Đúng rồi, Bối Bối, cậu mau chóng đem tiền của
Tần thị lấy hết, sau đó chúng ta bỏ lại kia mà Hồng Thái Lang Tiêu Dao
đi!"
Lý Hoa Quân nghe v